Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Minh Triều Ngụy Quân Tử

Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 399
Chương mới nhất: Chương 400: Không Cốc U Lan
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện xoay quanh những tranh chấp, những màn phiêu lưu trên chốn giang hồ, những khó khăn ở đất miền Nam, tình thầy trò, huynh đệ và cả chính trị lẫn thời thế.

Danh sách chương Minh Triều Ngụy Quân Tử


Chương 302: Tiếp Quản Nghĩa Châu (hạ)

301 Các Quan lại kinh nghi bất định thấp giọng thảo luận suy đoán, Tần Kham thì sửa sang lại xiêm y, từ tửu lâu đi ra. Vương Tùng Linh tiến lên nói: "Tần đại nhân.


Loading...

Chương 303: Củng Cố Hậu Viện

302 Cho thang mà không chịu xuống, Tần Kham thực sự không biết nói gì với Lưu Bình Quý. Nhảy lầu tuẫn quốc rất dễ nghe, chẳng những đạo đức tốt, nhận được sự tán tụng của cả triều, hơn nữa cũng là mốn vốn chính trị rất hoa mỹ, sau này bất kể Lưu Bình Quý thăng tới chức quan gì, nghi trượng xuất hành chỉ cần mang cờ "Lưu Bình Quý Nhảy lầu tuẫn quốc chưa toại", thần phật cả trời đều phải nhường đường cho hắn.


Chương 304: Thu Thập Lợi Thế

303 Sau khi Tiếp quản đại quyền quân chính Nghĩa châu, Tần Kham vẫn giao trả lại quyền lực tri phủ Nghĩa châu cho Lưu Bình Quý, để hắn xử lý tất cả chính vụ dân sự lớn nhỏ của Nghĩa châu, mà hơn ba ngàn quan binh của Nghĩa châu vệ thì cùng đội nghi trượng của hắn hợp binh với nhau, như vậy, nghi trượng khâm sai đi theo Tần Kham liền phát triển tới quy mô hơn năm ngàn người.


Chương 305: Uy Phục Nghiêm Ninh

304 Nghiêm Ninh trung truân vệ bị Tần Kham đánh cho trở tay không kịp, khi Ngụy Dương trốn trong soái trướng khóc than hành vi bố láo của Tần Kham, bên ngoài sự nhẫn nại của Đinh Thuận đã mất sạch, hai khẩu pháo Phật Lãng Cơ nhắm vào khoảng trống cạnh soái trướng nã hai phát, tiếng nổ mạnh như sơn băng địa liệt làm mỗi người trong mỗi người biến sắc.


Chương 306: Lung Lạc Quân Tâm

305 Tổng soái chẳng lẽ đã quên trước đó vài ngày ti lễ giám Lưu Cẩn phái người đưa thư cho ngài à? Có Lưu Cẩn ở trong triều hộ giá cho ngài, triều đình sẽ không có tâm tư khác với ngài, cho dù có, Lưu công công cũng sẽ tự tay bót chết nó ngay từ trong trứng nước.


Chương 307: Chiến Thế Nghịch Chuyển

306 Sau khi Đi tới thế giới này đã gặp qua không ít nguy nan, nhưng mà lần này là chết người nhất. Khi mắt còn chưa kịp chớp, Tần Kham vẫn còn đang ngây ra thì liền nghe thấy Đinh Thuận lo lắng hô to: "Đại nhân.


Chương 308: Tới Liêu Dương (1)

307 Không biết là ai đi đầu, một quân sĩ bên địch sắc mặt trắng bệch, ném binh khí quay đầu chạy, hành động nhanh chóng lây lan ra khắp cả đội ngũ, mọi người đều hoảng sợ gào thét bỏ chạy, mấy nhân vật rõ ràng là tướng lãnh vung đao chém hơn mười tên bính lính bỏ trốn, nhưng vẫn không thể cản được chiến thế tan tác như núi đổ náy, cuối cùng ngay cả tướng lãnh cũng dứt khoát ném binh khĩ, cùng chạy với sĩ tốt, trên chiến trường vừa rồi còn chiến đấu kịch liệt chỉ còn lại những cỗ thi thể.


Chương 309: Đóa Nhan Tháp Na

308 Hắn cơ hồ chẳng khác nào bị Tần Kham kẹp cổ bức phải ra khỏi thành, khi Tần Kham quyết định nhổ trại bắc thượng, Lý Cảo chỉ còn lại hai lựa chọn, một là trơ mắt nhìn khâm sai thu Trầm Dương vệ, hai là ra chặn khâm sai lại mời vào thành.


