861 “Một lời khó nói hết ạ. Con đã lấy phòng cho bố mẹ, bố mẹ đi nghỉ rồi lát nữa con sẽ kể rõ với bố mẹ”“Ừ, không có việc gì là được rồi” Bố mẹ Vương Mi đều là người lương thiện nên gật đầu nghe theo con gái.
862 “Người này. . . sao lại chết?” Trương Tân há hốc mồm chỉ vào tên đáng đánh nằm trên mặt đất. “Bắt hắn, hắn giết người” Bạn gái tên kia chỉ vào Trương Tân hét lên.
863 “Anh bạn, nếu như bạn cậu không giết người thì không ai có thể đổ oan được” Bảo vệ an ủi: “mặc dù chúng tôi rất khó chịu với tên đó, nhưng dù sao đây là mạng người nên không thể nói loạn” “Tôi hiểu, cảm ơn các anh” Dương Minh gật đầu đi ra ngoài.
864 Không lâu sau xe đã đến bến tàu, chẳng qua lúc này Lưu Danh Quý đã lên thuyền chạy ra biển. Dương Minh xuống xe rồi chạy đến chỗ cho thuê thuyền. “Tôi muốn thuê một cano siêu tốc” Dương Minh nói với người cho thuê.
865 Dương Minh nhìn chằm chằm vào Lưu Danh Quý. Lưu Danh Quý mặc dù sợ hãi nhưng vẫn dám nhìn thẳng vào mắt Dương Minh, chắc là không phải đang nói dối. Dương Minh gật đầu, xem ra Lưu Danh Quý không biết thân phận Ông chủ kia.
866 “Anh bạn trẻ, cậu làm rất được” cảnh sát Vương khen Dương Minh: “Vụ án đã được phá, tôi sẽ xin cấp bằng khen cho cậu”“Không cần” Dương Minh cười nói: “Tôi chỉ muốn bạn của mình không bị nghi ngờ.
867 Vương Mi bất đắc dĩ nói: “Sau đó Chu Hữu Hoa mời em và Nhạc Nhạc ăn cơm, bọn em cũng không tiện từ chối nên cùng đi”“Hắn theo đuổi Nhạc Nhạc?” Dương Minh hỏi một câu.
868 “Tên kia kêu anh đến, nói anh ngồi ở đây, sau đó mời anh ăn” Dương Minh cười nói : “Có thằng ngu trả tiền, đương nhiên là không thể phí của giời rồi”Hoàng Nhạc Nhạc tuy rằng đơn thuần, nhưng không đến nỗi ngốc nghếch, nghe Dương Minh nói xong, cũng đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra, khẳng định là trong lúc Vương Mi gọi điện kêu mình, Chu Hữu Hoa vì muốn ngồi bên cạnh mình nên đã đuổi Dương Minh ra bên cạnh, nhưng mà lại đồng ý trả tiền đồ ăn cho hắn, có lẽ Chu Hữu Hoa không nghĩ nhiều lắm, cho nên mới dám nói ra những lời như vậy.
869 Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Hữu Hoa nhất thời trấn định, chuyện này hẳn là như vậy, vì thế quyết tâm đi theo đén cùng, muốn nhìn xem bộ dạng xấu mặt của Dương Minh.
870 Trương Tân vui mừng cùng Vương Mi đi theo người đội trưởng bảo vệ đi vào trong. “Lát nữa anh giúp em thắng Tiểu Hồ Tiên nha” Hoàng Nhạc Nhạc kéo Dương Minh đi vào trong phòng.
871 “A?” Hoàng Nhạc Nhạc tuy rằng không tham gia công chuyện kinh doanh của sòng bạc, nhưng nghe nói người trong sòng bạc gia đình có vấn đề, cũng trở nên thận trọng hơn.
872 Trên thực tế, lúc ấy Trịnh Thiếu Bằng ở trong biệt thự quả thật có dùng kính viễn vọng nhìn ra ngoài, có thấy Dương Minh xuất hiện, sau khi Dương Minh hạ gục hai vệ sĩ do ông chủ gửi đến, liền chạy trối chết.
873 Thấy Dương Minh nhíu mày, Trịnh Thiếu Bằng hoảng hốt nói : “Tôi nói đều là sự thật. . . bây giờ tôi không dám nói dối. . . ”“Tiếp tục đi. . . người kia có bộ dáng như thế nào?” Dương Minh hỏi.
874 Trong phòng của Hoàng Nhạc Nhạc, Trương Quốc Tông đang chờ Dương Minh trở về, nếu người khác nói Trịnh Thiếu Bằng có vấn đề, Trương Quốc Tông sẽ chỉ cười trừ, hoặc cho rằng người ta châm ngồi ly gián.
875 Trịnh Thiếu Bằng và Dư Đắc Ý vào trong phòng khách quý, còn đoàn người Dương Minh và Trương Quốc Tông đi theo phía sau, cuối cung là thư ký Lưu đi vào và đóng cửa lại.
876 “Thần bài?” Trương Tân sửng sốt, lập tức chỉ vào Dư Đắc Ý, nói : “Mày nói hắn hả?”“Hắn? Còn cách thần bài rất xa” Dương Minh cười nói : “Đi thôi, theo tao!”“A.
877 “Dương Minh, anh làm gì vậy? Anh xác định là có thể thắng?” Hoàng Nhạc Nhạc nhỏ giọng nói với Dương Minh. “Đại khái là vậy” Dương Minh trả lời mơ hồ, bởi vì hắn không thể dùng cách khẳng định để trả lời, như thế không thể giải thích tốt được.
878 Nhưng mà, còn có một tình huống vô cùng đặc biệt, chính là nếu nhà cái lắc ra ba hột giống nhau, tức là ba hột xúc xắc cùng một số, thì gọi là “con Báo”, và nhà cái sẽ ăn sạch.
879 “Sao, muốn quỵt nợ?” Dương Minh chỉ vào đống thẻ trên bàn, hừ nói : “Không trả nổi?”“cái này. . . tiên sinh, ngài xe, có thể khoan dung độ lượng một chút được không?” Vương Điểm Học không dám tức giận, nhỏ giọng cẩn thận nói.
880 “Được rồi, nếu như hòa thì bốn chục tỷ của tôi cũng sẽ thua cho anh, thế nào?” Dương Minh cười nói với Dư Đắc Ý. “Cậu nói thật sao?” Dư Đắc Ý sửng sốt, không ngờ Dương Minh lại nói như vậy, vậy chẳng phải là mình càng chiếm nhiều tiện nghi sao?“Đương nhiên, nói lời giữ lời” Dương Minh gật đầu.