901 “Không an toàn? Có ý gì?”“Được rồi, không thời gian nói với mày” Thằng bên đã xác nhận Dương Minh là người của tập đoàn Danh Dương đưa máy móc đến cho công ty Xây dựng, nên không muốn nhiều lời: “Mày mau xuống xe, sau đó rời đi, xe lưu lại”“Người đi, xe để lại?” Dương Minh giả vờ kinh ngạc rồi nói: “Có ý gì, các người là ai? Tôi phải đem hàng đến địa chỉ mới được”“Bọn tao là ai ư?” Tên râu rậm cười lạnh nói: “Bọn tao là công ty Tam Côn.
902 Đây là một khoảng cách đủ để đánh nhau. Người bình thường khi đánh nhau đều biết việc này. Đứng cách ngoài hai mét thì dù dùng chân hay tay cũng không thể một chiêu là trúng.
903 “Súng?” Nghiêm Thủ Bảo ngẩn ra, nhưng hắn không nghĩ thứ trong tay Dương Minh là súng. “Ừ, muốn thử không?” Dương Minh gật đầu nói. “Mày nghĩ tao ngu sao?” Nghiêm Thủ Bảo tưởng rằng Dương Minh đang nói láo.
904 Thực ra 500 ngàn đối với Dương Minh mà nói là con số nhỏ, thậm chí không cần. Nhưng Dương Minh vẫn cầm chìa khóa đi mở két là muốn thử dò xét Nghiêm Thủ Bảo.
905 Không ngờ rằng ngày hôm sau báo chí đăng tỉa một tin tức rất chấn động. công ty Tam Côn tuyên bố phá sản. Điều này làm mọi người trợn mắt há mồm. Dương Minh sau khi làm xong việc liền lái xe quay về Tùng Giang.
906 Bởi vì chuyện này đã khá nghiêm trọng nên Trần Phi đã yêu cầu phó đội trưởng Lý bỏ tạm công việc trong tay mà tham gia với Hạ Tuyết. Chuyện lan rộng khiến người dân hối hoảng.
907 Dương Minh vốn đột nhiên nghĩ đến Trần A Phúc thích giả quỷ dọa người. Nếu như chỉ là dọa người thì Trần A Phúc còn làm. Nhưng dọa chết còn mang xác đi thì Trần A Phúc không thể làm được.
908 Nhân viên phục vụ có chút bất đắc dĩ nhìn Dương Minh, không biết nên làm như thế nào. “Vậy ngồi ở đó đi” Dương Minh mỉm cười khoát tay với nhân viên phục vụ.
909 “Tát còn nhẹ đó. Anh vừa nãy định làm gì chẳng lẽ không biết?” Hạ Tuyết trừng mắt nhìn đối phương, không thèm để ý mà nói. “***, cưng được đó. Chẳng qua anh thích loại như vậy.
910 “Báo thù ư?” Dương Minh cười nói: “Bọn mày phải nghĩ cho kỹ là mối thù này có cần báo không? Thực ra thằng khiến đại ca của bọn mày bị thương như vậy không phải tao, mà là ông chủ bọn mày.
911 “Chỉ gặp mặt thằng đó mà thôi” Bạo Tam Lập nói: “Quán này ở thành Bắc, trước đây là địa bàn của Vu Hướng Đức. Sau khi tôi tiếp quản cũng điều tra một chút.
912 Cảnh sát giao thông thấy chức vụ của Hạ Tuyết liền ngẩn ra. Hắn lập tức nghĩ đến vụ án Quỷ mấy hôm nay liền biết là do Hạ Tuyết phụ trách. Đội cảnh sát giao thông bọn họ cũng hiểu về vụ án này, có thể nói bọn họ là người đầu tiên kịp chạy đến hiện trường.
913 Lúc này Dương Minh không có tâm trạng giải thích với Hạ Tuyết. Chuyện vừa nãy quá quái lạ, nếu như một người thấy ảo giác thì thôi, nhưng vấn đề bây giờ là hai người đều thấy.
914 Người tin vào khoa học như Hạ Tuyết càng không thể tin Vu thuật gì cả. Cho nên Dương Minh mãi do dự quyết định bỏ qua. Nếu có thể thì liên lạc với bà ngoại của Lam Lăng xem có thể bắt được người này rồi đưa công lao cho Hạ Tuyết không?Bánh mỡ là món được mọi người năm 90 rất thích, bây giờ lại ít thấy.
915 “Được rồi, đừng nhiều lời nếu không thằng Mã ca của bọn mày hỏng mặt đó” Dương Minh không thèm để ý mà nói. Xe Nissan rời đi, mọi người ở đây đều hoảng hốt.
916 “Dương ca, chuyện tối qua ở quán bar Dạ Vũ là anh làm sao?” Bạo Tam Lập nghe điện rồi thần bí hỏi. “Ừ, là tôi” Dương Minh không phủ nhận. “Dương ca, tôi phục anh đó.
917 “Em. . . ” Trần Mộng Nghiên không còn gì để nói. Nàng trước đó cũng không nói bạn trai với Lưu Đình mà. Mặc dù hai người thường xuyên gọi điện cho nhau, chẳng qua chủ yếu là nói về tình hình gần đây chứ không nhắc về chuyện tình cảm.
918 “Hả?” Lưu Bảo Cường ngẩn ra rồi đáng thương nhìn Trần Mộng Nghiên. Hắn rất yêu Lưu Đình, sợ Lưu Đình vì vậy mà bỏ hắn. Ở trong trường có không ít người theo đuổi Lưu Đình.
919 Hắn đâu biết Dương Minh đây là tốt với Trần Mộng Nghiên chứ không phải là sợ vợ. “Đây là Lưu Bảo Cường – bạn trai của mình” Lưu Đình thấy Lưu Bảo Cường xuống xe liền chỉ vào hắn mà nói.
920 Thực ra thương trường bây giờ giống quan trường thời xưa. Ví dụ như hai vị đại thần được hoàng đế tin dùng, nhưng hai vị này không thể đứng cùng một chiến tuyến.