Chương 310: Mượn Binh Phạt Minh

309 " Đại Minh chúng ta. . . Khụ, coi gầy yếu là vẻ đẹp, huống hồ bản quan cũng không cần phải làm cái chuyện nhàm chán như xách chim nhạn. Tháp Na cô nương ăn mặc như cái túi đỏ, bản quan cũng đâu có cười nhạo ngươi?"Hán ngữ của Tháp Na có lẽ vẫnchưa đến hỏa hậu,, không nghe hiểu Tần Kham là đang nói móc mình, nghe vậy bĩu môi, nói: "Được rồi, coi như ngươi là khâm sai, nếu là đại quan hoàng đế phái tới, Đóa Nhan chúng ta có oan khuất còn sâu hơn biển, phải nói rõ với ngươi.


Chương 311: Thay Đổi Chiến Lược

310 Thành Liêu Dương từ sau khi khâm sai Tần Kham tiến trú, không khí luôn duy trì sự yên tĩnh quỷ dị. Các Quan lại rất nhiệt tình, bất luận quan văn hay là võ tướng, tựa hồ đều như có hẹn trước, hôm nay ngươi mời, ngày mai ta mời, mỗi người đều tự mình đăng môn, mỗi người đều cười nói vui vẻ, mỗi bữa tiệc đều oanh ca mạn vũ, khách và chủ tận hứng mà về, trở lại quan dịch còn chưa kịp thở thì lại một tấm danh thiếp tiếp theo đưa vào.


Chương 312: Thủ Lĩnh Đóa Nhan

311 Đinh Thuận đúng là trước khi rời kinh mới nạp một phòng thiếp thất, vì lão thê nguyên phối chỉ sinh cho hắn hai nữ nhi, trước kia Đinh Thuận vẫn chỉ là Cẩm Y vệ Tổng kỳ Nam Kinh vẫn luôn tiếc nuối Đinh gia không có nhi tử, về sau lại theo Tần Kham, một đường lên tới Cẩm Y vệ bách hộ, Thiên hộ, mắt thấy lập thêm mấy công lao là có đủ tư cách vào Nam trấn phủ ti làm thiêm sự, nếu vận khí tốt nói không chừng dựa hơi Tần soái, được phong bá tước nho nhỏ cũng chưa biết chừng, dù sao đương kim thiên tử đối với tước vị thái độ cũng không keo kiệt như tiên đế.


Chương 313: Gặp Hoa Đương (thượng)

312 Tháp Na gục đầu xuống nói: "Ngạch trực cách, khâm sai Hán nhân dùng cứu ta một mạng làm lễ gặp mặt, nếu ngạch trực cách không muốn nhận lễ gặp mặt này, Tháp Na có phải nên tự sát để tỏ ý từ chối của ngạch trực cách đối với Hán nhân hay không?"Hoa Đương thở dài: "Tháp Na, ngươi là trân châu sáng nhất của Đóa Nhan, là lễ vật quý giá nhất trường sinh thiên ban cho bộ lạc Đóa Nhan, ngươi sao có thể dễ dàng nói tới chết trước mặt ngạch trực cách như vậy? Nói cho ta biết đi, ngươi là hy vọng ngạch trực cách gặp mặt khâm sai Hán nhân một lần ư? Vì sao?"Tháp Na vẫn cúi đầu nói: "Ta chỉ cảm giác khâm sai Hán nhân này không giống quan nhi Minh đình bình thường, có lẽ, hắn thực sự có thể cho Đóa Nhan một cái công đạo.


Chương 314

313 Truyện này không có chương 314


Chương 315: Đãi Như Thượng Khách

314 Đây là lần đầu tiên Tần Kham gặp mặt Hoa Đương. Thái độ đãi khách của Người Mông Cổ rất nhiệt tình, cho dù có cừu hận rất lớn, chỉ cần hai chân của của ngươi bước lên địa bàn của hắn, hắn sẽ phải tạm thời buông bỏ một ngàn một vạn cách giết chết ngươi, khách khí tôn trọng ngươi như thượng khách, nếu để khách nhân có một chút cảm giác không được khoản đãi, đó là sự thất trách của chủ nhân, đối với người Mông Cổ mà nói, loại thất trách này là sự nhục nhã cực lớn, sẽ làm hắn từ nay về sau ở trong bộ lạc không thể ngẩng đầu làm người, đại thể là như bị lão bà cắm sừng.


Chương 316: Mượn Tay Người Khác Để Thử

315 Tần Kham cũng không xa lạ gì với tiếng cười này. Ngoài thành Liêu Dương, nàng ta một mình dám cản quan giá khâm sai, khí thế bức người chất vấn thiên lý công đạo của triều đình, xiêm y đủ rực đó để lại ấn tượng rất sâu cho Tần Kham.


