181 Thiên Tình không thể mở mắt bởi vì nàng không biết nên nói gìSở Nghi Hiên phủ tay lên hai má nàng, quyến luyến vuốt ve trong chốc lát, nhìn Thiên Tình rõ ràng còn tỉnh nhưng không có ý nói chuyện với hắn, cảm xúc không rõ quấn quanh trong lòng, thở 1 hơi thật dài “Thảo nhi, vì sao không thể quên hắn mà đến với ta? Ai! Nàng tự mình bảo trọng nhé.
182 Không cam lòng nhìn đám sơn tặc rời đi, tiểu sư phụ trầm tư nhìn đoạn đao trên mặt đất, nhíu nhíu mày nhìn thanh đao đã qua sử dụng, tuy bị bảo kiếm cuả mình chặt gãy nhưng đây tuyệt đối không phải là thanh đại đao bình thường, lại càng không phải là đại đao mà bọn sơn tặc tầm thường có thể sử dụng, xem ra mục đích của đối phương chính là cô nưong, chẳng lẽ là Triệu thừa tướng?“Ta đi rửa tay!” Thiên Tình nói xong liền đi đến 1 bên khe suối1 bên khe suối, Thiên Tình tẩy rửa vết máu trên tay, đây hẳn không phải là sơn tặc bình thường, sơn tặc bình thường không có thân thủ tốt như vậy, võ công còn cao cường hơn Sở công tử, đang nghĩ ngợi, đột nhiên từ trong rừng vang lên tiếng bước chânThiên Tình lập tức đứng dậy, đã thấy sơn tặc vừa rồi đã quay lại, trong lòng ngẩn ra, bọn họ đang bước về phía mình” Cô nương, theo chúng ta đi một chuyến đi.
183 Hậu cung Đại SởNgục lao bẩn thỉu ẩm ướt, ánh nến mỏng manh tỏa ra, không khí âm lãnh, nơi nào cũng tản mát ra hơi thở của cái chết1 nam tử xích sắt vào cái cọc, xõa tóc cúi thấp đầu, mái tóc hỗn loạn dán lên gương mặt tái nhợt, quần áo hỗn độn, toàn thân dày đặc những vết roi, duy chỉ có gương mặt là thần kỳ tuấn mỹCửa lao “bang” 1 tiếng bị mở ra, hai tên cai ngục tiến vào, trong đó có 1 tên lại gần nam tử bị xích, hung tợn nói “Vương gia, đêm nay ngươi tốt nhất nên phối hợp 1 chút, cũng miễn cho thân xác phải chịu khổ.
184 Roi da thật dài quất lên trên da, trên đó là kim châm dày đặc, roi đánh lên người Âu Dương Thanh Minh, mang theo 1 khối thịt từ người hắn, quần áo trên người đã sớm hỗn độn không chịu nổi, vết máu đỏ tươi hiện ra ngoài quần áo, da thịt bị kim châm dày đặc, cơn đau móc sắt trên vai và đòn roi luân phiên tra tấn hắn, đau đớn càng ngày càng mơ hồ, ý thức dần dần mất đi…Nước lạnh như băng từ trên đầu đổ xuống, Âu Dương Thanh Minh rùng mình 1 cái, cả người cao thấp không có chỗ nào là không đau, ý thức lại trở nên rõ ràng “Bạch Mai Nhi, tốt nhất ngươi nên cầu xin ông trời cho ngươi đừng rơi vào trong tay bổn vương, nếu không……”” Nếu không ta sẽ sống không bằng chết sao? Vương gia?” Bạch Mai Nhi cười tàn nhẫn “Vương gia, ngươi cảm thấy ngươi còn có hội thoát ra ngoài sao?”” Cho dù bổn vương không thoát ra được, giang sơn này các ngươi cũng không ngồi được đâu, không có ngọc tỷ truyền quốc, các ngươi sớm muộn cũng sẽ bị kéo xuống khỏi ngôi vị, Bạch Mai Nhi, ngươi nghĩ bổn vương sợ chết sao?” Âu Dương Thanh Minh hừ lạnh 1 tiếng, máu tươi từ môi chảy xuống” Vương gia đương nhiên không sợ chết, nhưng Vương gia sợ Thiên Tình công chúa chết? Nói thật với ngươi, thuộc hạ của ngươi hiện tại đạ bị bản cung tiêu diệt sạch, Lạc Đình Nam ngã xuống vách núi bỏ mạng, Nghiêm Dịch đến Nguyệt quốc báo tin cho Thiên Tình công chúa, đây là kết quà bổn cung muốn! Thiên Tình công chúa trở về rồi, bản cung không sợ ngươi sẽ không nói!”