441 Bây giờ, Dương Minh cũng không vội vã chạy lại chổ đập nước, mà đứng đây lẳng lặng quan sát động tĩnh bốn phía, dù sao vẫn còn hơn bốn mươi phút, chỉ 1km thì Dương Minh đi bộ cũng rất nhanh.
442 “Cái gì?”Dương Minh bất chợt cảm thấy chỉ số IQ của mình tựa hồ không đủ dùng, còn không thì bà già trước mặt này cũng thuộc loại tâm thần hạng nặng rồi, nếu không, người bình thường cũng không thể nào nói ra những lời nói kinh điển thế này được.
443 “Ừ, tôi nhớ Lam Lăng đã từng nói với tôi rằng cậu tốt nghiệp ở trung học Hồng Kỳ”Bà ngoại gật đầu, sau đó chỉ vào cái bàn và hai cái ghế dựa nói : “Ngồi xuống nói chuyện, tôi có chuyện muốn hỏi cậu”“Dạ”Dương Minh gật đầu, cung kính ngồi xuống một cái ghế, từ sau khi biết được thân phận của đối phương là bà ngoại của Lam Lăng, thái độ của Dương Minh trở nên rất khiêm tốn!Hắn không thể không khiếm tốn sao, vì người trước mặt chính là trưởng bối đó!“NGhe nói ở trung học Hồng Kỳ có một người giữ cửa họ Mã, gọi là Mã Tiêu Dao đúng không?”Bà ngoài hỏi.
444 Ít nhất thì theo Dương Minh được biết, cũng đã tám năm rồi! Tám năm, đây là một khoảng thời gian khá dài đó, thế mà Mã đại gia lại không để lộ ra một sơ hở nào!Chẳng qua, đi không được bao xa, Dương Minh liền phát hiện ra quyết định lúc này là vô cùng sai lầm.
445 “Dương Lệ. . . chị mời con ăn cơm”Dương Minh vừa lỡ lời, nhanh chóng sửa lại, tránh cho cha không vui. “Vừa rồi cha nghe con nói đến Tôn Khiết?”Dương Đại Hải hỏi : “Có phải là cô bé ở nhà bác hai lần trước không?”“Đúng vậy, chính là nàng, cha, trí nhớ của cha thật tốt”Dương Minh gật đầu.
446 “Em gọi món đi, lady first”Tôn Côn giao thực đơn qua cho Chu Giai Giai. “Em chưa từng đến đây mà, Tôn đại ca, hay là anh gọi đi”Chu Giai Giai cũng không biết ở đây món nào ăn được luôn.
447 “Không được nói anh ấy như thế!”Chu Giai Giai nghe thằng kia mắng Dương Minh là heo chết, khuôn mặt trở nên lạnh lùng. “Haha, không được nói? Vậy làm đâu cái mặt này!”Thằng này đi tới, muốn dùng tay chụp vào mặt Dương Minh.
448 “Ở đây. . . ”Chu Giai Giai gấp gáp chỉ về hướng ót của Dương Minh, khoa tay múa chân. Biểu tình của bác sĩ ngưng trọng lại, cần thận xem xét mí mắt của Dương Minh, sau đó lại sờ sờ phía sau ót của hắn, cuối cùng nói : “Ngoài mặt xem như không có gì dị thường, như vậy đi, em dẫn bạn của em đi chụp x-quang đi, sau đó để anh nhìn xem có tụ huyết hay không.
449 “Đầu của bạn không phải bị đánh trúng sao?”Chu Giai Giai cẩn thận hỏi. “Cái gì mà đánh trúng?”Dương Minh sửng sốt : “Bạn nói hai tên côn đồ đó sao?”“Đúng vậy, bạn bị đánh trúng đầu, rồi sau đó té xỉu”Chu Giai Giai gật đầu nói.
450 “Tốn bao nhiêu tiền?”Tuy rằng Dương Minh không có bệnh, nhưng hắn cũng biết, đi một chuyến đến bệnh viện, tiền khẳng định không thể thiếu. “Không có bao nhiêu đâu, không cần trả cho mình.
451 Chẳng qua vẫn chỉnh đồng hồ báo thứ, bây giờ hắn không thể lỡ hẹn, bởi vì hắn quả thật có việc cần nhờ Tôn Khiết. Tân Giang Thị là một nhà nghỉ không lớn lắm.
