561 “Hạ Tuyết! Chừng nào thì cô mới trưởng thành? Đại cục cô có hiểu không?”Trần Phi lắc đầu : “Hắn chỉ là một con chốt, kẻ đứng sau vẫn còn chưa nổi lên mặt nước”“Trần đội trưởng, tôi.
562 Dương Minh nhìn thoáng qua màn hình, có chút bất đắc dĩ tiếp điện thoại : “Còn chuyện gì nữa?”“Dương Minh, cậu đang ở đâu? Sao bây giờ còn chưa tới?”Hạ Tuyết hồn nhiên như người điên, quên mất lời mình đã nói, mở miệng trực tiếp hỏi Dương Minh đang ở đâu.
563 “Không phải thằng ku kia khai ra cái gì chứ?”Hoàng Hữu Tài nhíu mày : “Nhưng mà theo lý mà nói, đều là do Tô Đại Trí và nó giao tiếp, người liên hệ trước kia cùng tôi đã chuyển đi, lần quan hệ này tôi không dính vào, không thể nào dính đến chúng ta.
564 “Hay là, chúng ta bắt nó lại, còn chuyện giết nó, từ từ hãy tính. . . dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ, nó không giống với Tô Đại Trí!”Vương Tích Phạm trầm ngâm nói.
565 Nên làm sao bây giờ? Đem chuyện hôm nay nói với Trần Phi? Như vậy có thể ở bên trong sở cảnh sát, rất an toàn, nhưng mà, từ đây về sau, đừng nói là phá an, ngay cả cảnh sát chưa chắc đã được làm!Trần Phi khẳng định là không tha cho mình, tạm thời cách chức mà còn tự tiện ra ngoài điều tra, hơn nữa còn gặp phải phiền toái lớn như vậy, không chừng sẽ đuổi mình ra khỏi đội!Hạ Tuyết đau đầu, không biết nên làm thế nào cho đúng, ngơ ngác nhìn Dương Minh : “Vậy tôi làm sao bây giờ?”“Cô tự gây phiền toái rồi hỏi tôi à?”Dương Minh nghe xong cảm thấy buồn cười : “Tôi nói cô nghe, mỗi lần cô làm việc cô có nghĩ đến hậu quả không thế? Cô cứ làm loạn như vậy, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện!”“Làm loạn?.
566 “Bốp!”Người mang khẩu trang này có tốc độ phản ứng cũng cực nhanh, lập tức nắm lấy tay của Hạ Tuyết, cười lạnh nói : “Hạ tiểu thư, cô tốt nhất đừng múa rìu qua mắt thợ, đừng ép chúng tôi phải đánh”“Hắc!”Hạ Tuyết kéo mạnh tay về, rồi đột nhiên giơ chân lên đá giữa giò của tên này.
567 Nửa giờ sau, chiếc xe chậm rãi chạy vào trong một căn nhà xưởng bỏ hoang, nhưng thật ra thì giống nhà giam hơn. Khi xe dừng lại, cũng không có người đến mở cửa cho Dương Minh, mà là đỡ Hoàng Hữu Tài xuống xe trước, sau đó được một gã khác giúp cho biến mất trong căn nhà.
568 “Dương Minh?”Trong lòng Vương Chí Đào vừa động, chẳng qua trên mặt vẫn không biểu hiện gì : “Chú Hoàng, chú bắt hắn làm gì? Cha của con biết thì sao?”“Haha, Chí Đào, chuyện này Vương tổng cũng biết, đã đồng ý.
569 “Nhưng mà. . . không phải công ty của cha con đã kiếm rất nhiều tiền rồi sao? Tập đàon Hùng Phong của Vương thị tại Tùng Giang, thậm chí là toàn bộ tỉnh, cũng là đại tập đoàn đứng đầu, vì sao lại muốn buôn lâu? Không thể nào!”Vương Chí Đào vẫn không thể chấp nhận chuyện này.
570 “Những người đó rất lợi hại sao?” Vương Chí Đào run lên. Đây là lực lượng Vương gia, cũng là lực lượng của mình?Nói cách khác lực lượng vũ trang này đều thuộc về mình? Vương Chí Đào cảm thấy cả người bay lên.
571 Dương Minh đặt đồ ăn lên bàn, sau đó nói với Hạ Tuyết: “Lại đây ăn một chút. Chị không ăn gì à?”“Đồ ăn của bọn chúng mà cậu cũng dám ăn? Không sợ độc sao?” Hạ Tuyết trừng mắt nhìn Dương Minh.
572 Dương Minh không thèm để ý đến nàng, từ từ dọn đồ ăn bỏ vào ngăn tử. Chẳng qua hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Hạ Tuyết. Dát, cô nàng này có lẽ tức muốn chết.
573 “Hình như thực sự đánh nhau rồi” Vương Chí Đào cau mày: “Còn rất kịch liệt”“Sao lại vậy?” Hoàng Hữu Tài gãi đầu nói: “Chẳng lẽ thuốc không đủ mạnh?”“Mẹ nó, chú hỏi cháu thì cháu hỏi ai? Ý này là của chú, bây giờ không dễ xen vào, làm sao bây giờ?” Vương Chí Đào tức giận nói.
574 “Chuyện gì thế này?” Vương Chí Đào bực mình nói. “Chú cũng không rõ lắm. Sao Dương Minh lại đột nhiên ngừng lại?” Hoàng Hữu Tài cũng có chút khách khí.
575 Cho dù Chu Giai Giai mau nữa cũng không kịp. Chu Giai Giai chỉ hy vọng người kia không vào phòng làm việc. Chẳng qua điều càng không mong thấy thì càng xuất hiện.
576 “Mẹ nó chứ, chị muốn làm gì?” Dương Minh giật mình, trợn mắt há mồm nhìn Hạ Tuyết. “Tôi. . . tôi. . . ôm tôi. . . ” Hạ Tuyết lắp bắp nói, mặc dù trong lòng cảm thấy hành động của mình không ổn, chẳng qua cơ thể không chịu khống chế của lý trí.
577 “Bố, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy, có quan hệ gì với Giai Giai?” Vương Chí Đào khó hiểu hỏi. “Vương tổng, rốt cuộc là có chuyện gì?” Hoàng Hữu Tài cũng hỏi.
578 Mặc dù Vương Chí Đào bây giờ không được coi là người đàn ông chân chính nhưng cứ như vậy càng làm hắn trở nên biến thái, càng không thể chịu được. “Chết.
579 Chẳng qua khi Dương Minh nói ra nguyên nhân mọi chuyện, Vương Tích Phạm rất tức giận. Hắn muốn giết Dương Minh. Vì thế Vương Tích Phạm liền giơ súng lên bắn Dương Minh.
580 Những tên này đều là do Vương Tích Phạm huấn luyện ra, Vương Tích Phạm là lãnh đạo tối cao của chúng, cho nên nhìn thấy Vương Tích Phạm bị Dương Minh khống chế, những tên này không dám hành động thiếu suy nghĩ!Không ai dám hoài nghi năng lực bóp nát cổ họng Vương Tích Phạm của Dương Minh cả, một tay có thể nhấc cả một người lên thì sức mạnh này có thể khinh thường được không? Huống chi Dương Minh còn đang ôm một người trong lòng ngực nữa!Dương Minh không phải là không đánh lại bọn họ, mà là không muốn dây dựa với họ, bây giờ với Dương Minh, thời gian chính là tất cả, phải cố gắng tiết kiệm thời gian để đưa Chu Giai Giai đến bệnh viện điều trị.