1 Đó là một ngày đầu hạ hết sức bình thường, với những cơn gió mát nhẹ và ánh mặt trời dịu dàng ấm áp. Trời vừa sáng Miêu đại nhân đã bắt đầu dọn dẹp thư phòng —— đây là việc duy nhất anh không thể không tự động tay xử lý, những vật dụng cũ kỹ ở đây đều không thể chịu đựng nổi sự quăng quật của người máy nội trợ.
2 Đúng lúc Miêu đại nhân cảm thấy tai mình có xu hướng nóng bừng lên thì vị kia lại khoanh tay lùi lại sau vài bước —— lần này là thản nhiên “ngắm nghía” không hề che giấu chút nào.
3 Bỗng dưng lại nói chuyện bình thường khiến Miêu đại nhân ngớ người ra, có sao? Anh em ở học viện rất ít khi đến nhà anh, sau khi bước vào cửa ngay cả nói cũng không dám nói to, ai đến cũng hệt như bị tra tấn… Thật ra Đề Á đối xử với mọi người rất hòa nhã, chỉ là nhìn qua có vẻ hơi nghiêm khắc… Ặc, còn có chút “truyền thống” của lão nhân gia…
Kỉ niệm xưa thoáng hiện lên trong đầu, anh khẽ mỉm cười, nói thư phòng không có, tôi không dám để cho những bảo bối không gì sánh bằng của Đề Á mạo hiểm.
4 Triển Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu, loại người như anh nhất định là ngày nào cũng bị xử phạt, nếu như… Nếu như không có người bảo hộ thì chẳng đến hai hôm là sẽ bị đá ra khỏi cổng trường.
5 Thế nên, lần sau đổi kiểu đi.
Mấy ngày sau Miêu đại nhân một mình chạy đến Mai viên xin lỗi Đề Á —— đúng là ngốc kinh khủng, nhưng trước sau vẫn không dằn lại được cảm giác tội lỗi kia.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50