1 Tục ngữ có câu : Rừng còn xanh lo gì không có củi đốt, người còn sống ắt có ngày nổi danh. Nhưng có nhiều người chết đi rồi mới có thể dễ dàng nổi tiếng.
2 Nhẹ một chút, nhẹ một chút……” Một giọng nói khàn khàn vang lên.
“Lần đầu tiên, khẳng định sẽ có chút đau, cố chịu một chút sẽ không có chuyện gì đâu.
3
“Tô công công, nô tài muốn bẩm báo việc dùng bữa ngày hôm qua của bệ hạ…… Tô công công?”
“Ách?” Hạ Vũ Thiên nằm ở đầu giường chán đến chết nhìn theo đám mây đang bay lững lờ, cũng may là ở đây có một cửa sổ – tuy nhỏ nhưng cũng đủ để nhìn thấy khung cảnh bên ngoài.
4 Đây là kiểu tóc quái quỷ gì vậy, mau tháo xuống cho ta”. Hạ Vũ Thiên không dám nhìn vào tấm gương đồng trước mặt.
“Nhưng từ trước tới giờ công công vẫn búi tóc như vậy mà? Hơn nữa đây là quy củ.
5 Dọc đường đi, Hạ Vũ Thiên cố gắng mườn tượng ra hình ảnh của vị hoàng đế mà mình sắp gặp mặt.
Trước kia, hắn đã nhìn thấy một vài người trên TV. Nói chung là có thể chia thành một số loại sau đây : Loại một, phong lưu đa tình, bộ dạng anh tuấn, từ nhỏ đã được dạy dỗ thi thư lễ nghĩa đàng hoàng, là một người giàu tình cảm.
6 Hạ Vũ Thiên tay trói gà không chặt, cứ như một bao cát bị Long Hạo nhẹ nhàng quăng lên trên long sàn. Long sàn a, long sàn, trên đời này, không biết có bao nhiêu nam nhân, nữ tử mơ ước được một lần nằm lên chiếc giường này a.
7 Đêm tối qua đi, mặt trời ló rạng. Trước cửa điện Hoa Khánh uy nghi nơi thâm cung sâu thẳm là một dãy cung nữ xinh đẹp mặc áo lụa màu hoa đào, khuôn mặt tươi tắn, trẻ trung.
8 Chứng kiến tình cảnh dở khóc dở cười của người khác có khi nào khiến bản thân mình vui vẻ hơn không? Điều này, chắc có lẽ phải hỏi vị hoàng đế đang cười đến khoái trá trong Hoa Khánh điện.
9 Hạ Vũ Thiên vừa mới bị hoàng đế trêu đùa một phen, còn chưa tìm được chỗ trút giận thì Tiểu Tam Tử lại đưa đầu vào chịu trận. Không những thế, tiểu thái giám này lại còn nói xỏ nói xiên loạn xạ một hồi, đúng là đáng đánh mà! Cá lớn nuốt cá bé, đại nhân bắt nạt tiểu nhân, đây vốn là đạo lý bình thường.
10 Hạ Vũ Thiên bị Long Hạo cắp vào sườn, nửa ôm, nửa kéo đi suốt một đoạn đường.
“Hoàng Thượng, để tiểu nhân tự đi được rồi. ” Hạ Vũ Thiên năn nỉ nói.
11 Má ơi? Sao lại có thể là đàn ông được!
Hạ Vũ Thiên ngớ người trong 3 giây rồi ngay lập tức đẩy cái kẻ mềm oặt mềm ẽo kia lên bàn, nhảy dựng sang một bên.
12 Không lâu sau, trong bóng đêm xuất hiện một màn cực kỳ hấp dẫn. Hai nam nhân trần như nhộng ngồi sát dưới đất. Một người đang nhỏng thân mình, kẻ còn lại úp phía sau người hắn, ra sức cắn vào vùng rất nhạy cảm bên dưới.
13 Cuối cùng Hạ Vũ Thiên cũng hiểu thế nào là bị bằng hữu bán đứng?
Nhưng quan hệ giữa Hạ Vũ Thiên và Long Hạo là bằng hữu ư? Không, là quân thần? Hay là chủ tớ? Hình như quan hệ nào cũng giống nhưng cũng lại không phải.
14 Đáng thương! Cả một đám người bị tẩy não, sao họ lại có thể thích thú ở chỗ này mà đi ganh tị với ta? Thôi kệ bọn họ đi, trước mắt vẫn là nên tìm cách chuồn khỏi đây trước.
15 Mắt Hạ Vũ Thiên có lẽ đuôi mù mất rồi nên mới coi đại lão bản là tiểu quan, hơn nữa, hiện tại y hoàn toàn không biết mình đã trở thành mục tiêu săn đuổi của một nam nhân khác.
16 “Được” Long Hạo hào sảng. Chuyện thưởng hoa này chẳng qua càng kích thích thêm dục vọng độc chiếm của hắn, khiến hắn tăng thêm hứng thú mà thôi. Long Hạo quay sang nói với người đang bị mình ôm trong ngực “Chờ ta, ba ngày nữa, khi đó ngươi ngoan ngoãn mà theo ta đi!”
“Đa tạ công tử.
17 Từng hơi thở ấm áp của Hoa Vô Tình trượt nhẹ trên tấm lưng hoàn mỹ của người bên dưới, chậm rãi hướng từ trên xuống dưới…
Khi thì dùng răng cắn nhè nhẹ, lúc thì lấy đầu lưỡi liếm láp mê say, lại có khi phà hơi nóng thiêu người vào làn da ửng đỏ gợi cảm của Hạ Vũ Thiên.
18 A Thu……”
“A Thu……”
“Phi Đào thiếu gia, ngươi có khỏe không?” Hạ nhân đưa cơm lo lắng nhìn Hạ Vũ Thiên đang quấn chăn một đống ngồi trên giường.
“Không có việc gì…… A Thu……” Hạ Vũ Thiên như một củ cải trắng cuộn tròn, ló ra cái đầu “Tối hôm qua ta ngâm nước nhiều nên hơi khó chịu.
19 Từ sau khi vạch ra được đường lối thỏa đáng, Hạ Vũ Thiên chẳng thèm nghĩ tới chuyện bỏ trốn nữa. Y rất phấn khích chờ đợi một màn kịch rất hay tại đêm Hội thưởng hoa sắp tới.
20 Nghe nói sau mỗi lần diễn ra Hội Thưởng hoa là Bách Hoa lâu lại phải thay một loạt cửa mới. Vì sao? Chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao? Người người nô nức tới xem, chen nhau tới sập cả cửa.