461 “Vương tổng, em cũng chỉ vì muốn kiếm tiền cho công ty thôi mà. . . ” Tô Đại Trí nhăn nhó nói. Trên thực tế, hắn đúng là nghĩ như vậy. Hắn cho rằng làm như vậy sẽkhiến Vương Tích Phạm coi trọng năng lực làm việc của mình.
462 “Không phải em. . . mà là bố em xảy ra chuyện. . . . ” Lâm Chỉ Vận như muốn khóc. “Chú?” Dương Minh kinh ngạc nói: “Chú làm sao?”“Em cũng không rõ lắm.
463 Dương Minh nghe Trầm Nguyệt Bình nói, chỉ có thể cười khổ. Quả nhiênkhông nằm ngoài suy đoán của hắn. Nếu Trầm Nguyệt Bình đi, chuyện này sẽcàng thêm phiền phức.
464 Xe Dương Minh mặc dù có thể đi nhanh, nhưng vì còn đám Hầu Chấn Hám ở phía sau nên tốc độ không thể nhanh. Huống hồ trên cao tốc có giới hạn tốc độ, Dương Minh muốn nhanh cũng không được.
465 Xem hết bản hợp đồng, Dương Minh toát mồ hôi lạnh: “Chú, hợp đồng này sao lại là chú ký? Không phải công ty sao?”“Không phải, những nhân viên nghiệp vụ như chú đều dùng tên mình để ký” Lâm Trường Thanh thấy không có gì không ổn: “Ông chủ nói như vậy dễ phân biệt ai làm nhiều làm ít, dễ tính toán hoa hồng”Lý do gì thế này? Xác định ai làm đâu có gì khó, đăng ký cái là được, cần gì phải nhân viên đứng ra ký hợp đồng.
466 Dương Minh vào toilet thực ra là vì điện thoại di động của hắn rung lênDương Minh rút điện thoại ra, nhìn thoáng qua thì thấy Trần Mộng Nghiên nhắn tin tới: “Dương Minh, anh đang ở đâu? Sao không thấy anh?”Dương Minh vội vàng gọi điện cho Trần Mộng Nghiên.
467 Lâm Trường Thanh cười nói: “Hai đứa làm gì không quan hệ gì với bố, cũng không cần nói với bố”“Nhưng mà. . . ” Lâm Chỉ Vận còn định giải thích, nhưng lại bị Lâm Trường Thanh cắt ngang.
468 “Có xem Tv không?” Dương Minh cầm điều khiển, mở Tv. “A. . . . óc. . . ách” Trong Tv truyền đến tiếng kêu chói tai. Lâm Chỉ Vận lúc này lại đỏ mặt, trừng mắt nhìn Dương Minh:“Anh cố ý hả?”“A? Không, anh không.
469 Chẳng qua chỉ có Tôn Khiết gọi lão là Tôn thúc hoặc Tam thúc. Người trênđường đều gọi lão là Tam ca hoặc Tam gia, cho nên lão mới kỳ quái. Cho nên nghe thấy đối phương không phải Tôn Khiết và Tôn Chí Vĩ, Tôn Tamcó chút khó hiểu, nhưng giọng điệu đã hòa hoãn hơn nhiều.
470 Vào bên trong, Tôn Tam dẫn Dương Minh đến một phòng Vip. Có thể thấy đám nhân viên phục vụ ở đây rất tôn kính Tôn Tam, ngay cả Dương Minh đi theo cũng đối xử rất khách khí.
471 “Tiểu Khiết, còn nhớ Quach Đông Xuyên con trai của Quách Kim Bưu không?”Tôn Hồng Quân nói : “Hôm nay Quách Kim Bưu gọi điện cho cha, Quách Đông Xuyên rất hài lòng với con! Khi nào thì các con sẽ gặp lại?”“Không cần đâu! Con không hài lòng với hắn!”Tôn Khiết trực tiếp từ chối : “Không bàn chuyện này nữa được không?”“Tiểu Khiết, con đã không còn nhỏ, cho dù không kết hôn cũng phải tìm một bạn trai chứ, cha thấy Quách Đông Xuyên không tệ, bộ dạng tuấn tú lịch sự, cũng coi như là môn đăng hộ đối với con!”“Cha, Quách Kim Bưu sao có thể giống chúng ta?”Tôn Khiết tức giận nói : “Chúng ta tuy là hắc đạo, nhưng là ở phía sau thao túng, còn nhà hắn là hắc đạo thuần túy.
