21 Sáng hôm nay Hoắc Truy Ân dậy rất sớm, Tiết Niệm Chung vừa mở mắt ra liền trông thấy đại thiếu gia xách váy chạy vào, với y: “Cẩu quan, ngươi tỉnh rồi, ta cứ sợ ngươi ngủ quên”.
22 Hoắc Truy Ân tìm mẹ chồng , Tiết mẫu rất hoan nghênh, chẳng qua nửa đêm nửa hôm con dâu ngồi thân mật với tướng công, chạy tìm mẹ chồng lại năng gì, quả thực khiến bà lo nghĩ yên.
23 Mấy ngày gần đây hôm nào Hoắc Truy Ân cũng dậy từ sớm, cùng dùng bữa sáng với Tiết Niệm Chung, sau đó tiễn người ra tận cửa lớn. Chuẩn bị xong cơm trưa và cơm tối cũng đến giữa trưa, liền khấp kha khấp khởi lên đường đưa cơm, ở lỳ tại nha môn liền mấy canh giờ, sau đó cùng Tiết Niệm Chung trở về nhà.
24 Cuộc sống vẫn trôi qua như thế, Tiết Niệm Chung ngồi trong nha môn chờ phu nhân đưa cơm tới, Phó Tiểu Chu lại nhắc tới chuyện kia, khiến y vô cùng khổ não.
25 Hoắc Truy Ân trốn trong chăn chịu ra ngoài, mãi đến khi căn phòng yên tĩnh lại. Quế Viên ôm chậu nước đứng ở bên giường gọi, bấy giờ đại thiếu gia mới ló đầu ra khỏi chăn, đưa mắt liếc xung quanh hồi, phát trong phòng chỉ còn lại mình và Quế Viên, cửa sổ cũng đóng kín mít.
26 Hoắc Truy Ân vừa đá xong liền hối hận, sao tự nhiên lại vung chân như thế chứ? Chỗ ấy bảo đá là đá được sao? Đau lắm chứ đùa! "Cẩu, cẩu quan… ngươi sao chứ?"
Tiết Niệm Chung quỳ sấp mặt đất, người co rúm thành khối, sau khi hét thảm xong liền cắn chặt khớp hàm, chịu phát ra thanh nào nữa, để tranh làm kinh động đến người nhà.
27 Y phục loạn thất bát tao địa ném nhất địa, hoắc truy ân trần truồng địa oa tại tiết niệm chung trong lòng, chờ bị hưởng dụng. Tiết niệm chung lần đầu tiên tố loại sự tình này, tâm tình thập phần khẩn trương, còn đang phu nhân đích dưới sự trợ giúp tài bả chính lấy hết.
28 Tối hôm đó.
Tiết Niệm Chung tính bì lực kiệt, nằm úp sấp người Hoắc Truy Ân, trong lòng thầm nfhĩ phu nhân hổ là người luyện võ, sau cơn ác chiến mà tinh thần vẫn sung mãn như thường, bản thân hổ thẹn sánh được.
29 Da mặt của Tiết Niệm Chung rất mỏng, mặt đỏ lại hồng suốt cả bữa cơm, chỉ hận thể đào cái lỗ mà chui xuống. Đến khi vào đêm, đối thoại của đôi trẻ trong phòng có thay đổi cực lớn.
30 Quần hùng vây công anh hùng sơn lấy thất bại chấm dứt, các lộ anh hùng cũng đang về nhà trên đường lọt vào mai phục tập kích, đối phương hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, binh hùng tướng mạnh, không ra vài cái hiệp đã đem chính đạo đánh tan.
31 Bận rộn cả ngày trời, ngay cả ngụm nước cũng chưa được uống, đến tận giờ Tiết Niệm Chung mới có thể nghỉ ngơi. Hoắc Truy Ân đổi lại nam trang, sớm dặn vú Trần chuẩn bị cơm tối sẵn sàng để Tiết Niệm Chung về nhà có thể dùng cơm canh nóng hổi ngay.
32 Qua được mấy chiêu, Hoắc Truy Ân đột nhiên phát ra cán chổi là thứ binh khí cực kỳ. . . “bá đạo”. Đừng trông cây đao kia của An Quảng Chính múa ra chiêu ra trò, so lực sát thương còn khuya mới bì được với cán chổi.
33 Tiết Niệm Chung cảm thấy phòng chứa củi được thỏa đáng cho lắm, tuy rằng rất kín đáo, dễ bị người ta xem , nhưng bất kể là đun nước, xào rau hay nấu cơm đều cần dùng tới,vũ Trần, Thanh Bình ai cũng có thể vào, giấu Lạc biểu ca ở đây có nguy cơ bị phát bất cứ lúc nào.
34 Tiết Niệm Chung sải những bước chân nhõm trở về nhà, dường như tâm tình vô cùng tốt. Hoắc Truy Ân ra đón y, liền nghe y bảo chuyện của Lạc biểu ca được tích cực chuẩn bị, trong vòng hai ngày có thể đưa được người.
35 Tiểu vương gia vừa tỉnh lại liền nhận được phần đại lễ, đoàn người Đồng tướng quân áp giải Lạc Cạnh Thiên vào, đè đối phương xuống đất, hưng phấn báo cáo tình hình lại với y.
36 Tiết Niệm Chung trở lại nha môn, Phó Tiểu Chu an bài thỏa đáng tất cả mọi chuyện, hỏi y còn có gì dặn dò hay. Tiết Niệm Chung trông có vẻ tâm thần bất định, trầm mặc lúc lâu mới phục hồi lại tinh thần, ra lệnh cho Thái bổ đầu và những người liên quan phải canh phòng nghiêm ngặt, bước rời.
37 Cả đêm, Hoắc Truy Ân ngủ, đến khi trời sắp sáng đổi nữ trang, chuẩn bị tùy thời xông tới, nhào vào lồng ngực lão Chung khóc lóc kêu than, lấy đó lên phu quân của bản thân vì canh giữ tù phạm mà phấn đấu quên mình thế nào, sợ cường địch ra sao.
38 Bởi có nền tảng võ công nên những vết thương này Hoắc Truy Ân có thể chịu đựng được, nghỉ tạm mấy canh giờ xong liền thăm Tiết mẫu. Tiết mẫu tuy rằng tiều tụy nhưng cũng khôi phục khá nhiều, tâm tình bình tĩnh lại, bà nghe thấy tiếng bước vào, liền gọi tới bên giường.
39 Lúc trời sắp sáng, Hoắc Truy Ân rời khỏi nhà lao, trở về nhà thay nữ trang, đợi đến khi gà gáy liền tới nha môn. Phó Tiểu Chu và đại Chu, tiểu Chu đợi sẵn ở nha môn, ra ba người canh giữ chỗ này cả đêm, chưa hề về nhà.
40 Đêm khuya, An Quảng Chính tới nhà lao, báo cho Tiết Niệm Chung biết giờ ngọ ngày mai y bị xử trảm. Tiết Niệm Chung nghe xong lại rất dửng dưng, có phản ứng gì rệt.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 12