1 Lâm Hưởng là một chuẩn gay vừa mới qua sinh nhật lần thứ 24.
Suốt 24 năm qua, cậu từng thích qua năm thẳng nam, ba đồng chí song tính luyến, một bạn gay.
2 (Truyện này theo ngôi thứ ba nhưng có một số đoạn lại như độc thoại của Lâm Hưởng nên mọi người chịu khó đọc kĩ nhé =”< tớ="" sẽ="" cố="" gắng="" edit="" dễ="" hiểu="" nhất="" có="" thể="" :’="">)
Câu chuyện bắt đầu khi Lâm Tự nhận được lời mời đến phỏng vấn.
3 Xí nghiệp mình làm việc bỗng biến thành công ty của con trai , Lâm Hưởng nhận ra bản thân rất vui vẻ với thay đổi này. Buổi sáng bị em trai làm phiền xong, cậu cũng chỉ quay về phòng cắn hạt dưa, uống cà phê , viết tiểu thuyết nguyên ngày.
4 Thấy đại boss đi tới, Lâm Hưởng cung kính đứng lên : “ Tổng giám đốc, chào ngài, ngài cũng hay tới nơi này sao?” Hay tới ông nội mi ấy, hàng ngày sao không đến rình đúng hôm ông đến lại vác mặt tới.
5 Bỗng nhiên Chung Thành Lâm đứng dậy : “Anh, em còn chuyện công ty muốn nói với anh, chúng ta tìm chỗ nào an tĩnh hơn đi. ”
Chung Nhất Thần thản nhiên nhìn hắn một cái, tay cố ý dùng sức nhéo mạnh lên mông Lâm Tự mấy cái cho thỏa sau mới buông ra, ngón tay gõ nhẹ lên bàn : “ Các cậu cứ uống tự nhiên, ghi vào hóa đơn của tôi.
6 Hôm sau đi làm, Lâm Hưởng ngồi trước máy tính bật mở tiểu thuyết mình viết hồi trước.
Vì là một trong những truyện viết phi lợi nhuận nên suốt hai năm mới viết được mười vạn chữ, Lâm Hưởng bấm mở xem lướt từ đầu tới cuối.
7 Thực ra Lâm Hưởng rất muốn nói, tiền này là do anh trai cưng bán tuổi xuân mà kiếm được… Nhưng e là với tư duy của Lâm Tự, chắc chắn thằng nhóc này sẽ nghĩ cậu bán thân kiếm tiền….
8 “Lâm Hưởng, đến phòng làm việc của tôi một chút. ” Đại boss gọi điện tới thả rắm một câu rồi cúp, Lâm Hưởng cầm ống nghe sửng sốt trong chốc lát mới tiếp thu kịp.
9 Nửa tháng nay Lâm Hưởng bị Chung Nhất Thần hành cho lên bờ xuống ruộng, nếu không phải công ty có quy định cuối tuần không cần tăng ca, mà nếu có tăng ca cũng được thêm lương thì chắc cuối tuần cũng ăn “hành”
Nhưng ít ra mấy ngày nay cũng gặp được chuyện may mắn vớt vát lại chút vui vẻ trong lòng cậu —- cậu hình như sắp có người yêu rồi.
10 Từ toilet đi ra, cậu tự mua một cốc sữa đậu nành uống cho lành bụng, định đi tới khu kiểm vé thì gặp Lâm Tự. Cậu vội vàng dừng bước xoay người chạy ai ngờ Lâm Tự và Chung Thành Lâm vốn đang nói chuyện quên trời quên đất tự nhiên lại quay về phía này.
11 Lâm Tự được Chung Thành Lâm đưa về tận nhà.
Lúc ấy Lâm Hưởng còn đang đứng ngoài ban công tưới hoa, cậu thích nhất nuôi loại cây có sức sống mạnh mẽ như xương rồng (*), hồi trước nuôi mấy cây hải đường (**) , thủy tiên (***) cuối cùng đều héo chết hết.
