321 Tần Kham cuối cùng cũng biết thì ra người Mông Cổ cũng có chuyện bi thương "Gia môn bất hạnh" như vậy. Rất muốn há miệng cười to, nhưng nhìn thấy mặt già tái mét của Hoa Đương, lại cảm thấy không phúc hậu, thế là đành phải liều mạng mà nhịn.
322 Cha đánh con gái là chuyện thiên kinh địa nghĩa, Tần Kham Tần Kham người thương hương tiếc ngọc, có điều đối với Tháp Na là ngoại lệ. Nữ nhân này rất hoang dã, dẫn mười mấy người dám ở trên thảo nguyên mênh mông đuổi giết Hỏa Si, nếu nàng ta thực sự là lão bà của hắn, sớm đã hạ độc thủ quất chất nàng ta rồi.
323 Hành quân mười ngày, phóng mắt nhìn thảo nguyên mênh mông giống như biển lớn không thể phân biệt được phương hướng, người Mông Cổ có kinh nghiệm giống như trong đầu lắp kim chỉ nam vậy, nắm chắc phương hướng vô cùng chuẩn xác.
324 Một hồi đại chiến chưa chạm đã rút, làm rất nhiều dũng sĩ của Đóa Nhan bộ có chút bất mãn, người Mông Cổ đánh giặc chưa bao giờ có kiểu đầu voi đuôi chuột như vậy cả.
325 Không khí trong trướng hơi dịu đi. Trương Ngọc không hổ là quan văn, đầu óc so với đám võ tướng bọn họ thì sử dụng tốt hơn, một phen phân tích nói có tình có lí, mọi người suy nghĩ hồi lâu, đều gật đầu khen ngợi, vẻ mặt cũng thoải mái hơn rất nhiều.
326 Những các trước không đề cập tới, chỉ nói trên lịch sử Lưu Cẩn đền tội, đó là trúng kế của Dương Nhất Thanh, chỉ dựa vào điểm này, Tần Kham liền cảm thấy hắn và Dương Nhất Thanh lần đầu gặp mà giống như Bá Nhan gặp Tử Kỳ, mặc dù không đến mức khoa trương cùng tấu cao sơn lưu thủy, ít nhất cũng nên khách khí một chút, đừng để bị hắn bới móc, để tránh tương lai tương lai khi tính kế Lưu Cẩn thuận tiện tính kể luôn cả Tần Kham thì chết mẹ.
327 Lý Cảo đầu hàng, chuyện còn lại trở nên rất dễ dàng. Liêu Đông đã định. Lý Cảo hai tay bị trói quặt ra sau lưng, cúi đầu quỳ gối trước mặt Tần Kham, vẻ mặt nửa sợ hãi nửa phẫn hận.
328 Trương Vĩnh giận dữ nói: "Ai nói ta không đánh? Đánh ra! Người khác sợ chưởng ấn hắn nhưng Tạp gia không! Tạp gia lúc ấy đánh tới cửa cho Lưu Cẩn ngã sõng xoài, hắn lại đi kêu với hoàng thượng, hoàng thượng không mặn không nhạt nói mấy câu, sau khi trở về tên khốn Lưu Cẩn đó lập tức cắt thêm tiền lương của ngự mã giám đi một nửa.
329 Vừa trị xong một quan Tổng binh Liêu Đông, lại lòi ra quan Tổng binh Ninh Hạ, Đại Minh huy hoàng rốt cuộc là bị sao vậy?"Vì sao muốn tiếp cận ta?"Diệp Cận Tuyền nói: "Khi ta làm điếm tiểu nhị căn bản không nghĩ tới tiếp cận ngươi, chỉ muốn tìm việc, về sau ngày ngươi và đông cung Thái tử đến cửa hàng, ta nhìn một cái liền biết thân phận các ngươi bất phàm, đánh nhau với Trương công công là ta cố ý khơi mào, để dẫn tới sự chú ý của các ngươi, ta không cam lòng nửa đời sau phải sống trốn đông trốn tây, càng không cam lòng để ba mươi thủ hạ của ta phải hàm oan mà chết, cho nên ta cần một vị quý nhân giúp ta.
330 Tháp Na cảm thấy mình sắp nổ tung rồi. Nàng ta thực sự nghĩ không ra, vì sao Đại Minh coi ôn hòa thân mật, phong độ phiên phiên là cái đẹp mà lại mọc ra một tên quái vật như vậy, cái miệng độc thực sự có thể giết chết thiên quân vạn mã, cũng có thể khiến người ta sinh ra xung động muốn chặt hắn làm tám khối.
