1 Tứ Xuyên Quỳ châu phủ Hàm Tiếu sơn trang.
” Vị Tuyết, muội về rồi. ”
Thân ảnh đứng giữa trang viên không quay đầu lại, nói một câu làm cho nữ tử đang lặng lẽ tiếp cận y dừng cước bộ, sửa lại bộ pháp, trở lại dáng đi bình thường đi lại chỗ mạt thân ảnh bạch sắc kia.
2 Tên nhân vật chính là Tị Thủy, kì trước do QT nhà ta dịch ra là Tỷ Thủy nên nhằm, nhờ Nguyệt nhắc mới biết, thak Nguyệt. ta đã sửa lại chương trước
ps: trời ơi, dài vật vả, chương sau còn dài hơn
Thiên Tinh Đường
Từ khi tên Thiên Tinh Đường xuất hiện trên giang hồ tới nay đã được hơn hai năm, có rất nhiều người cấp bách muốn dọ thám bí mật của nó; ấn tượng của mọi người đối với Thiên Tinh Đường, nhiều nhất chính là qua giao dịch cùng sự kiên kị với nó, ngoài ra hoàn toàn không biết thêm gì cả.
3 Dạ Liên:Một chương dài quá mà ta thì lười nên ta mạng phép chia hai nha
“Ngô…” Người nằm trên giường khẽ rên rĩ, khuôn mặt vì sốt cao mà ửng hồng.
Một cặp song mâu linh động thủy nhuận không ngừng đánh giá người trên giường, vạn phần tò mò xem xét người kia một lượt.
4 Đầu Hàn Tị Thủy một mảnh hỗn loạn.
Tị Thủy, ta muốn ngươi ở lại chỗ này.
Kia là có ý gì? Hắn muốn lưu y lại để làm cái gì?
Ta cho rằng so với Hàm Tiếu Đường thì ngươi lại càng khiến ta hứng thú, chỉ vậy mà thôi.
5 Hàn Tị Thủy bị ôm vào trong phòng đặt lên nhuyễn tháp, y hơi hơi hít vào một hơi, cảm giác được trong phòng có nhiệt khí rất dày, như là nước ấm. . . Rồi còn có một hương vị kì lạ.
6 Môi Liễu Tinh Vân đầu tiên là ôn nhu hàm trụ cánh môi hồng nhợt của Hàn Tị Thủy, sau đó nhẹ nhàng hút vào. Tiếp đó, hắn dùng lưỡi cậy mở hàm răng của y, nhanh chóng trượt vào.
7 “Cẩn thận bên kia!” Tả Vô Tâm nơm nớp lo sợ nhìn Hàn Tị Thủy bước đi trong vườn. “Cẩn thận bên trái!”
Hàn Tị Thủy dừng bước, bất đắc dĩ thở dài, “Vô Tâm, ngươi càng nói càng khiến ta khẩn trương.
8 “Hai ngày trước Hàn Vị Tuyết đã rời khỏi Thái Nguyên rồi, đúng không?” Cặp mắt vốn chẳng ôn hòa của Liễu Tinh Vân toát ra hàn ý, “Nàng đi đâu vậy?”
“Dựa theo hướng đi mà đoán thì hẳn là về Thục Trung.
9 “Tỉnh rồi! Công tử tỉnh rồi!”
Hàn Tị Thủy vừa mở mắt liền nghe thấy tiếng hô hào vui mừng vội vàng chạy đi, rồi lại vội vàng quay về.
“Hoàn nhi?” Hàn Tị Thủy chống tay ngồi dậy, lại vì cảm thấy hơi choáng mà ngã lại xuống giường.
10 Có tiếng mở cửa, rồi tiếng chén trà rơi vỡ trên mặt đất đột ngột vang lên, khiến Hàn Tị Thủy giật mình nhìn lại.
“Trời!” Tiếng Hoàn Nhi kinh hãi hét lên, sau đó, nàng chạy thật nhanh ra ngoài, la to: “Người đâu! Trong phòng công tử có –”
“Hoàn nhi!” Hàn Tị Thủy không kịp chặn nàng lại, đành phải đẩy Liễu Tinh Vân ra.
11 Liễu Tinh Vân vốn đang khoanh chân nhắm mắt, khi nghe tiếng bước chân tiến về phía này, hắn mở mắt, đầu tiên là nhíu mày, sau đó liền nở nụ cười.
“Tất cả đều đi ra ngoài.
12 Mấy tháng sau, giang hồ đồn đãi Thiên Tình đường bị diệt sau một đêm, không rõ nguyên do.
Còn Hàn Khiếu – đường chủ Hàm Tiếu đường – thì lấy cớ tuổi tác đã cao mà nhường vị trí của mình lại cho một thanh niên khác họ.