101 "Chúc thọ" là một hành động giết người. Giống như nhiều chuyện không nên để bắt gặp, thông thường đều dùng lý do đường hoàng để che giấu, cũng giống như quá nhiều việc ác độc hẹp hòi luôn luôn được dùng những ngôn từ văn vẻ tô đắp lên.
102 --- Đang giờ phút khẩn yếu này, lại chẳng thấy bóng dáng lão ta!Hải Thác Sơn trong lòng hơi cáu, nhưng đâu thể để ý lắm, công việc tiếp đón ở trước cửa, vốn là do Ba Tam Lực phụ trách, giờ đây chỉ đành để họ Hải lão đích thân ra đón.
103 Nhưng y có nhanh mấy, cũng không không nhanh bằng kiếm của Ân Thừa Phong. Ân Thừa Phong Ngoại hiệu "Điện Kiếm", so về độ nhanh của kiếm, cho dù Lãnh Huyết trong "Tứ Đại Danh Bộ" cũng không nhanh hơn hắn.
104 Hách Liên Xuân Thủy cười nhạt: "Ta không phải đi chết vì ngươi, ta chính vì đại nương mà tìm chết". "Ta biết vì ngươi nguyện chết vì đại nương". Thích Thiếu Thương hầu như cầu xin: "Nhưng nếu như ngươi và ta cùng đại nương đều chết hết, ai báo cừu cho bọn ta?".
105 Giang nguyệt niên niên vọng tương tự. (Hai câu thơ trong bài "Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ" của Trương Nhược Hư: đời người nối tiếp nhau không bao giờ hết, trăng trên sông năm này qua năm khác cũng hệt vậy).
106 Bởi vì Dịch Thủy nước dâng lên. Bởi vì khí trời thay đổi, ảnh hưởng đến thủy lưu, nước ngấm vào trong động, mấy chỗ thấp trũng đã đọng đầy nước, chỉ còn chưa tới hai phần của huyệt động là không bị lụt.
107 Bởi vì hắn phát hiện ra: Thích Thiếu Thương hết sức nguy kịch, đồng thời ngay trong lúc đó Hách Liên Xuân Thủy cũng lâm vào tình thế hung hiểm. Nội lực của hắn ùn ùn bắn ra, song chưởng đánh tới, bên trái đánh Hoàng Kim Lân, bên phải đánh Trương Thập Kỵ.
108 Cơn ác mộng của đám Thích Thiếu Thương, Tức đại nương, Hách Liên Xuân Thủy, Đường Khẩn đã trôi qua rồi. Vén mây mù nhìn thấy mặt trời. Dương công công mang thánh chỉ tuy chưa đến, nhưng Mễ công công, Long Bát và Thư Vô Hí đã tới, theo lời nói cử chỉ của bọn họ, xem ra cục diện đã có biến đổi cực lớn, đến mức nghiêng trời lệch đất.
109 Cố Tích Triều nghe vậy, cái lỗ mũi bị đánh gãy từ trước giờ nhìn lại càng thêm khoằm, tựa như một cái lạp xưởng gấp đôi treo ở giữa hai gò má. Hoàng Kim Lân cũng thở dài ngao ngán.
110 Hắn nhìn thấy người này thì liền cảm thấy tình thế vô luận phát triển thế nào, đêm nay đều khó mà vượt qua được, khó mà sống sót nổi. Trong sát na đó, cảm xúc của hắn hết sức kỳ lạ:Hắn đối với hoa tươi đầy vườn, trăng sáng đầy sân, thêm vào vẻ mặt tươi tắn của Anh Lục Hà trước hoa dưới trăng, đều cảm thấy trân quý phi thường.
111 Y ngồi trên kiệu có gắn bánh xe, dõi mắt ngắm nhìn con sông Dịch Thủy giá buốt, khoảng không mông lung, y phục bay phần phật trong gió, những tia nước bắn tung tóe làm vạt áo của y có chút ẩm ướt.