472 Hả. Trần A Phúc, lại là mày, lần này còn dám giả quỷ đến cửa nhà tao xem ra mày đúng là ăn đò chưa no. Không đánh mày thì mày không thấy thoải mái đúng không.
473 “Hả?”Dương Minh cũng không ngủ, hắn đang nghĩ đến chuyện của Mai Nhân Nghĩa và Ngô Trì Nhân, nghe thấy Lâm Chỉ Vận nói với hắn, theo bản năng hả một tiếng, chẳng qua hắn cũng không nghe rõ Lâm Chỉ Vận nói cái gì: “Bạn nói cái gì?”“.
474 “Người này thật giả tạo, những lời nói của hắn không biết câu nào là thật. Ngày hôm qua ngồi ba hoa chích chòe với tôi, giống như hắn là thiên hạ đệ nhất vậy” Hầu Chấn Hám lắc đầu: “Tổng bộ của Tứ Xà bang tôi vẫn chưa xác định, nhưng Tử Xà bang có vài sản nghiệp lớn tại Đông Hải là một khu tắm rửa Kim Xuân tại thành Bắc, một khu thương mại, còn có một tầng lầu khu trò chơi”“Haha, nếu hắn nói đúng sự thật, như vậy là đủ rồi” Dương Minh nghe Hầu Chấn Hám nói xong, cười nói“Đúng vậy, nếu sản nghiệp của chúng là ba chổ đó, vậy đáp án đã rõ ràng” Hầu Chấn Hám cũng cười gật đầu.
475 Vẻ mặt Dương Minh khó hiểu nhìn tên nhóc tên là Điền Đông Quang này, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài nói : “Được rồi,tao cho mày xem chứng minh, tao không phải là Tôn Chí Vĩ!”Nói xong, Dương Minh móc bóp lấy chứng minh ra, đưa đến trước mặt Điền Đông Quang.
476 Suy đoán của Dương Minh không sai, Điền Đông Quang chính là nhị thiếu gia của Điền gia, chính là Điền gia lợi hại đó. Điền Đông Quang và anh của hắn từ nhỏ đã được người nhà dậy, lớn lên phải dẫn dắt Điền gia, trở thành người dẫn đầu thế hệ mới, mà sứ mệnh của Điền gia chính là phụ tá cho Tôn gia.
477 “Được rồi!”Xà ca cắn răng : “Em dẫn anh đi tìm hắn!”“Như vậy rất tốt!”Dương Minh gật đầu : “Hy vọng mày không giở trò, như vậy chỉ khiến mày đau đớn!”“Em biết, em biết!”Xà ca gật đầu nói.
478 “Mày nhớ ra rồi? Vậy tốt lắm, mày nói đi”Dương Minh buông tóc Ngô Trì Nhân ra, sau đó ngồi xuống ghế sa lon : “Ngô lão sư à, mày với tao không thù không oán, mày cầm thư ta làm gì? Còn đọc trong phòng làm việc? Mày cảm thấy như vậy rất thích sao, là thói quen của mày hả?”“Tôi.
479 Kế hoạch của Ngô Trì Nhân coi như cũng không tồi, trước tiên là lộ diện, sau đó giải thích nguyên nhân hắn mất tích, bởi vì nguồn cung cấp hàng có vấn đề, nên hắn đi chạy hàng.
480 “Vâng, nếu như vậy” Người dẫn chương trình cũng không hỏi tiếp về chuyện này, Dù sao có không ít lời đồn đoán về chuyện tình cảm của Thư Nhã. Rất nhiều người cho rằng Thư Nhã nói như vậy chỉ là lấy cớ, nàng không muốn có phiền phức mà thôi.