1 Tiếng lộc cộc của xe ngựa từ xa vọng lại, càng lúc càng gần, cát bụi tung lên mù mịt. Gã phu xe hô tiếng dài, điểu khiển chiếc xe dừng lại trước cánh cổng lớn của Dật Long sơn trang.
2 Phía sau Dật Long sơn trang có cái hố, sóng nước mênh mang, mây mù bảng lảng tựa cảnh bồng lai, do Hoắc trang chủ dốc lòng dốc sức kiến tạo theo tôn chỉ khoe tiền là chính, khoe của là chủ yếu.
3 Khi ý thức được việc bản thân thể làm con cá nằm tấm thớt này, Hoắc Truy Ân liền bình tĩnh tìm cái ghế mà ngồi xuống, sau đó nâng chân lên cao, : "Ông thử xem… gả thế nào bây giờ?".
4 Hôn được chuẩn bị vô cùng gấp rút, vốn dĩ Tiết Niệm Chung cực lực phản đối chuyện tổ chức lễ thành hôn ở Hoắc gia. Cũng đâu phải y ở rể Hoắc gia, xét về tình hay về lý cũng nên đón tân nương về nhà rồi mới bái đường.
5 Ngày hôm sau, Hoắc Truy Ân -thành-vợ-người-ta phải lên đường tới nhà chồng. Tiết gia ở trong huyện , cách Hoắc gia hai ngày đường. Cỗ xe ngựa cũ nát Tiết Niệm Chung mang tới được sửa chữa, làm mới lại phen, khoang xe chật chội còn bị dột mưa nay biến thành thùng xe bền chắc, mới tinh lại rộng thênh thang, con ngựa già chẳng khác con lừa là mấy được đổi thành hai con tuấn mã cao lớn tráng kiện.
6 Sau khi được tân trang tốc độ của xe ngựa tăng lên hẳn, quãng đường ban đầu cần đến hai ngày giờ có thể kết thúc trong ngày rưỡi. Hoắc Truy Ân ngủ giấc, ăn hai miếng bánh điểm tâm, uống nửa bình nước, nhàm chán đến độ muốn đánh người, càng nhìn càng thấy Tiết Niệm Chung ngồi cùng xe ngứa mắt.
7 Xe ngựa băng băng chạy cả ngày trời, rốt cuộc cũng vào được thành trước khi đem xuống. suốt ngày đường, đoàn người ai nấy đều rệu rã, liền tìm nơi ngủ trọ, chuẩn bị nghỉ ngơi.
8 Hoắc Truy Ân ngủ biết trời trăng gì mãi đến khi bị Quế Viên gọi dậy. Đêm qua Hoắc Truy Ân say quá, búi tóc xổ tung, váy cũng nhàu nhĩ. Quế Viên vừa cằn nhằn về bộ dạng chẳng ra thể thống gì của , vừa giúp chỉnh trang lại.
9 So với các huyện lớn khác, có thể dân cư của huyện thành nơi Tiết gia cư ngụ vô cùng thưa thớt, nhân khẩu chỉ có hơn nghìn hộ, tài nguyên cũng có phần thiếu thốn, gần sông cũng kề biển, lại chẳng có nghề phụ nào, là chốn nghèo xác nghèo xơ.
10 Hoắc Truy Ân nổi giận đùng đùng, lao ra khỏi phòng, gương mặt còn đỏ hơn bôi son, tự nhận đó chính là do ban thân bị Tiết Niệm Chung làm cho tức điên lên.
11 Tảng sáng, Quế Viên tới gọi Hoắc Truy Ân dậy, từ trước tới giờ lúc nào đại thiếu gia cũng ngủ thoải mái chán chê mới thèm rời giường, nay đột nhiên bị người ta cắt ngang giấc, tinh thần vô cùng uể oải, lười nhác : "Dậy sớm thế làm gì, cũng có chuyện gì đâu".
12 Đêm hôm đó, Hoắc Truy Ân trằn trọc thao thức mãi, lật người qua lại, đánh thức cả Tiết Niệm Chung. Y quan tâm hỏi xem có phải có tâm gì , kết quả chỉ đổi lại được tiếng "Cút!".
13 Tuy rằng Hoắc Truy Ân tỏ ý chờ lệnh bất cứ lúc nào, Tiết Niệm Chung cũng rất muốn kéo vào tăng sức mạnh đội ngũ, thế nhưng ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này, trộm con gà bắt con chó cũng coi như án lớn, vậy đào đâu ra vụ nào kinh thiên động địa cần đại thiếu gia tự mình ra mặt? Đương nhiên, cũng có những vụ án mà bổ khoái phải bó tay, ví như nhà Lý nhị nương bị mất con lợn nái con, đâu thể nào để đại thiếu gia tìm được, đúng nào…
Tiết Niệm Chung trong lòng khó xử, Hoắc Truy Ân lại chẳng hay biết, suốt ba ngày trời hầu mẹ chồng uống trà, chuyện phiếm lại khổ não xem bữa sau nên ăn món gì.
14 Tròn ngày trời, gân xanh của Hoắc Truy Ân luôn trong tình trạng nảy lên nảy xuống điên cuồng, cực kỳ hào hứng theo bổ khoái tuần, kết quả lại trở về trong ảo não.
15 Hoắc Truy Ân miên man nghĩ ngợi cả đêm, nghĩ đến độ cả thân thể lẫn tinh thần đều uể oải, rồi lại dám nhắm mắt ngủ, mãi đến khi trời sắp sáng mới cưỡng lại được cơn mệt mỏi, buông lơi cảnh giác mà nằm thẳng ra.
16 "Nương!" Hoắc Truy Ân vội vàng giữ chặt tay của Hoắc phu nhân, đoạt lấy phi tiêu.
"Ân nhi?" Hoắc phu nhân bị cướp mất phi tiêu, lực sát thương giảm hẳn, khỏi lộ vẻ nghi ngờ, sắc mặt cực kỳ khó hiểu.
17 Ngày thứ hai, Hoắc phu nhân tới thăm chuyến nữa. Trong lòng Hoắc Truy Ân vẫn còn bực bội thế nên biểu bên ngoài vô cùng xa cách. Hoắc phu nhân vừa trông thấy Tiết mẫu liền kích động đến độ nước mắt nhạt nhòa, hệt như đôi tỷ muội thất lạc nhiều năm, ôm lấy nhau mà khóc nấc lên.
18 Sau khi Hoắc phu nhân rồi, Hoắc Truy Ân lại quay về những tháng ngày đau đầu với thực đơn ăn uống. Tính tình vốn đã nóng nảy, sao chịu được cành ngồi mốc ở nhà? Chịu đựng mấy hôm,liền nhịn được mà mặt nặng mày với Tiết Niệm Chung.
19 Cuộc sống của Hoắc Truy Ân trôi qua rất an nhàn, ăn no ngủ kĩ, chồng thương mẹ quý, được mọi người cung phụng như ông lớn trong nhà, chẳng gặp chút phiền não nào, còn thư thái hơn cả những ngày sống ở Dật Long sơn trang.
20 Tiết Niệm Chung xem sách. Y vẫn hay đọc sách để tiêu khiển, có điều thường là sau khi bày trò cho Hoắc Truy Ân hết chán rồi mới dành ra chút thời gian đọc.