61 “Ngươi không lo lắng sao?” Ta hỏi.
Lâm Nam mở to hai mắt, khôi phục lại vẻ bình thường: “Có gì phải lo lắng? Chúng ta lại không ở phạm vi khống chế của hắn.
62 “Ta biết ngươi đang rất thắc mắc, thật ra là trong sữa có thuốc ngủ. ”
“Tại sao?” Ta vọt tới trước mặt Lâm Nam, giữ chặt áo hắn. Nếu Lâm Nam yêu cầu ta đi cùng, ta nhất định sẽ đồng ý.
63 “Dừng tay!” Ta như bị sét đánh, cuộn tròn hạ thân.
Lâm Nam cư nhiên dùng tay sáp nhập hạ thể ta. Lâm Nam đã rất lâu không hề ‘phạm quy’, “A Nam, nơi đó không nên đụng vào!” Cùng với lời nói của ta, Lâm Nam dừng động tác nói: “Vẫn không thể tiếp nhận?”
Ta quay mặt đi, coi như là câu trả lời.
64 Hai ngày liên tục nằm trên giường mới có thể hoạt động. Trong thời gian đó, Lâm Nam săn sóc tỉ mỉ, ăn uống tắm rửa đều thân lực thân vi giúp ta làm tốt.
65 “Đừng kích động a, ca ca! Tức giận sẽ khiến gan bị tổn thương! Thân thể vẫn là quan trọng hơn!” Lâm Nam rút khăn tay lau cà phê nâu bị Lâm Hạo làm đổ trên bàn.
66 Ta theo phản xạ cơ thể run. Lâm Nam đột nhiên mở cửa quả thật dọa ta.
“Rốt cuộc giấu diếm ta cái gì?” Lâm Nam nhìn ta chằm chằm lặp lại.
Ta tận lực tìm từ ngữ ôn hòa mà nói: “Bởi vì ta rất chán ghét điều đó, ngươi cũng biết, ta bị Lâm Hạo bắt buộc, kia lại không phải là chuyện tốt, cho nên ta mới……”
“Ta đã cho rằng lúc đó giữa chúng ta không còn bí mật gì nữa!” Lâm Nam vung tay đóng mạnh cửa phòng.
67 Ở trong nhà nhàn cư, quần áo đơn giản có thể coi như là áo ngủ. Với tình trạng bây giờ, Lâm Nam đương nhiên khỏe hơn ta rất nhiều.
Lâm Nam xé vạt áo của ta sang hai bên, cúc áo đứt tung bung ra phân tán khắp trên giường.
68 “Kỳ quái?” Lâm Nam ôn nhu khép hai tay lại, nhưng động tác hắn chỉ cần tiếp tục dùng lực nhất định sẽ siết chặt cổ ta.
Hôm nay Lâm Nam khiến người ta sợ hãi, tràn ngập sát khí.
69 Tay được Lâm Nam cởi trói, bởi vì bao bằng khăn tay, ứ ngân không hằn rõ ràng. Chân tuy đã được buông ra, nhưng không thể khép lại được mà cứ tách ra.
70 “Vì cái gì? Vì cái gì?” Trong lòng ta chỉ có ba chữ.
Lâm Nam thở dài, giống như ta đang nói cái gì đó không thể tưởng tượng nổi, bất đắc dĩ nhìn ta, sau đó nắm bàn tay ta đang không ngừng run lên, kéo ta vào trong lòng hắn, “Vì những tháng ngày về sau của chúng ta a, vì những ngày chúng ta hạnh phúc.
71 Chăn bị kéo ra, thân thể ấm áp nhích lại gần. Cánh tay từ phía sau siết chặt ta, mông cảm nhận được thứ gì đó cứng rắn. Tay trong quần ngủ cũng không kiêng nể gì trực tiếp vuốt ve hạ thể ta.
72 Bàn tay nhàn rỗi niết nhu thưởng thức hai điểm trước ngực ta, hạ thể cứng rắn như thiết bổng đặt tại chân ta cọ sát.
Bị chơi đùa một hồi, dục vọng của ta cũng bị trêu nghịch cương lên.
73 Tất cả là vì lời nói của Lâm Hạo, Lâm Nam mới biến thành như vậy, mới trở nên cố chấp muốn sinh một hài tử cho riêng mình!
Ta không muốn mang thai, không muốn lặp lại sai lầm lúc trước.
74 Không có thời gian suy nghĩ sâu xa nguyên nhân Lâm Nam xuất hiện ở đây, ta lập tức mở cửa xe hướng ra ngoài chạy trốn.
“Ngươi đứng lại cho ta!” Lâm Nam ở phía sau tức giận hét lên.
75 Nghe chất vấn của ta, Lâm Nam ngược lại nở nụ cười: “Ngươi hiện tại không thể lý giải nổi hành động của ta, nhưng một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu được!”
“Cái gì…… Sao…… Ngươi không phải quyết tâm muốn…… muốn ta……” Ta cắn môi, không muốn nói những điều kia!
“Muốn ngươi sinh hài tử!” Lâm Nam bổ sung nói: “Không sai, là ta quyết tâm muốn một đứa con của chúng ta!”
Ta trừng mắt nhìn Lâm Nam: “Không thể! Ta không đồng ý!”
Lâm Nam trong nháy mắt mặt trở nên biến sắc “Không thể theo ý ngươi!”
“Ta muốn về nước!” Ta buột miệng nói.
76 ……
Khi ta đang say sưa ngủ, Lâm Nam đã trở lại, trong tay cầm theo dây lưng màu đen. Trực giác cho biết đó không phải là thứ gì tốt lành. Đợi đến Lâm Nam lại gần, quả nhiên là thứ ta không muốn nhìn thấy.
77 Đêm hôm đó, cả người ta nóng ran, như bọc trong lông vũ, tay chân mềm nhũn vô lực, sờ trán cảm thấy nóng vô cùng! Bên cạnh giường không có ai. Chắc hẳn Lâm Nam vẫn còn ở trong thư phòng.
78 Vốn định gọi hắn lên ngủ, nhưng vừa cử động, dây xích ở chân khiến âm thanh vừa bật ra lại nghẹn ngào nuốt vào.
Trong lòng thở dài, đắp cho hắn chiếc chăn mỏng.
79 Tối……
“Lại đây, để ta xem ngươi khỏe chưa?” Lâm Nam cúi người.
” Buổi sáng không phải đã khỏe lắm rồi sao!” Ta nói.
Lâm Nam không để ý tránh né của ta, đặt đầu lên trán ta “Ân, quả thật không còn nóng nữa!”
“Ta muốn ôm ngươi!” Lâm Nam cởi quần áo leo lên giường!
“…… Ta nói không được, ngươi sẽ đồng ý sao?”
Lâm Nam cười nói: “Không đồng ý!” Sau đó thuần thục cởi từng mảnh quần áo của ta, trói trụ tay ta, khiêu khích dục vọng của ta.
80 Hai giờ đêm, Lâm Nam mệt mỏi day day khóe mắt đi đến. Đôi mắt ta sớm thích ứng với bóng tối trong phòng nên dễ dàng thấy rõ vẻ mặt hắn.
Không bật đèn, Lâm Nam trực tiếp cởi quần áo vào phòng tắm, mất đại khái khoảng mười phút.