1 Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy. Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường.
2 Cố Tích Triêu thong thả đứng dậy nói: "Bốn vị huynh đệ phen này vất vả rồi để ta kính bốn vị một ly. "Thích Thiếu Thương nói: "Gần đây thế tấn công của quan binh kỳ quái, khi gấp khi hoãn, tốt hơn hết là chúng ta thương lượng tìm ra đại kế ứng phó.
3 Nguyễn Minh Chính đang dẫn Thích Thiếu Thương cướp đường xông ra thì phía sau Cố Tích Triêu, Phùng Loạn Hổ và Hoắc Loạn Bộ đuổi theo. Thích Thiếu Thương thần sắc nhợt nhạt đã ở vào trạng thái nửa hôn mê, mỗi bước di chuyển vì bị chấn động nên máu trong miệng, mũi không ngừng chảy ra.
4 Năm kẻ này, từ lúc bỏ trốn đến giờ, sau khi phát hiện có người truy lùng lại càng gấp rút bỏ chạy. Cả năm tên đều là những nhân vật hung dưÌ’ trong võ lâm, một tên thiện dùng mưu lược, một tên võ công cường mãnh, một tên tinh thông thuật ám sát, một tên thiện nghệ dịch dung, một tên toàn thân ám khí.
5 Lúc này Thiết Thủ cảm giác được có năm, sáu đạo kình phong đánh tới sau lưng!Thiết Thủ chỉ còn cách buông tay. Ngay khi chàng buông tay thì cự hán* đó thu mâu lại.
6 Thiết Thủ hít một hơi thật sâu, đáp lại: "Ta không hề điên. "Lãnh Hô Nhi nói bằng giọng gần như hét: "Ngươi quên rồi hả? Ngươi là bổ khoái!"Thiết Thủ nói: "Ta là bổ khoái nên chỉ bắt kẻ xấu chứ không xử oan người tốt.
7 Hoàng Kim Lân lên tiếng: "Uổng ngươi thông minh một đời lại hồ đồ nhất thời. Thiết nhị gia, ngươi phải biết làm như vậy sẽ khiến uy tín của Tứ Đại Danh Bộ mất hết, đồng thời liên lụy cả đến thanh danh một đời của Gia Cát tiên sinh.
8 Gió lạnh xào xạc thổi. Thảo mộc giai binh*. Thích Thiếu Thương cùng hơn mười bộ hạ còn lại đang giục nhau tiến nhanh về phía trước. Trên gương mặt lấm tấm vết máu của bọn họ hiện lên nỗi lo sợ và phẫn hận.
9 Ngay cả Thích Thiếu Thương cũng không hề phát giác trên cây có người. Cố Tích Triều dù bất ngờ vẫn ung dung cười nói: "Lôi đại hiệp, ngươi rốt cuộc đã bằng lòng ra mặt để chủ trì công đạo rồi.
10 Lôi Quyển không nói năng gì, thân thể vẫn co ro trong tấm áo lông dày, điệu bộ như thể thế giới đang lạnh giá đến đóng băng, đổ xuống một trận tuyết lớn.
11 Cao Phong Lượng, Lý Phúc, Lý Tuệ ba người khổ chiến với Thích Thiếu Thương chỉ còn một tay, vốn đã hết sức khốn đốn. Một đao bất ngờ này của Đường Khẳng càng làm Cao Phong Lượng kinh sợ phải thu đao về đỡ.
12 Đột nhiên có tiếng vó ngựa vang lên. Cả thân hình Đường Khẳng bị vùi dưới đống bùn, chỉ có lỗ mũi lòi ra một chút nên nghe cũng không rõ. Đến lúc gã phát giác ra thì trên người đã bị đạp mạnh mấy cái, một bóng đen to lớn lướt qua.
13 Thích Thiếu Thương, Lôi Quyển, Thẩm Biên Nhi, Mục Cưu Bình và đám người đã đến chỗ đường cùng đó chạy phải luồn trái trong rừng tìm kiếm đường ra. Bỗng giữa đám cây cối đan cành và khoảng trống bên trên các ngọn cây, tòa thành ẩn hiện tựa như trong cõi mộng ảo.
14 Thanh âm của Nam Vãn Sở đột nhiên thay đổi, biến thành trong trẻo dễ nghe tựa như tiếng chuông gió mỗi khi lay động. Trong thoáng chốc, bà ta chợt không còn chút nào của tuổi già chậm chạp, cũng hoàn toàn không cần người dìu đỡ hỗ trợ.
15 Lôi Quyển vẫn khoác chiếc áo lông cừu dày nặng, thần sắc cô tịch. Lão một thân một mình rời xa đám đông, sắc mặt chẳng vui cũng chẳng buồn. Không biết lão đang suy nghĩ chuyện gì, chỉ thấy khe khẽ ho nhẹ.
16 Mục Cưu Bình hơi sững người: "Cái gì?"Tức đại nương nói: "Đi gặp mấy người đó. "Mục Cưu Bình vẫn trợn mắt nhìn nàng, sững sờ không nhìn sang chỗ khác được, lẩm bẩm: "Khó trách, khó trách.
17 Vưu Tri Vị đáp: "Đây là chuyện phi thường nên ta cũng có điều kiện phi thuờng. "Tức đại nương ra vẻ hiểu ý: "Đương nhiên, ngươi muốn bao nhiêu?"Vưu Tri Vị cười, lắc đầu: "Không phải chuyện tiền, nói về ngân lượng thì cả Hủy Nặc thành của các nàng cũng chưa chắc đã hơn được ta.
18 Lưu Độc Phong ngồi trên cáng hỏi: "Ngươi nghĩ là ta chết rồi?"Hoàng Kim Lân nghe thế sợ run, Lưu Độc Phong cười ha hả: "Hoàng đại nhân vẫn mạnh khỏe chứ? Tại hạ chỉ đùa thôi, ngài đừng để bụng!"Hoàng Kim Lân gượng cười: "Không dám, không dám.
19 Đường Khẳng gật gật đầu: "Dạ. "Thiết Thủ nói tiếp: "Vậy đi, đại ân không cần nói lời cảm tạ, chúng ta chia tay luôn ở đây. "Đường Khẳng hỏi: "Thiết gia sẽ đi đâu?"Thiết Thủ đáp: "Toái Vân Uyên.
20 Khách nhân trong quán nghe vậy mới biết người ngồi uống rượu một mình kia không ngờ lại là Thiết Thủ trong Tứ đại danh bộ, tất cả đều vừa khâm phục vừa tò mò.