221 Am Ngọc Hạc. Long Ưng thần hồn điên đảo rời cung Thiên Sư, nhìn thấy mọi vật vẫn như xưa, nhưng tâm trạng hắn thì đã thay đổi, gần như trở thành người ngoài cuộc, là người duy nhất có thể đoán chừng sự thật giả của Tịch Diêu.
222 Đoan Mộc Lăng miễn cưỡng mở mắt ra, đón nhận ánh mắt của hắn, hơi thẹn thùng nói:- Một người như vậy, tuyệt đối sẽ không làm mưa làm gió, bởi vì hắn đã tìm được mục tiêu của kiếp luân hồi này, người được gọi là “Yến Phi”, chính là huynh.
223 Long Ưng đi ra ngoài, thấy người vừa tới là Tam Chân Diệu Tử thì ngạc nhiên nói:- Cứ tưởng là pháp giá của Tăng Vương tới, không ngờ lại là sư phụ. Mặt Tam Chân Diệu Tử tươi như hoa nở:- Có gì khác nhau đâu? Tăng Vương đang ở ngoài cửa chính, muốn nói chuyện với Ưng gia.
224 Pháp Minh nói lẩm bẩm:- Chẳng lẽ việc ba miếng ngọc bội hợp nhất có thể mở tiên môn trong truyền thuyết là thật sao?Long Ưng cười gượng:- Ít nhất Tịch Diêu cho là vậy.
225 Đoan Mộc Lăng dí dỏm nói:- Tiểu nữ tử nói thật lòng mình thôi!Long Ưng hít một hơi thật sâu, đầu óc tỉnh táo lại. Những lời nói của Pháp Minh khiến hắn bất an, ma chủng phản chủ, may mà có liều thuốc hữu hiệu của Đoan Mộc Lăng.
226 Vạn Nhận Vũ nói:- Rời khỏi Trường An, chúng ta đi về phía bắc qua Hoàng Hà, qua Lan Châu, Lương Châu. Xuôi theo Kỳ Liên Sơn đến Trương Dịch, Tửu Tuyền, Đôn Hoàng, Ngọc Môn Quan.
227 Mẫn Huyền Thanh vẫn hứng thú nhìn qua cửa sổ ngắm cảnh tượng náo nhiệt ở cửa quan, đến tận khi chiếc xe đi xa, nàng mới nói nhẹ nhàng:- Nghe nói sáng nay, sau khi ngươi gặp Tịch Diêu, ngay lập tức y liền cuốn gói về phương nam, có chuyện này không?Long Ưng gật đầu:- Quả thực là vậy, coi như y thức thời, tự giác từ bỏ ngôi vị Đạo Tôn.
228 Long Ưng nói:- Tại sao Thổ Phiên phải xuất quân trợ giúp A Sử Na Trung Tiết?Phong Quá Đình nói:- Tại hạ nghe thấy hai chữ Thổ Phiên, liền vội vàng điều tra.
229 Trời sáng, một vầng mặt trời đỏ rực dần nhô lên ở phía đông. Giờ đây đám đá sỏi trở thành cát vàng cuồn cuộn. Nhìn về phía nào cũng thấy giống nhau, không có đường cũng không có một vật định hướng.
230 Ba người Long Ưng cũng giới thiệu bản thân bằng cách của họ. Sau khi đã giới thiệu tên, bầu không khí được cải thiện nhiều hơn. Ba Đạt nói:- Các ngươi có thể thề với trời rằng mình không nói dối không?Long Ưng ngẩng lên nhìn một vầng mây trắng bay qua nền trời, rồi chỉ vào bầu trời nói:- Long Ưng ta không những là bạn của Hoành Không Mục Dã, còn là huynh đệ của ngài, nếu nói dối, trời sẽ trừng phạt ta.
231 Người đó khoảng ngoài năm mươi tuổi. Động tác nhanh nhẹn. Bước đi như bay. Thân thể rắn chắc, thần thái hơn người. Trên mặt mọc đầy râu quai nón, khí sắc bất phàm.
232 Long Ưng nghe vậy liền yên tâm. Nhưng nghĩ đến việc có lẽ đoàn thê thiếp đi theo Hoành Không Mục Dã lành ít dữ nhiều, hắn lại động lòng trắc ẩn. Nhớ năm xưa, sau yến hội, họ cùng đi bên hành lang ven hồ ngoài cung Thượng Dương.
233 Phong Quá Đình hỏi:- Ta thấy tất cả cảnh vật đều giống hệt nhau, làm sao biết được chúng ta đang đi đúng đường?Lâm Tráng nói:- Đầu tiên phải định hướng bằng sao trên trời, và những dấu hiệu đặc biệt bên đường.
234 Phong Quá Đình buông lỏng nói:- Ông trời cũng giúp chúng ta rồi, hàaaa. . . Vạn Nhận Vũ cẩn thận hơn nói:- Đại U Linh có thể di chuyển, Tiểu U Linh cũng vậy.
235 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
236 (*Câu: con ngựa)Tiếng bước chân của lạc đà dần rõ hơn. Không lâu sau, nó như tiếng nổ vang như sấm dậy. Mặt đất như rung chuyển. Dưới ánh nắng gay gắt, kẻ địch cưỡi lạc đà giống ảo ảnh và thực tế đan xen với nhau, bước vào tầm mắt họ như những u linh.
237 Sau đó, lại có một đoàn hơn mười người đi qua. Ai nấy đều đeo ngọc bội và đao, thể hình cao lớn. Một người trong số đó vô cùng anh tuấn, như con hạc đứng giữa bầy gà, trông rất quen mặt.
238 Mọi thứ đều không có tác dụng bằng lời nịnh hót. Nữ mật thám bèn cúi thấp đầu, nhẹ nhàng nói:- Ta tên là Triều lan, Uất Trì Triều Lan. Long Ưng ngạc nhiên nói:- Cô nương là người của Vương tộc sao.
239 Thôi Lão Hầu ở trong một cái đình trong vườn hoa. Vườn trồng đủ loại cây cối, hoa cỏ đặc hữu của khu vực này, còn xây đắp ao hồ và dòng suối có cầu nhỏ bắc ngang, cảnh trí không giống vườn hoa ở Trung Thổ.
240 Long Ưng thấy ông ta ra vẻ thần bí như vậy, cũng không hỏi tới, nói:- Vậy từ lúc này, chúng ta không nên gặp mặt, muốn gặp cũng phải bí mật. Hắn lại ước định biện pháp thông tin mà người trên giang hồ thường dùng, rồi hỏi:- Có thể tìm người Thổ Phiên và tên cặn bã Trì Thượng Lâu ở đâu?Thôi Lão Hầu đáp:- Cái tên tiểu tử đẹp mã kia đúng là Trì Thượng Lâu, hắn đang bị Kim Sa Giang ráo riết truy nã, nhưng lại lẩn trốn đến đây, thảo nào vụ này chưa thể kết thúc được.