Chương 317: Sát Khí Của Hỏa Si

316 Từ lúc nắm Cẩm Y vệ tới nay, Tần Kham vẫn khá bao dung với thuộc hạ, sai lớn sai nhỏ, có thể bỏ qua thì tận lực bỏ qua, bản thân Tần Kham cũng là người thường xuyên phạm sai lầm, hơn nữa sau khi phạm sai lầm cũng chưa từng trừng phạt mình, thuộc về loại người tính nguyên tắc rất mỏng, đối với mình còn như vậy, đối với người khác tất nhiên cũng ngại quá nghiêm khắc.


Chương 318: Tuyệt Cảnh Phản Kích

317 Hỏa Si không phải là người Mông Cổ dốt nát kém cỏi, sự thật hắn biết nói Hán ngữ, đối với văn hóa Hán gia mặc dù không thể nói là tinh thông, nhưng rất nhiều điển cố nổi tiếng đều có thể hạ bút thành văn, ví dụ như chuyện Ban Siêu đi sứ Tây Vực.


Chương 319: Cởi Mở Với Nhau

318 Ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm trà sữa, Hoa Đương bộ dạng bi phẫn giống như đang phun máu. "Thế là sao?" Hoa Đương vừa sợ vừa giận: "Hỏa Si Trong doanh địa có hơn bốn mươi tùy tùng, khâm sai Hán nhân chỉ dẫn theo hai người vào doanh, bọn họ sao có thể ép cho Hỏa Si phải chạy? Chẳng lẽ quan binh tám ngàn bên ngoài công vào à?""Không phải a, Khả Hãn, trong Hán nhân có một cao thủ võ công phi thường lợi hại, chỉ một mình hắn mà đánh cho tùy tùng của Hỏa Si một mảnh giáp cũng chẳng còn, hơn nữa còn xông vào lều trại của Hỏa Si, Hỏa Si chỉ ngăn cản được mấy hiệp liền bị đánh cho phải chạy trối chết, khi cưỡi ngựa chạy ra khỏi cửa doanh thì bị người ta từ phía sau bắn ột, cũng không biết là chết hay sống.


Chương 320: Loạn Phối Uyên Ương

319 Cò kè mặc cả là một môn học vấn, rất rõ ràng, môn học vấn này Hoa Đương học không tốt, ít nhất không tốt bằng Tần Kham. Người crả ngày ở trên thảo nguyên chăn thả kiêm cướp bóc, thật sự không có nhiều cơ hội tiếp xúc vẫn những thứ này, suy nghĩ của người Mông Cổ rất trực tiếp, ta muốn, ngươi nhất định phải cho, không cho thì cướp, nhưng mà một khi thân phận và thực lực ngang hàng với đối phương, bọn họ có chút không biết làm sao, tay quen dùng đao kiếm làm sao mà giỏi gảy bàn phím được?Lúc trước Thành Tổ hoàng đế dựa vào ba ngàn kỵ binh Đóa Nhan mới đoạt được thiên hạ Đại Minh, công lao lớn như vậy, Thành Tổ hoàng đế cũng chỉ phong cho họ phủ Đại Ninh để chăn thả, thế thôi mà Đóa Nhan tam vệ cao hứng như gì ấy.


Chương 321: Hoa Đương Cầu Hôn

320 Hán nhân có câu tục ngữ, "Dưa hái xanh không ngọt", mặc dù có thể giải khát, nhưng. . . Nó thật sự không ngọt mà1Còn có câu tục ngữ, "Thà phá mười tòa miếu còn hơn phá một cuộc hôn nhân", bởi vì phá hoại hôn nhân của người ta là một chuyện rất tổn hại âm đức, theo logic này mà nói, Tần Kham trước mắt đã hủy mất ba mươi tòa miếu, công tác cưỡng chế giải tỏa có thể nói là thành tích khả quan, hơn nữa công tác khắc phúc hậu quả cực tốt, nữ nhân với định gả cho người khác, mình toàn bộ nhận hết, động phòng của mình, để cho người khác không có phòng mà động.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Giang Hồ Nhàn Thoại

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 7


Ái Đích Quyền Đầu

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 15




Bạch Mã Khiếu Tây Phong

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 4


Kiếm Phệ Thiên Hạ

Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp

Số chương: 385


Thiên Nhai Minh Nguyệt Ðao

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 25


Thần Mộ ( Tru Ma )

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 286


Long Thần

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 11


Đoạn Hồn Tuyệt Cung

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 34