521 Vì thế Dương Minh liền nói xạo với Ngô Trung Kiệt, nói là đang bận. Ngô Trung Kiệt liền không vui, nói là nếu Dương Minh không đáp ứng chuyện của nó, thì sẽ gọi điện méc Lâm Chỉ Vận.
522 Dương Minh nhìn thần sắc của Vương quản lý bên cạnh, trong lòng vừa động, chợt nhớ ra, trước kia Ngô Trung Kiệt có nói qua với mình, cha của nó hình như mở một công ty điền sản.
523 “Alo, Quách lão đại hả? Ông gọi đến xin lỗi tôi sao?”Hầu Chấn Hám vừa tiếp điện thoại, liền cố ý nói như thế. “Cái gì?”Quách Kim Bưu ngạc nhiên. “Con của ông chạy đến địa bàn của chúng tôi gây chuyện, việc này bỏ qua đi, chúng tôi người lớn không chấp con nít, chỉ cho nó một chút giáo huấn thôi!”Hầu Chấn Hám từ từ nói : “Chúng tôi làm vậy là nể mặt Quách lão đại lắm rồi, nếu đổi lại là người khác, là đã giết sớm rồi!”“.
524 Mãi cho đến khi màn hình hiện lên dòng chữ : Số tiền của quý khách đã được chuyển đến, đơn đặt hàng của quý khách đã trình lên chương trình công ty. .
525 Nếu có thể thấy lại tình cảnh lúc đó, rồi nhớ kỹ lại, sau đó tìm phương pháp đọc ra. . . chẳng qua đây chỉ là ảo tưởng vớ vẫn của Dương Minh thôi, tựa hồ như ánh mắt không có vấn đề, chỉ là cần trí nhớ phải thật tốt thôi.
526 “Tìm Chu Giai Giai? Tìm nó làm gì?”Vương Tích Phạm khó hiểu : “Có phải là muốn uy hiếp nó không?”“Đúng vậy, chính là muốn uy hiếp nó. . . haha. . . ”Hoàng Hữu Tài cười âm hiểm.
527 Nghĩ đến đây, Chu Giai Giai đã thông suốt. Đến với Vương Chí Đào, thì đến thôi. Chỉ cần bọn họ buông tha Dương Minh là được rồi. “Nếu. . . tôi đồng ý kết giao với Vương Chí Đào, các người có bỏ qua cho Dương Minh không?”Chu Giai Giai ngẩng đầu lên, do dự hỏi.
528 “Tôi muốn cả hai viên!”Vương Chí Đào vội la lên. “Tôi đã nói rồi, chỉ có thể bán cho cậu một viên!”Trần Phong Hùng khoát tay : “Chẳng qua, thấy cậu vội vã chữa bệnh như vậy, tôi sẽ bán cho cậu một viên Hỗn Nguyên Phích Lịch dan, sau khi ăn xong, cũng có hữu ích với bệnh của cậu, hai viên dùng chung, hiệu quả càng cao! Không chừng bệnh của cậu lập tức tốt ngay!”“Được được, vậy cho tôi đi.
529 “Xảy ra chuyện gì? Cái gì mà chết người?”Trần Phong Hùng kỳ quái hỏi. “Viên thuộc ông nhặt trong phòng bếp kia, là thuốc diệt chuột của tôi để ở đó đó! Nếu để cho người ăn, không phải là chết người sao?”Vợ lão sợ hãi nói.
530 “Tiểu Mân. . . ” Vương Tích Phạm thấy vợ ngất đi, vội vàng đỡ đặt lên giường. bác sĩ đến xoa bóp thái dương, Tô Tiểu Mân mới tỉnh lại. Vương Tích Phạm thở dài một tiếng, sao gần đây nhiều việc như vậy.
531 Trần A Phúc sau khi bị Dương Minh cho một bài học ở Đông Hải, cảm thấy mình quá đen. Sao mỗi lần đi đâu cũng gặp phải thằng ranh Dương Minh này?Trần A Phúc không nhịn được, nhưng lại không có biện pháp.
532 Mấy hôm nay Trần Mộng Nghiên vẫn luôn buồn bã không vui. Ba hôm rồi, Dương Minh không thèm gọi điện lấy một cuộc, chứ đừng nói đến chuyện xin lỗi. Vừa tức Dương Minh, Trần Mộng Nghiên cũng bắt đầu kiểm điểm mình.
533 Trần Mộng Nghiên khẽ gật đầu. Ân oán giữa Dương Minh, Chu Giai Giai và Tô Nhã, nàng đã nghe Dương Minh nói. Mặc dù không kể quá rõ nhưng cũng có thể biết một chút.
534 “Chuyện về Tô Đại Trí, chưa ai tìm ra chứ?” Vương Tích Phạm nói. “Bên phía cảnh sát nghĩ Tô Đại Trí bỏ trốn, nhưng không ai nghi ngờ hắn bị giết” Hoàng Hữu Tài nói.
535 Tối hôm đó, Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám được Dương Đại Sơn mời, hai bên đều ăn uống vui vẻ. Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám đi theo mấy tên đàn em, đi ra bãi đỗ xe của nhà hàng.
536 Theo thói quen truyền thống của người Trung Quốc, con dâu mới đêm 30 tối phải đến nhà trai “canh đêm” cùng người nhà chồng ăn cơm tất niên. Nhưng do gia đình bây giờ chỉ có một người con, nên đêm 30 là vấn đề đau đầu nhất với các cô dâu mới.
537 “Gì ạ?” Dương Minh nghe xong không khỏi cảm thấy đau đầu. Mẹ rốt cuộc muốn nói gì?“Đại Minh, con nói thật với mẹ đi, cái này có gì mà xấu hổ chứ?” Dương mẫu nhìn Dương Minh: “Có thì là có, không thì là không, con cứ lắp ba lắp thế”“Được rồi.
538 Triệu Oánh nói xong liền dập máy. Dương Minh không biết có nên cao hứng hay không. Sao cảm thấy mình lại thành đóng giả bạn trai chuyên nghiệp như vậy chứ?Đầu tiên là Lâm Chỉ Vận, Tôn Khiết, bây giờ là Triệu Oánh.
539 Mấy bảo vệ do dự một chút. Không ra tay, Dịch Xuân Tài đuổi bọn họ là chuyện dễ dàng. Nếu ra tay, lấy được 1000 tệ, còn làm tiếp được, cho dù không thể tiếp tục làm ở siêu thị này nhưng Tín Hoàng lớn như vậy, Dịch Xuân Tài không biết chừng sẽ bố trí bọn họ đến chỗ khác.
540 “Vậy đi xem đi”Trần Mộng Nghiên gật đầu. “Đúng rồi, Mộng Nghiên, mấy ngày nữa em cũng học lái xe đi, Trương Tân nói Triệu Tư Tư cũng muốn thi lái xe đó”Dương Minh nói“Em sẽ lái xe nha!!”Trần Mộng Nghiên nghe Dương Minh nói xong, nhất thời cười cười nói : “Cha em trước kia có dạy em lái rồi! Chẳng qua chưa lấy bằng thôi, vốn ba em tính giúp em làm một cái, nhưng nếu Triệu Tư Tư muốn học, thì em sẽ đi học cùng nàng cũng được”“À, sao anh lại quên chú Trần nhĩ, chú ấy làm giúp em một cái bằng lái không phải dễ dàng sao!”Dương Minh cười cười : “Chẳng qua, em nên đi học cùng Triệu Tư Tư đi, tránh trở thành sát thủ đường phố!!”“Được mà.