331 Khách nhân của Bá Nhan Mãnh Khả hôm nay cũng là người quen, chính là kỳ chủ của Quách Lặc Tân Kỳ Hỏa Si. Quách Lặc Tân Kỳ lệ thuộc Thát Đát, là một trong các bộ lạc lớn nhỏ của Thát Đát, nói về danh phận thì Hỏa Si phải xưng thần với Bá Nhan Mãnh Khả, đương nhiên, từ sau khi triều Nguyên bại lui về thảo nguyên, các bộ lạc Mông Cổ tứ phân ngũ liệt, rất nhiều bộ lạc mặc dù ngoài mặt thì tôn Bá Nhan Mãnh Khả là hoàng kim Khả Hãn, nhưng trên thực tế đều tự thành một quốc gia, không hề tuân theo chỉ lệnh của hoàng kim đại trướng.
332 Hoa Đương theo nghi trượng của Tần Kham ba mươi dặm đường, Tần Kham rất hiểu ý tứ của hắn. Sống hai đời người, chưa từng kinh lịch qua hôn nhân chính trị, lần này đến Liêu Đông lại mạc danh kỳ diệu bị Hoa Đương dúi ình một nữ nhi, không cần cũng không được.
333 "Khả Hãn, Bá Nhan Mãnh Khả dốc hết một vạn năm ngàn thanh tráng của các bộ lạc Thát Đát xuất phát về phía nam. " Thám báo sắc mặt phát khổ, đây đã là một câu thừa thãi rồi: ".
334 Mạc kim Giáo úy dưới tay Tào Tháo, quan đào cát dưới tay Lưu Dự đều từng làm chuyện đào mộ này, chứng tỏ rất rõ đào mộ là một chức nghiệp rất có tiền đồ.
335 Không nghĩ thông mình tại sao lại ở bờ sông Liêu Nghiêm Ninh bị người ta bao vây, nơi này là nội địa Liêu Đông, qua sông là cách Sơn Hải quan không xa, mấy ngàn kỵ binh này làm sao mà tới được?Quân sĩ kích động vội vàng kết trận, xen lẫn tiếng quát mắng thô lỗ của tướng quân thượng cấp, mấy chục thị vệ rút đao, như lâm đại địch bao quanh Tần Kham.
336 Tần Kham vội vàng viết xong, ngửa đầu nhìn bầu trời u ám, nhớ tới những tao ngộ sau khi xuyên qua, giống như cưỡi ngựa xem đèn nhất nhất hiện lên, xuất thân bần hàn, bị cường hành kéo vào Cẩm Y vệ, trong mấy năm ngắn ngủi, có kẻ địch cũng có bằng hữu, có đắc ý cũng có mất mát, vinh và nhục, khổ sở và ngọt ngào, tư vị trong cuộc sống, mấy năm nay cơ hồ đều đã được nếm đủ.
337 "Sát nhân thành nhân", mục tiêu tối cao Nho giả suốt đời theo đuổi, ở cái thời đại nho gia là chính thống này, quân vương chết vf xã tắc, nho giả chết vì công nghĩa, đều là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
338 Thắng rồi. Hai chữ Đơn giản, nhưng chữ nào cũng đẫm máu. Tần Kham chỉ cảm thấy hiện tại rất mệt, đầu rất đau, cơn nóng trên người chưa giảm, trong cổ họng đau rát như có lửa cháy, mắt bị đạn khí độc hun ba ngày trước vừa đỏ vừa sưng, mấy vết thương trên người đã được băng bó cũng ngâm ngẩm đau.
339 ". . . Tuyệt cảnh lưng dựa sông, tướng sĩ kiệt lực, viện tuyệt khí tẫn, hy vọng sống sót đã mất. Mang lòng quyết tử, thần dẫn ba ngàn tàn quân thủ vững bờ đông sông Liêu, thề chết không hàng, mong dùng thân tàn mà toàn khí tiết, chết vì xã tắc.
340 Chu Hậu Chiếu vội vàng chay ra khỏi điện tới điện Cẩn Thân thay quần áo, đám người Lưu Cẩn vội vàng theo sau Chu Hậu Chiếu rời điện. Trương Vĩnh đứng đỡ tại chỗ, không cam lòng há miệng thở dốc, vẻ mặt chua sót.