121 Bạch y ni lại hỏi: Thế rồi sao nữa?Vi Tiểu Bảo trỏ vào A Kha đáp:- CÔ nương đây nói: Người ta đã không cho lên chùa thì mình quay về thôi. Nhưng bốn tên tri khách tăng Ở chùa Thiếu Lâm rất vô lễ, buông lời càn rỡ đắc tộivới hai vị cô nương mà võ công họ lại kém lắm.
122 A Kha cảm thấy dưới đất là một đống mềm mại, thì ra cô đã ngồi lên mình một người khác. CÔ nóng nảy muốn đứng dậy, liền xoay tay mặt đặtxuống thì bàn tay đè đúng vào mặt người kia.
123 Ban đầu vẻ mặt A Kha rất đỗi lo âu, cặp lông mày nhíu lại. Bây giờ cô dầndần trở lại bình thản, mắt lộ thần quang, sau cùng trên môi cô hé một nụcườiVi Tiểu Bảo không quan tâm đến Bạch y ni, gã chẳng nhìn cũng hiểu bà vậncông trị thuơng tiến bộ rất nhiều.
124 Vi Tiểu Bảo xuống xe ngó thấy Trịnh Khắc Sảng đứng như cây ngọc trước gió, khí vũ hiên ngang. Giả tỷ gã đứng bên hắn thì ít ra còn thấp hơn nửa cái đầu.
125 Vi Tiểu Bảo sực nhớ tới một việc, gã vội vàng chui ra khỏi đống rơm,chạy thẳng lên xe. Gã rút dao truỷ thủ đâm chết Hồ Ba Âm. Gãchợt động tâm cơ chặt lấy bàn tay mặt hắn rồi đâm một dao vào mông con lừa.
126 Kha thấy Vi Tiểu Bảo đánh hời hợt một quyền mà làm cho tên LạtMa thân hình cao lớn bản lãnh tinh thâm phải té úp sấp xuống đấtkhông dậy được nữa, nên nghe gã kêu mình bằng hiền thê vẫn đứng ngẩn raquên cả chối cãi.
127 Một tên Lạt Ma lên tiếng:- Đại sư huynh! Phải rồi. Đúng là pho sách đó. Vi Tiểu Bảo nghe bọn chúng lớn tiếng trò chuyện với nhau, tuy gã khônghiểu Tạng ngữ, nhưng cũng cảm thấy giọng nói của chúng ra chiều hoan hỷ.
128 Trên Hòe Thụ Bình đã người ngồi đông đặc. Trịnh Khắc Sảng vừa tới nơi, bốn mặt đã nổi tiếng hoan hô nhưsấm dậy. Mấy chục người chạy ra đón tiếp gã vào ngồi giữa.
129 Đoàn kỵ mã đến cửa phạn điếm xuống ngựa bước vào. Một người hôlớn :- Nhà quán mau mau sắp cơm rượu thịt thà cho đủ. Khách ngồi xuống ghế. Vi Tiểu Bảo nhận ra toàn là người quen.
130 Vi Tiểu Bảo rảo bước chạy ra la lên :- Này này ! Các vị đại vương trên núi Phục Ngưu ! Hãy nghe tôinói một câu. Quần hùng chỉ chờ gã đứng ra can thiệp nên vừa nghe gã nói đều ngoảnhlại.
131 Trịnh Khắc Sảng tức giận lớn tiếng hỏi :- Các ngươi đừng nói càn. Ta vào kỹ viện bao giờ ? Ta làm gì màthiếu nợ các ngươi ?Một tên thị vệ hỏi lại :- Ngươi muốn cãi xoá chăng ? Đêm hôm kia ngươi kề đùi kề vế với hai ảmày ngài, tên chúng là gì ngươi còn nhớ không ?Một tên thị vệ khác nói theo :- ả lớn tuổi tên gọi là A Thuý, ả nhỏ tên gọi là Hồng Bảo.
132 Đoàn người đi gần tới nơi. Mọi người trong xe nhìn ra thấy một lũ nhàquê, tay cầm cuốc, cầm thuổng, toàn là đồ dùng của nhà nông. Ngườiđi trước lớn tiếng la :- Thằng lỏi đó đây rồi !Vi Tiểu Bảo nhìn kỹ lại thì người này chính là Ngô Lập ThânGã tự hỏi :- Bọn chúng hoá trang làm hương nông, không hiểu họ định làm khó dễthằng lỏi thối tha này bằng cách nào ?Đoàn người đi quanh chỗ xe lớn đứng lại cản đường.
133 Tiếp theo lại nghe tiếng tay chân đấm đá trên cửa sổ, tựa hồ Vi TiểuBảo đang cùng người động thủ. Ngô Lập Thân nghe nói Vi Tiểu Bảo đã tới, liền đưa mắt ra hiệu rồi quáthỏi :- Ai ?Hai tên đệ tử của lão liền rút khí giới để đón tiếp những chiêu số của AKha.
134 ọn Ngô Lập Thân không sao được phải đưa binh khí ra nghinh địch. Sau khi chiến đấu mấy hợp, bọn Ngô Lập Thân đều lấy làm kinhdị. Nguyên bầy Man mọi ngày võ nghệ rất tinh thâm, khí giới phát ra nhữngchiêu số hợp chưởng pháp gồm cả công lẫn thủ, chứ không phải đánh loạn xàngầu.
135 hỉ trong chớp mắt, bầu không khí trong nhà từ đường yên lặng nhưtờ. A Kha vừa ngấm ngầm sợ hãi lại vừa thẹn thùng. Cô liếc mắt ngótrộm Vi Tiểu Bảo nhớ tới câu mình đã nói ra miệng "chồng ta đó".
136 Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo nói tới đây rất lấy làm hứng thú, liềnphán hỏi:- Gã đã là thủ hạ của cha con Ngô Tam Quế sao còn nói tốtcho ngươi?Vi Tiểu Bảo tâu:- Sự thực cũng bởi Thánh thượng anh minh mà ra.
137 Lại nghe Thái hậu cất tiếng hỏi:- Tủ đóng rất kín, làm sao bên trong lại có chuột được?Vua Khang Hy bụng bảo dạ:- Nói tới đây là mọi sự bại lộ rồi. Bây giờ mụ đã chuẩn bị s½n sàng, khôngthể tập kích đột ngột được nữa.
138 Trần Cận Nam cất giọng thê thảm nói:- Nhị công tử bức bách thuộc hạ như vậy, thuộc hạ không thểphân trần được nữa, đành trở về Đài Loan ra mắt Vương gia để Vương gia phátlạc.
139 Hôm trước Vi Tiểu Bảo núp ở phía sau giường Thái hậu đã được nghegiả Thái hậu nhắc tới nội vụ với Cửu Nạn, gã biết cả rồi, liền nói:- Tâu Hoàng thượng! Vụ cơ mật tày đình này Hoàng thượng không nên nói chonô tài nghe, vì thêm một người biết là thêm một phần nguy hiểm cho việc cơ mậtbị tiết lộ.
140 Vi Tiểu Bảo về phòng mình lấy những mảnh da dê nát vụn ở trong cácpho Tứ thập nhị chương kinh đem ra định ráp lại với nhau cho thànhbản đồ. Gã nghĩ thầm:- Tất cả tám pho kinh sách, ta đã lấy được bảy, chỉ còn thiếu một chút thì tacũng có thể đoán ra đại khái được.