12 (Truyện này vốn theo ngôi thứ ba nhưng nhiều khi lại đan xen độc thoại của nhân vật Lâm Hưởng hoặc các nhân vật khác nên đôi khi nhân xưng sẽ hơi loạn.
13 Lâm Hưởng cất di động đi, quay lại đạp xe thêm một lúc nữa thì thu dọn đồ đạc đi về.
Trương Chí nói muốn đưa cậu về nhưng Lâm Hưởng không chịu, cũng có phải đàn bà đâu, đâu cần người đưa đi đón về.
14 Lâm Hưởng ra cổng công ty tính bắt xe thì Triệu Nhạc lôi cậu xềnh xệch qua chỗ gửi xe , lấy chùm chì khóa chĩa về cái xe thể thao màu hồng ấn một cái.
15 ( Chương này xin hãy cùng tớ nắm tay đoàn kết phang chết bạn công -_-)
Hôm sau mưa nặng hạt, Lâm Hưởng bị tiếng mưa rơi tí tách vào thành cửa sổ đánh thức, hóa ra hôm qua cậu quên đóng cửa sổ.
16 Từ chương này trở đi sẽ chính thức dùng “anh” khi nhắc tới Chung Thành Lâm nhé vì từ chương này tình cảm hai người bắt đầu sang chương mới rồi (/▽\*)。o○♡
Lâm Hưởng về đến nhà một lúc thì lên cơn sốt, Triệu Nhạc muốn đưa đi bệnh viện nhưng cậu không chịu, nói cơ thể cậu khỏe lắm, bình thường có cảm cũng chỉ chút xíu, nằm nghỉ lát là khỏi thôi.
17 Hai anh em Lâm gia đồng thời vào viện, đúng là vận đen. Tuy rằng tố chất cơ thể Lâm Hưởng không tồi, sốt hơn bốn mưa độ nhưng trông vẫn có tình thần nhưng lại chữa trị muộn, để đến khi hư nhược cơ thể rồi mới điều trị nên so với Lâm Tự thì nghiêm trọng hơn nhiều.
18 “Lâm Hưởng. ”
Cả hai lặng im ngồi thật lâu sau, Chung Thành Lâm đột nhiên gọi tên Lâm Hưởng, Lâm Hưởng đầu hơi động như vẫn tựa lên vai anh : “Sao?”
“Nếu cậu thích một người mà biết rõ người đó không bao giờ đáp lại, vậy phải làm sao để thay đổi tình cảm của mình bây giờ?”
Lâm Hưởng nghĩ nghĩ một lúc, nói : “ Vì sao lại phải thay đổi?”
“Hả?”
“Nếu là yêu thật lòng vậy cứ yêu thôi, đến khi nào tìm được một người so với người đó tốt hơn, người khiến anh yêu hơn, vậy chẳng phải mọi chuyện được giải quyết rồi sao? Việc gì phải phiền não vì tình cảm của mình, yêu không phải cái tội.
19 “Lâm Hưởng, cậu nên buông tha cho bản thân, đó không phải lỗi của cậu. Trẻ con mà không tùy hứng đòi hỏi với cha mẹ thì đã chẳng phải trẻ con. Làm cha làm mẹ hạnh phúc lớn nhất là thấy con mình làm nũng muốn mua món này món kia, rồi vẻ mặt hạnh phúc của con khi nhân được nó.
20 Cú đấm kia là tích tụ của tất cả oán hận trước giờ của Lâm Hưởng,Chung Nhất Thần bị đấm một cú vào miệng, rách một bên mép.
Hai người ngay lập tức lao vào tẩn nhau, rốt cuộc Lâm Hưởng bệnh nặng mới dậy không có sức là bao bị Chung Nhất Thần đánh cho lên bờ xuống ruộng, hắn đạp cậu ngã lăn vào sô pha.