21 Tuy trong bụng Vi Tiểu Bảo nghĩ vậy , song ngoài miệng vẫn cung kính đáp :-Dạ ! Tiểu tử xin tuân lịnh. Rồi gã theo viên thái giám kia xuyên qua mấy tầng tòa viện.
22 Vi Tiểu Bảo ở kỹ viện từ thũa nhỏ bị người ta khinh khi kêu bằng "quân chó đẻ" , "phường khốn kiếp" và ai cũng thóa mạ không ngớt miệng. Từ khi gã được nhà vua quyến cố thì bất luận là ai ở trong hoàng cung cũng ra chiều kính cẩn đối với gã.
23 Nên biết Vi Tiểu Bảo từ nhỏ đã hoài bảo chí lớn là sau này nếu phát tài gã sẽ mở một kỹ viện to lớn và sang trọng hơn Lệ Xuân viện. Gã nghĩ vậy rồi mặt mày hớn hở ra chiều sung sướng vô cùng.
24 Hải lão công nói tới đây , thở dài than :-Ðáng tiếc bịnh ta càng ngày càng đi vào chổ nguy ngập , e rằng không thể chờ đợi được nữa ,Vi Tiểu Bảo tự biết là chẳng còn cách nào giử nguyên vẹn được , gã đâm ra liều đến mà lòng sợ hãi cũng bớt đi , chỉ còn nghĩ kế thoát thân , gã tự nhủ :-Tuy võ công lão cao cường nhưng đôi mắt chẳng nhìn thấy gì , ta chỉ cần kiếm nơi ẩn nấp là lão không thể tìm thấy được.
25 Vi Tiểu Bảo đâm tức cả Thái hậu. Gã lẩm bẩm :-Mụ điếm kia mà định giết ta , ta cũng phải làm cho thất điên bát đảo chứ sợ cóc gì ?Từ đời Bàn Cổ khai thiên lập địa đến nay không ai dám thóa mạ Thái hậu là mụ điếm , mụ đượi , dù mắng thầm trong bụng cũng không có mấy ai.
26 Thái hậu cười lạt hỏi :-Võ công của Hoàng thượng cao thâm thì sao ? Chẳng lẻ ngươi lại giết chết mẫu thân hắn ?Hải lão công tâu:-Tội nhiệp ! Tội nghiệp ! Việc ngổ nghịch này không nói ra được.
27 Nguyên Thái hậu đã định bụng phóng Nga mi thích từ từ để khỏi phát ra tiếng động thì địch nhân chẳng tài nào phát giác ra được. Nhưng hiện giờ chưởng lực một bàn tay mặt của bà khó bề chống đở.
28 Thái hậu ban khen :-Chà ! Thằng nhỏ này tinh khôn quá ! Những lời nói của Hải Ðại Phú thật tình ngươi chưa nghe rõ hoặc giả vờ không nghe rõ cũng hay.
29 Khang Thân Vương nói rồi chủng ngược chòm râu tựa hồ muốn thở lên phì phì. Vi Tiểu Bảo thấy vị vương gia này vui vẽ dễ thân cận rất lấy làm hứng thú , gã làm bộ ngập ngừng đáp :-Vương gia ơi ! Vương gia.
30 Tiếp theo Khang Thân Vương lại nhìn thấy Vi Tiểu Bảo bị bọn thích khách bắt được , vội la lên :-Coi chừng ! Chớ có bắn lầm Quế công công !Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :Khang vương gia quả là người có lương tâm , ta không quên lão được.
31 Thôi ngốc tử đột nhiên nổi lên tràng cười rộ. Tiếng cười đầy vẽ khinh miệt. Giả lão lục tức giận quát hỏi :-Ngươi cười gì vậy ? Ta nói thế không phải hay sao ?Thôi ngốc tử cười đáp :Không phải thế.
32 Vi Tiểu Bảo lớn tiếng la rùm :-Ô hay ! Lũ con rùa ! Phường chó đẻ ! Các ngươi định làm gì lão gia ?Gã nắm chắc phen này chẳng thể nào sống được nên chửi cho sướng miệng.
33 Ðại hán đứng ngoài cửa vừa thấy Mao Thập Bát và Vi Tiểu Bảo tới nơi liền lớn tiếng hô :- Quý khách giá lâm. Lập tức cánh cửa mở rộng, Lý Lực Thế , Quan An Cơ và hai đại hán mà Vi Tiểu Bảo chưa từng quen mặt từ trong nhà bước ra khoanh tay mĩm cười, cất tiếng chào :- Mao gia cùng Vi gia hai vị quang lâm, tệ Tổng đà chủ xin mời vào.
34 Vi Tiểu Bảo lạy Chào mấy vị hương chủ. Lý Lực Thế giới thiệu Vi Tiểu Bảo với các vị hương chủ trong chín đường. xong lại đưa đến ra mắt các vị phó hương chủ cùng hộ pháp.
35 Lý Lực Thế Và Quan An Cơ khom lưng vâng lời. Trần Cận Nam lại quỳ xuống thắp hương dõng dạc khấn:- Thuộc hạ là Trần Cận Nam xin lập thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại ca.
36 Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo thuật chuyện rất lấy làm thích thú, ngài vỗ vai gã ban khen:Tiểu Quế Tử ! Ngươi thiệt là tài tình. Nhà vua lại nói:- Phen này ngươi vất vả quá !Vi Tiểu Bảo tâu:- Muôn tâu thánh thượng ! Bọn dư đảng của Ngao Bái thế lực lớn mạnh không phải tầm thường.
37 Vi Tiểu Bảo nhớ lại ngày trước đã gặp chị em họ Phương trong Mộc vương phủ trên đường đi Tô Bắc, gã đã bị Mao Thập Bát cầm roi ngựa quất túi bụi. Tuy trong lòng gã rất bội phục Mộc Vương gia, nhưng phải chịu một trận đòn nhừ tử.
38 Ðoàn người kéo đến toà nhà cánh cổng sơn son ở trong ngõ Dương Liễu. Mã Ngạn Siêu tiến lại gõ cổng thì đột nhiên vẳng nghe phía trong có tiếng người khóc.
39 Phàn Cương lớn tiếng thoá mạ:- Con mẹ nó ! Tên đại Hán gian Ngô Tam Quế phái uỷ một tên cẩu quan mà cũng ra vẻ ngang tàng. Bạch Hàn Phong đưa mắt nhìn Phàn Cương gật đầu nói:- Phàn.
40 Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:- Té ra là thế. Vậy trong trường hợp động thủ với đứa con nít như tại hạ, cũng phải cả hai vị hiền huynh đệ liên thủ xông vào.