201 Hắn ngầm thở ra một hơi dài, sử dụng Thiên Cân Trụy trầm người xuống, rơi xuống bãi cỏ. Trong phút chốc, kiếm khí mạnh mẽ công tới, Bí nữ không hề có ý trốn chạy, lẹ làng xoay người tránh qua một bên, trường kiếm biến hóa thành ngàn vạn bóng kiếm, trong nháy mắt đâm về phía Long Ưng hơn mười kiếm.
202 Long Ưng ôm nàng ngồi dậy, nói:- Mau hầu hạ ta rửa mặt thay quần áo, rồi mới được ăn cơm. Tiểu Ma Nữ phản đối:- Bổn cô nương không hầu hạ ai cả, đặc biệt là tên khốn như ngươi.
203 Long Ưng hơi kinh ngạc, rồi hiểu ra, nói:- Bởi vì tiểu đệ biết các vị là thân bất do kỷ, còn nổi lòng háo sắc đối với tiểu thư, dù sao quyết chiến trên giường cũng dễ dàng hơn so với phân thắng bại trên chiến trường.
204 Giờ đây kẻ địch lớn nhất của “Tăng Vương” Pháp Minh và “Thiên Sư” Tịch Diêu chính là Long Ưng. Do hắn có quan hệ kỳ lạ mà mật thiết với Võ Chiếu, cùng sức hiệu triệu của hắn ở triều đình, võ lâm và trong dân gian nên nếu như hắn đến Trường An phá hoại, không ai có thể dự đoán được hậu quả của nó.
205 Bỗng dưng Tuyết Nhi vọt lên không trung, nhảy qua một dòng sông nhỏ, xuyên qua không gian gần hai trượng, rồi hạ xuống bờ đối diện. Nó tiếp tục giương bốn vó, càng chạy càng nhanh.
206 Dưới ánh lửa, “Tăng Vương” Pháp Minh ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, nét mặt tuấn tú lộ ra sự thâm trầm và nét bi ai gần như tuyệt vọng. Nhưng âm thanh của y rất bình tĩnh, giống như đang kể lại một chuyện không liên quan gì đến mình vậy.
207 Long Ưng không những tạo ra thời cơ đánh lén tốt nhất cho Mạc Vấn Thường, còn mượn lửa khiến Mạc Vấn Thường giành được góc độ và vị trí tấn công tốt nhất.
208 Vạn Nhận Vũ nói:- Cây cầu đó tên là Dược Mã - danh thắng nổi tiếng năm xưa Từ Tử Lăng đóng giả làm Nhạc Sơn “Bá Đao”, đánh nhân vật cấp tông sư Triều Công Thác xuống nước.
209 Tiểu Ma Nữ nói:- Phải bao lâu ngươi mới trở về?Long Ưng thầm nghĩ, chuyện này e rằng chỉ có ông trời mới biết, đương nhiên hắn không thể nói thẳng ra, đáp:- Nhanh thì nửa năm, chậm thì một năm.
210 “Từ xưa, Tần Trung (1) là châu của đế vương”. Phía đông Trường An có ải Đồng Quan, tây có Đại Tán Quan, nam có Vũ Quan, bắc có Tiêu Quan, khu vực bên trong bốn cửa ải này gọi là Quan Trung.
211 Mẫn Huyền Thanh lườm hắn, nói:- Vậy thì phải xem ngươi như thế nào rồi. Long Ưng nói:- Ta có vấn đề gì?Mẫn Huyền Thanh véo tai hắn rồi mắng:- Còn dám nói Tiểu Ma Nữ không phải là của ngươi không?Long Ưng kêu oai oái:- Lúc đó không phải thật mà.
212 Đoan Mộc Lăng nói:- Tiên Nhi và Chi Nhi đi dạo chợ đông rồi, ngươi không cần tìm họ đâu, họ sẽ tự về. Mặc dù Vạn Nhận Vũ và Phong Quá Đình biết được tâm trạng của Long Ưng, nhưng lại không đành lòng rời đi.
213 Long Ưng mừng rỡ nói:- Không gặp hai năm, mà Minh Huệ biết điều hơn nhiều rồi, còn biết cổ vũ tiểu đệ nữa. Ha! Thật sung sướng!Minh Huệ cười ngọt ngào nói:- Chỉ một năm và tám tháng, đâu có đến hai năm.
214 Minh Tâm nói:- Chúng ta không phải ngồi thiền, mà là phản bổn hoàn nguyên (trở lại gốc gác bản chất), tu chân nhập định. Hi hi! Thật là vui! Trước khi gặp được Long tiên sinh, Minh Tâm lười tu hành lắm, chỉ vì bắt buộc phải nghe lời của sư tôn thôi.
215 Mẫn Huyền Thanh nhìn Đoan Mộc Lăng, rồi lại nhìn sang Long Ưng, cảm thấy giữa hai người này có mối quan hệ không bình thường, nên trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
216 Long Ưng theo sau Tam Chân Diệu Tử, vượt qua tiền điện, đi lên hành lang treo đèn lồng, hai bên đền đài nối tiếp nhau, quy hoạch rộng rãi, xứng danh là ngôi chùa lớn nổi tiếng của Trường An, nhưng không thấy Đại Nhạn Tháp vang danh xa gần.
217 Vẻ mặt Long Ưng hơi biến đổi, hắn cảm nhận được lời nói của Pháp Minh là thật lòng, tuyệt đối không phải nói khoác cho vui. Pháp Minh trầm ngâm nhìn hắn.
218 OÀ. . ÀNH!Sấm sét tiếp tục bổ xuống từ trên không trung. Những tia chớp rạch ngang trời đất. Một làn sức mạnh cực mạnh, đẩy Long Ưng tiến về phía trước.
219 Đạo quan của Thiên Sư Đạo trải rộng khắp cả nước, do hai đạo đàn lớn làm tổng lĩnh, gọi là Nam Cung Bắc Đàn. Trong đó, Bắc Đàn chính là Thiên Sư Đạo Đàn ở bờ Bắc đường nằm ven sông vùng ngoại ô phía tây Trường An.
220 Cả đêm qua hắn không ngủ, trước khi trời sáng lại cùng Mẫn Huyền Thanh nam hoan nữ ái, mê mệt triền miên. Vừa nãy đến Phúc Tụ Lâu ma xui quỷ khiến thế nào lại phải đối đầu với Tiểu Ma Nữ, rồi đột nhiên Tịch Diêu nói mời hắn tới gặp y.