452 “Cha, con dựa theo ý của cha, đã thành công đem mâu thuẫn với Dương Minh để tcv giải quyết. Bây giờ, con chỉ cần ngồi nhìn hại người họ đá với nhau!”Vương Chí Đào nói.
453 “Đừng nói nữa, cha chị thấy chị lớn tuổi, thúc giục chị nhanh chóng kết hôn, chị chỉ muốn hướng ăn mặc cho nhỏ tuổi lại. . ”Tôn Khiết cười khổ nói. “Chị không phải đang đến trường sao.
454 “Sao thế?”Dương Minh làm ra vẻ mặt vô tội nhìn Tôn Khiết. “Cậu còn dám nói? Ai cho cậu rút tay ra?”Tôn Khiết trừng mắt nhìn Dương Minh, tức giận nói : “Đưa tay lại đây!”“A?”Dương Minh sửng sốt, đưa lại? Nhìn đùi của Tôn Khiết, Dương Minh đành cười khổ đưa tay lại.
455 “Cho chúng tôi thuê một phòng!”Vừa vào của, thủ hạ của Tôn Chí Vĩ đã lên tiếng nói với phục vụ của Lâm ký. “Xin lỗi, tiên sinh, bây giờ đã không còn phòng, ngồi bàn trên lầu được không?”Phục vụ nói.
456 “A?”Tôn Chí Vĩ hoảng sợ, cả kinh ngẩng đầu, thấy vẻ mặt tức giận của TônKhiết, lập tức sợ đến mức chân mềm ra : “Chị. . . tại sao chị lại ởđây. . . ”Hai tên thủ hạ, lúc đạp cửa xong vào, đã nhìn thấy Tôn Khiết, liền sợđến mức đơ ra, nhưng cũng không dám nhắc nhở Tôn Chí Vĩ, chỉ đứng ngâyngốc một bên.
457 cái, Tôn Khiết là đại tiểu thư Tôn gia, thủ đoạn còn ghê gớm hơn Tôn ChíVĩ nhiều! Hơn nữa, lão gia tử Tôn gia buộc Tôn Khiết phải tìm chồng, màTôn Khiết lại không muốn như vậy, không ngừng đề cao năng lực của mình,làm bản thân trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, có thể tiếp quản mọichuyện của Tôn gia!Cho nên, nếu Tôn Khiết xử phạt bọn họ, thì hai người này thảm rồi! NhưngTôn Khiết sở dĩ không truy cứu trách nhiệm, cũng bởi vì lo lắng cho TônChí Vĩ, cho dù Tôn Chí Vĩ là một người như vậy, nhưng cũng là người củaTôn gia! Cho nên, Tôn Khiết chỉ đem hành vi của hai người quy thành tộicùng làm loạn với Tôn Chí Vĩ, cảnh cáo một chút, về sau không được lậplại nữa.
458 “Là bạn làm ăn của ba em. . . ”Dương Lệ ngượng ngùng nói, đã biết bối cảnh không thể nào so sánh với Tôn Khiết, mặc dù nhà mình có quan hệ với hắc đạo Tùng Giang cũng không tệ, nhưng Tôn gia của người ta là ở Đông Hải chứ không phải Tùng Giang.
459 Tôn Chí Vĩ bị Tôn Khiết chửi mắng xong, ủ rũ về phòng ngủ, hắn vẫn không nhận ra là đã bị Vương Chí Đào lợi dụng. Từ nhỏ đến giờ, Tôn Chí Vĩ vẫn chưa có một người bạn chân chính, ban nhậu cùng người hầu thì rất nhiều, nhưng xuất thân giống Vương Chí Đào, hơn nữa còn có năng lực như mình, quả thật rất ít!Hơn nữa, Vương Chí Đào cũng không buộc hắn đi giáo huấn Dương Minh, hoàn toàn là do hắn nguyện ý! Cho nên, Tôn Chí Vĩ đem chuyện ngày hôm nảy đổ lên đầu Dương Minh, hắn cho rằng nếu không vì Dương Minh, chị gái sẽ không chửi mình!Tôn Chí Vĩ rất buồn bực, tiền tiêu vặt bây giờ đều nằm trong tay của Tôn Khiết, nế chuyện này làm Tôn Khiết tức giận, vậy thì bản thân sắp nghênh đón khủng hoảng kinh tế rồi.
460 Dương Minh vội vàng nhắn cho nàng một tin, nói cho Cô giáo dã man biếthắn đang trên mạng. một lát sau Cô giáo dã man nhắn lại, Dương Minh lúcnày thiếu chút nữa đã logout.