1 Hoàng Thành Quang Vinh thật cẩn thận cầm ổ bánh kem nhỏ trong tay. Ổ bánh này cao khoảng sáu thốn hình tròn, ông chủ tiệm bánh còn ưu ái tặng hắn vài ngọn nến sinh nhật, dao cắt bánh, đĩa, xem như là đầy đủ.
2 Sau khi Ngụy Phương Thành ra về, quản lí bèn gọi Hoàng Chấn Dương vào phòng, mặc sức trút cơn thịnh nộ vào Hoàng Chấn Dương. Hoàng Chấn Dương sắc mặt âm u , không nói một lời chỉ lẳng lặng lắng nghe quản lí mắng.
3 “A dương. ”
Hoàng Chấn Dương nghe tiếng ngẩn đầu. Chu quản lí đem một tập hồ sơ thật lớn đưa cho hắn. : “Toàn bộ dự án này giao cho cậu.
4 Mùa đông đến, sản phẩm mới bắt đầu được đưa ra thị trường. Quảng cáo lần này kết hợp chuyện tình lãng mạn và cuồng nhiệt giữa tiên và người , tuy vỏn vẹn chỉ trong 20 giây nhưng đã làm cho tất cả mọi người say mê cảm động không nỡ rời xa.
5 Kể từ lần đó, Ngụy Phương Thành quyết tâm không để ý đến Hoàng Chấn Dương nữa. Đối với công việc đều là do Lí Ái Phân và Lâm Y Lệ phụ trách, không cần phải gặp mặt tên xấu xí khốn kiếp đó nữa.
6 Ngụy Phương Thành chăm chú nhìn Hoàng Chấn Dương. Một ngón tay Ngụy Phương Thành đã muốn xuyên thủng mật động của Hoàng Chấn Dương. Hoàng Chấn Dương lúc này đang cố gắng kìm chế thanh âm của mình, chỉ phát ra tiếng thở dốc thật khẽ.
7 “Ngài làm gì vậy?” – Hoàng Chấn Dương dùng sức đẩy Ngụy Phương Thành ra.
Ngụy Phương Thành kê sát mặt Hoàng Chấn Dương nói : “Yên tâm, cô ta chắc đã say lắm rồi, cho dù có thấy chắc cũng tưởng là ảo giác thôi.
8 Ngụy Phương Thành không hiểu bản thân đã lái xe về nhà bằng cách nào, chỉ là khi hắn phát hiện ra thì bản thân đang đứng trước cửa nhà rồi.
9 “A Thành. Cậu trễ nửa tiếng. ”
Từ trước đến giờ, Ngụy Phương Thành chưa bao giờ đến muộn, hôm nay lại đến muộn nửa tiếng thật đúng là chuyện lạ.
10 “Đau đầu quá”
Ngụy Phương Thành không chỉ đau đầu mà thôi, toàn thân hắn đều đau, mở mắt ra hắn chỉ thấy hiện ra trần nhà trắng toát, mùi vị đặc trưng của bệnh viện tràn vào phổi hắn.