1 “Tại em vi phạm hợp đồng trước, công ty phạt thế nào em cũng chấp nhận. ”
“Anh Cảnh… Lần này em có lỗi. ” Giang Trì rít một hơi thuốc dài, dụi đầu lọc vào gạt tàn, nói nhỏ: “Đền bù hợp đồng cho công ty xong, em sẽ trả lại anh phần của anh.
2 Thời khắc Giang Trì thấy tin nhắn, tim cậu đã ngừng đập.
Cảnh Thiên cũng hoảng hồn.
Giang Trì hít thở sâu, não trắng xóa hai giây rồi tức tốc khôi phục hoạt động.
3 Sau khi đưa Diệp Lan về nhà, Giang Trì xuống xe hút thuốc, mượn gió đêm lạnh buốt của Bắc Kinh để hạ nhiệt cho mặt.
Diệp Lan uống say chẳng khác gì cây hoóc-môn di động, ngồi với anh trong xe suốt nửa tiếng, đầu Giang Trì hơi choáng.
4 Vì mấy câu chọc ghẹo của Diệp Lan, trạng thái của Giang Trì hoàn toàn bất ổn.
Lẽ ra là một cảnh buồn thương man mác khi gặp lại tình đầu sau nhiều năm xa cách, đầu mày cúi mắt Giang Trì lại có mấy phần chộn rộn khi chớm yêu cuồng nhiệt.
5 Giang Trì run lẩy bẩy đứng trước cửa phòng trang điểm, càng nghĩ càng xấu hổ, cậu không biết Diệp Lan thấy được bao nhiêu rồi, cũng không biết vừa rồi anh có giận không.
6 Giang Trì run lập cập nhìn Diệp Lan, Diệp Lan đang chat thoại với ai không biết mà thi thoảng lại cười mắng mấy câu, nghe có vẻ rất thân.
Ngày nào Giang Trì cũng vào thăm weibo Diệp Lan, Diệp Lan theo dõi ai cậu biết hết, sáng nay Diệp Lan vẫn chưa theo dõi cậu, có lẽ mới rồi thôi.
7 Mấy ngày sau đó, Diệp Lan liên tục không liên lạc với Dư Tân Trạch.
“Dư Tân Trạch tới tận chỗ chị tìm cậu rồi. ” Người đại diện An Á của Diệp Lan dở khóc dở cười, “Cậu lại gây chuyện gì vậy hả?”
Diệp Lan ngồi trên ghế dài chơi trò chơi không thèm ngẩng đầu lên, lười lười đáp: “Quay phim suốt cả ngày, em gây chuyện gì được… Anh ấy nói gì với chị?”
An Á lắc đầu: “Cái này thì không, rốt cuộc có chuyện gì?”
Diệp Lan vừa hơi phân tâm đã bị đối thủ tiêu diệt, anh “chậc” một tiếng, nhíu mày ném điện thoại qua bên, ngẩng lên cầm lấy nước trái cây trợ lý đưa, nhấp một ngụm rồi nói: “Anh ấy muốn kí hợp đồng với Giang Trì, nhờ em dắt mối, em lười can thiệp.
8 Từ sau cái hôm dán giữ nhiệt cho Diệp Lan, Giang Trì cảm giác mối quan hệ giữa mình và Diệp ảnh đế dường như đã bất giác gần gũi hơn một bước.
Trước đó, trong thời gian chờ quay, Diệp Lan chưa từng nói nhiều với cậu, hai người tự ngồi trong phòng nghỉ của mình, khi Nhâm Hải Xuyên hướng dẫn thì mới tụ tập lại, khớp thoại, đó là lúc duy nhất có giao lưu.
9 Diệp Lan đóng kịch bản của Giang Trì lại đặt xuống ngay ngắn, ngẩn người vài giây rồi quay đầu nhìn Sầm Văn, bảo: “Giúp anh mang cho Giang Trì ly gì đó uống, nóng nhé… Sẵn tiện cầm kịch bản về cho cậu ấy.
10 Những ngày sau đó, lúc gặp Diệp Lan Giang Trì luôn rất mất tự nhiên.
Vào cảnh quay thì đành chịu, chờ diễn hoặc quay xong là Giang Trì bày đủ cách trốn Diệp Lan, sợ bản chất bại lộ, lợn lành thành lợn què.
11 Suốt cả ngày hôm đó, thấy Diệp Lan là mặt Nhâm Hải Xuyên như đeo chì.
May mà da mặt Diệp ảnh đế thừa độ dày, Nhâm Hải Xuyên lườm liếc thế nào anh cũng trơ mặt đùa giỡn chọc ghẹo được, không bị ảnh hưởng nửa phần.
12 “Có…lộ nhiều quá không?”
Trong phòng khách sạn, Giang Trì ăn mặc chỉnh tề, cài kín cả nút sơ mi trên cùng.
Má cậu đỏ ửng, “Anh không dám đọc bình luận.
13 Ăn cơm với Lý Vĩ Lực xong, Giang Trì thay đồ, đeo khẩu trang với kính đen, đội ngược mũ lưỡi trai, đến trường quay sớm.
Khách sạn chỉ cách trường quay mười phút đi xe, lúc Giang Trì đến nơi mới bảy giờ, cả Nhâm Hải Xuyên cũng chưa tới.
14 Cảnh quay suýt bế tắc được hóa giải bằng nụ hôn diệu kì của Diệp Lan, Nhâm Hải Xuyên vốn thích quay cảnh nội tâm trong bối cảnh xung đột cảm xúc mạnh, Diệp Lan hợp tác với ông nhiều bộ điện ảnh rồi, đương nhiên am hiểu sâu sắc.
15 Diệp Lan không cho Giang Trì biết chuyện với Truyền Thông Tinh Quang là do mình giới thiệu, mấy ngày sau đó, lúc chờ quay anh cũng không nhắc tới tiếng nào.
16 Trong quá trình quay “tuần trăng mật”, bầu không khí trong cả đoàn làm phim đều khác hẳn.
Nhâm Hải Xuyên sợ diễn viên dễ bị ảnh hưởng, cảnh nào cũng vô tình cố ý cho đưa bớt người ra khỏi trường quay, nhưng đáng tiếc người vắng rồi, Giang Trì còn dễ căng thẳng hơn.
17 Diệp Lan và Đồng Nhất Triết quay thêm cảnh nữa, lần này Đồng Nhất Triết hoàn toàn tự nhiên, chỉ hai lần là xong.
“Không tệ, nhưng phải chú ý vào ánh mắt, đừng đờ mắt, đừng mở to mắt ra vẻ đáng yêu, không cần thiết! Ánh mắt tập trung hơn, phải có hồn.
18 Quay xong cảnh trong bếp, Giang Trì mắc cỡ không dám nhìn thẳng vào Diệp Lan nữa, theo lý mà nói, Diệp Lan giúp cậu ơn lớn như vậy, cậu phải cảm ơn cho tử tế mới đúng, nhưng… cậu thật sự ngại lắm.
19 Diệp Lan nổi giận đùng đùng, đi hết một vòng hành lang khách sạn thì gọi cho An Á.
An Á cũng thấy tin rồi, bắt máy lên nói trước: “Đừng tức đừng tức, cậu nghe chị nói…”
“Không nghe.
20 Diệp Lan cố gắng giữ biểu hiện bình thản một chút, cho bớt giống cục nợ đời mới báo hại xong còn chạy khắp nơi khoe khoang, không chín chắn chút nào.
Đến tìm Giang Trì bất quá vì chuyện này có liên quan đến cậu nên mới báo cho một tiếng, chỉ vậy thôi.