1 Trên thế gian có loại người sinh ra đã không tầm thường. Từ ba tuổi học đúc kiếm, năm tuổi tập kiếm, sáu tuổi có chút thành tựu, bảy tuổi rời khỏi nhà đi bái sư học kiếm thuật, nhưng chân chính danh sư đâu dễ tìm được.
2 Khi Phong Vân Vô Kị đến võ điện học đường, phát hiện các tấm đá thô rộng rãi hai bên đường đã ngồi đầy người, mỗi người chiếm không gian trên một tấm đá, không đến nỗi chật.
3 "Ta nguyên nghĩ ngươi phải mất hơn 1 năm công phu tìm kiếm mới có thể từ trong đi ra, không ngờ ngươi đã nhanh chóng ra ngoài như vậy. " Hữu Thị Giả quay lưng về phía Phong Vân Vô Kị nhạt lời nói.
4 Thị Giả bên trái mở to mắt , trong đôi mắt trắng bạch xuất ra mông lông thanh khí, sau giây lát , ông ta thở dài một hơi: " Võ học người này tu luyện , các ngươi tuy chưa từng nhìn thấy nhưng chắc phảỉ từng nghe qua ' Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công', đó là tên của võ học , ở số 12564 trong thánh địa võ học , là nơi khắc bí lục của đoạn võ học này, tin rằng trong các ngươi có người đã từng nhìn qua đoạn bí lục đó.
5 Đột nhiên người khổ tu mở đôi mắt , nhãn tình sáng như sao phát xuất một đạo tinh mang, miệng hú một tiếng , tiếp đó người ấy bật dậy từ trên núi nhảy xuống , ở giữa không trung vẽ lên một nửa vòng tròn ,bật ngược trở lại , đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống mặt đất.
6 Quả nhiên, không có khí tức mạnh mẽ của người ấy áp chế,nơi đống lửa đã tắt, do máu chảy ra từ thân xác của yêu thú, phát tán ra vị máu tanh, nhanh chóng kéo từng con yêu thú to lớn đi đến.
7 "Triệu huynh ,xin hỏi huynh có thể đối phó được yêu thú ở đây không?" Phong Vân Vô Kị hỏi. "Có lẽ không có vấn đề, ta phi thăng từ 20 vạn năm trước, theo sư phụ Thiên Vân Kiếm Tà đã rất lâu rồi, đối phó với yêu thú ở đây thì không có vấn đề gì.
8 "Ở đây mọi thứ đệ đều không quen, đang không có nơi để đi, tiện thể cùng huynh đi một chuyến vậy, ít nhất dọc đường cũng có người chiếu cố. "Triệu Vô Cực mỉm cười, sau đó quay đầu , từ trên đỉnh núi nhảy xuống , ở không trung vẽ lên một tàn ảnh màu đỏ rồi bay về phía đông, Phong Vân Vô Kị thi triển ngự kiếm chi thuật, vội vàng theo sau.
9 Sau vài bước chân, khuôn mặt của chủ nhân hang động xuất hiện trước mặt Phong Vân Vô Kị , người này tóc rất dài,trên mũ có cài một cái trâm dài. Khuôn mặt chất phác,những nếp nhăn trên mặt nói nên tuổi tác đã cao,chiếc áo màu tro rộng bó lại cả thân hình gầy ốm, ngay cả hai chân cũng ẩn dưới vạt áo màu tro bạc.
10 "Tốt rồi, ngươi có thể dậy được rồi. Người này không biết có phải tu ma đạo không mà hành vi điên cuồng như vậy. Các ngươi làm sao mà động đến người ấy?"Trong đầu truyền lại âm thanh quen thuộc của chủ nhân hang động.
11 Hơn mười ngày trước, có một vị tu đạo giả áo tím từ trong cốc đi ra, thần sắc lãnh đạm hỏi, ai là vũ giả mới gia nhập ẩn cốc. Triệu Vô Cực trả lời một tiếng sau đó được dẫn đi.
12 "Xin hỏi, vị huynh đài phía trước có thể giúp một tay không?" Phong Vân Vô Kị cấp bách nói, con chim khổng lồ đằng sau càng lúc càng gần, thanh thế của con chim rất lớn, dưới hai cánh đất đá rơi, đổ, tiếng ầm ầm không ngớt.
13 Khi ánh mặt trời chiếu lên người, Phong Vân Vô Kị từ trong giấc mơ tỉnh dậy, vừa mở mắt liền nhìn thấy đôi mắt màu lửa đỏ đang nhìn hắn, ánh mắt mang theo tia kì quái.
14 "Quyển này là Băng Hoa Chỉ Quyết mà ta tu luyện, ngươi hãy lấy mà xem trước đi, có cái gì không hiểu, đến hỏi ta. " U Vô Tà từ hồ băng nơi đỉnh núi , đưa tay bỏ ra một quyển sách, ngay sau đó lãnh đạm quay người, đến hồ băng ngồi xuống, hấp thu tiên thiên hàn khí hùng hậu quanh đây.
15 U Vô Tà thực sự đã nổi giận, một lúc sơ xuất, đúng lúc không phòng bị, bị tên chết tiệt cho một chiêu cái gì mà địa ma kiếm đánh cho chui vào trong núi, trong U Minh Phong này toàn là tà đạo tu hành giả, chuyện mất mặt này đã bị bọn họ nhìn thấy hết.
16 Phá diệt đạo chủ, vui buồn thất thường, võ công rất cao, luyện võ công 'Phá Diệt Đạo' có đặc tính phá tất cả các ma thể, công pháp, rất đáng sợ. Theo U Vô Tà nói, U Minh Phong địa thế giáp với Tuyết Vực và Đao Vực, U Minh Phong là nơi đa số cao thủ tà đạo tụ tập, nhưng Đao Vực ngay bên cạnh trước giờ không ý kiến, trong đó nguyên nhân lớn nhất là do phá diệt đạo chủ tu luyện phá diệt đạo quá quỷ dị, ngay thánh chủ đao vực cũng phải cố kị y.
17 Trong Hư Không, tần suất không khí chuyển động theo một cách kì quái, không nghe thấy âm thanh, chỉ có hình ảnh U Vô Tà sợ hãi không ngừng lạy lục,miệng liên tục chuyển động như giải thích điều gì.
18 Đợi đến lúc tỉnh hẳn, phát hiện U Vô Tà đang lay vai mình, trong miệng điên cuồng gọi tên Mộc Nguyệt, mới biết U Vô Tà nhầm mình với con trai y. "U Vô Tà , ngươi tỉnh lại, ta là Phong Vân Vô Kị , không phải Mộc Nguyệt.
19 Cái mỏ sắc dài mở lớn, một cột lửa lớn đường kính hơn ba xích cuồn cuộn bắn về phía Phong Vân Vô Kị. Ngọn lửa còn chưa tới nơi, trong bán kính trăm trượng, không khí như bị đốt cháy, phát ra âm thanh lách tách.
20 "Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào?" Phong Vân Vô Kị cười nhìn kẻ mới đến. "Sư phụ ngươi không nói cho ngươi sao?Tiểu quỷ, Trảm Phách Thủ là ta. " Người đó cười,tay chìa ra,lúc lắc: "Đưa thứ đó ra đây,ta tha mạng cho ngươi.