41 Tô Cương nghe tiếng chạy ra hỏi:- Các vị đi rồi trở lại, tất có điều chi dạy bảo?Lôi Nhất Khiếu đáp :- Tô tam hiệp ! Vụ này đúng là các vị có điều lầm lỗi vì chẳng còn cách nào trốn tránh được công luận.
42 Vi Tiểu Bảo thấy Tiền lão bản ra chiều bẽn lẽn. Gã ngẫm nghĩ một lúc mới hiểu chuyện, miệng lẩm bẩm:- Té ra hắn cho mình là thái giám thì đem tiểu Quận chúa giao cho mình trông coi không ngại gì đến tiếng thanh bạch của thị.
43 Vi Tiểu Bảo giải khai được cho tiểu Quận Chúa rồi vui mừng khôn xiết. Bao nhiêu nỗi cừu hận đối với Mộc vương phủ tiêu tan đến phân nửa. Gã nói:- Ta đói bụng rồi thì chắc ngươi cũng không còn no được.
44 Vi Tiểu Bảo nhìn mặt tiểu Quận chúa trát đầy những bột rất khó coi nhưng nghe tiếng cười của cô như tiếng nhạc vàng thì trong lòng cực kỳ khoan khoái.
45 Khang Thân vương nghe Vi Tiểu Bảo khéo đặt lời để tán dương mình liền liếc nhìn gã bằng cặp mắt đầy cảm kích. Một vị quan văn không hiểu ý tứ câu nói của Vi Tiểu Bảo liền hỏi:- Quế công công ! Tại sao người phía trước lại lớn tiếng la "úi chao ! " còn người mặt sau lại hô lớn "Tên bắn hay quá ! Tên bắn hay quá ! " ?Vi Tiểu Bảo đáp :- Khang Thân vương bắn tên không sai phát nào.
46 Những người võ công khá cao thâm trong sảnh đường đều nhận ra kình lực thoi quyền này của Thần Chiếu thượng nhân nặng gấp đôi thoi quyền trước. Những người đương thời vị tất có ai chịu nổi.
47 Vị tướng quân làm cái cười nói:- Quế công công đỏ vận thật !Vi Tiểu Bảo cưởi nói:- Tướng quân đã bảo vận đỏ thì bọn tiểu đệ thử đánh hai tiếng nữa. Gã đẩy tám trăm lạng bạc ra đặt bàn rồi gieo xúc xắc được nước "nhân bài".
48 Vi Tiểu Bảo "ối" lên một tiếng. Hai chân nhũn ra ngã lăn xuơng đất không nhúc nhích được. Tiểu Quận chúa bật lên tiếng cười khanh khách, tung chăn ngồi dậy xuống giường, cô hỏi:Huyệt đạo ta đã được giải khai, chờ ngươi lâu lắm rồi.
49 Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi, bao nhiêu lực lượng tiêu tan hết. Nguyên lúc gã thi triển "Ðằng la thức " ôm ngang lưng tiểu Quận Chúa, lập tức cô vung song chưởng đánh vào mặt gã, bắt buộc gã phải buông tay.
50 Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:- Quanh đây không chừng còn có người bị thương chưa chết. Âu ta phải tìm giết cho kỳ hết để bịt miệng. Gã liền đi kiếm trong bụi hoa cùng bên toà núi giả hết một lượt thì thấy dưới đất có tất cả năm xác chết: ba người là thị vệ trong cung và hai tên thích khách ở ngoài vào.
51 Tiểu Quận Chúa cười nói:- Sư tỷ của tiểu muội họ Phương tên Di. Chữ Di một bên chữ Tâm và một bên chữ Thái. Vi Tiểu Bảo chẳng biết chữ Di viết thế nào, cũng gật đầu nói:Hừ! Cái tên này nghe hung hăng, chẳng hay ho gì hết.
52 Bỗng nghe có tiếng người hô :- Thánh Thượng xuống chỉ triệu Tiểu Quế Tử lập tức ứng hầu. Vi Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng:- Ðêm nay ta đang lo không tìm được cơ hội bái kiến Hoàng Thượng để tâu trình về vụ lộn xộn này.
53 Thái Hậu biết gã nói đúng, liền hỏi:- Ngươi hào phóng như vậy, dĩ nhiên Thuỵ Ðống mang ơn phải trả ơn. Ngươi uỷ thác cho hắn làm việc gì?Vi Tiểu Bảo đáp:- Nô tài không dám tâu.
54 Gã Chợt nhớ tớ; lúc ở nhà họ Bạch, Phong Tế Trung cùng Bạch Hàn Phong động thủ, liền tâu:- Trong đêm tối, nô tài chỉ nhắm mắt đánh bừa. Ðột nhiên thấy hắn đưa chân trái quét qua bên tay mặt, tay mặt quét sang bên trái.
55 Thực ra vi Tiểu Bảo chẳng biết Lưu Nhất Chu là người thế nào. Gã chỉ đoán hắn là ý trung nhân của Phương Di tất nhiên phải là chàng trai tuấn tú. Ðồng thời hắn lại là sư ca của hai cô, chắc võ công cũng vào hạng khá, gã liền nói bịa ra như vậy.
56 Vi Tiểu Bảo thấy vua Khang Hy trầm ngâm không nói gì, liền tâu:- Muôn tâu Thánh Thượng ! Ngô Tam Quế phái con trai lai kinh, đem theo vô số vàng bạc, thấy ai cũng đút lót, chưa chắc đã phải vì lòng tết.
57 Tiếng âm nhạc còn đang réo rắt, Mộc Kiếm Thanh hô lớn:- Mời các vị nhập tiệc. Y dẫn mọi người tiến vào sảnh đường. Giữa lúc nhà khách sảnh kêu một cỗ bàn bát tiên phủ gấm thêu hoa.
58 Bạch Hàn Phong đứng phắt dậy, dõng dạc lên tiếng :- Nếu Vi Hương Chủ cứu được bọn tại hạ. . . à quên. . . cứu được những hào kiệt nghĩa sĩ bị giam hãm trong Hoàng cung thì Bạch mỗ nguyện chặt một cánh tay này để tạ tội, vì nó đã gây nên tội lỗi với Hương Chủ.
59 Vi Tiểu Bảo liền nhắm thẳng lối trở về phòng. Lúc này trời đã tối đen. Nghĩ tới Phương Di và Mộc Kiếm Bình hẳn đang đói lắm, gã không về phòng ngay, còn ghé vào trù phòng dặn bọn thái giám thủ hạ sắp cho một bữa tiệc thịnh soạn đem đến phòng mình.
60 Phương Di hai mắt đẫm lệ dương mắt lên nhìn Vi Tiểu Bảo rồi cúi đầu xuống khóc. Khoé mắt nàng lộ vẻ mừng vui, vừa cảm kích nàng vẩy bút viết luôn mấy hàng chữ rồi gấp giấy lại cho vuông vắn, miệng nói:- Xin.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp
Số chương: 35