“Bạch Mai Nhi!” Âu Dương Thanh Minh trợn mắt “Ngươi dám động đến 1 sợi tóc của Thiên Tình, ta thành quỷ cũng không buông tha cho ngươi! Đình Nam chết có thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi, cứ chờ đi, báo ứng của ngươi sẽ đến rất nhanh thôi!”” Ha ha ha……” Trong mắt Bạch Mai Nhi chảy ra lệ, rõ ràng là đang cười nhưng lại làm cho người ta rùng mình không thôi “Báo ứng? Ngươi quả thật là yêu thương ả, ta thật không rõ, ngươi yêu ả cái gì? Nhiều cơ thiếp như vậy còn không đủ, ngươi yêu thương ả?”” Nàng so với tất cả các ngươi đều trọng tình hơn, bổn vương yêu nàng, thì thế nào?” Âu Dương Thanh Minh cười lạnh “Ngươi nói đúng, bổn vương cho tới bây giờ không hề yêu ngươi, 1 chút cũng chưa từng!”“Vậy Duẫn Lâm thì sao?” Bạch Mai Nhi thét lên chói tai” Nàng? Bổn vương đối nàng chỉ là thương xót, thế mà thôi, không phải yêu! Tuy lúc đầu bổn vương hận Thiên Tình đến tận xương cốt, nhưng bởi vì hận mà sinh yêu, loại cảm tình này sao giống với ngươi? Cái ngươi muốn không phải là tình yêu, mà là giang sơn, con người tâm địa rắn rết sao có thể xứng với quyền lực, với dung nhan vủa ngươi, hắn còn có thể cho ngươi làm hoàng hậu sao? Ngươi đừng mơ tưởng nữa!”” Ngươi câm miệng!” Bạch Mai Nhi lại 1 chưởng đánh lên mặt Âu Dương Thanh Minh, máu tươi lại chảy ra” Ngươi đánh đi! Bổn vương thành quỷ cũng sẽ không nói cho ngươi truyền quốc ngọc tỷ ở nơi nào!” Âu Dương Thanh Minh cười vang, hoàn toàn không đem chút đau đớn thân xác để trong lòng” Âu Dương Thanh Minh, trẫm thật muôn xem xem là miệng ngươi cứng, hay là đao của trẫm cứng!” Phía sau Bạch Mai Nhi đột nhiên xuất hiện 1 người mặc long bào, nhìn kỹ cư nhiên lại là 1 Âu Dương Thanh Minh” A!” Âu Dương Thanh Minh cả kinh 1 chút, sau đó bình tĩnh nói “Ngươi nghĩ đeo mặt nạ da người là có thể giả mạo bổn vương sao?”” Sư huynh?” Bạch Mai Nhi quay đầu lại nhìn nam tử mặc long bào“Mai Nhi, đừng lo, trẫm sẽ làm cho hắn mở miệng!”” Sư huynh? Ngươi muốn làm cái gì?” Bạch Mai Nhi tựa hồ có chút lo lắng” Như thế nào? Ngươi lo lắng cho hắn?”” Như thế nào có thể?” Bạch Mai Nhi bối rối che giấu “Sư huynh, ngươi làm gì cũng được, Mai Nhi ủng hộ ngươi!”“Đôi gian phu dâm phụ các ngươi, bổn vương mắt mù mới có thể tín nhiệm ngươi như thế, Bạch Mai Nhi, ngươi làm cho bổn vương thật sự thất vọng!” Âu Dương Thanh Minh nói “Uổng cho ta vẫn tín nhiệm ngươi!”” Câm miệng!” Lại là “ba” đích một tiếng, Âu Dương Thanh Minh giả đánh lên mặt Âu Dương Thanh MinhSau đó hắn nhẹ nhàng vuốt hai má của Âu Dương Thanh Minh “Hủy đi dung nhan của ngươi, lấy đi giọng nói của ngươi, có lẽ sẽ không tồn tại Âu Dương Thanh Minh này nữa, như vậy trẫm chính là Âu Dương Thanh Minh duy nhất, ha ha ha… Mai Nhi, nàng nói, có được không?”Nghe vậy, sắc mặt Bạch Mai Nhi trắng bệch “Sư huynh, ngươi?”” Ngươi không buông bỏ được dung nhan này có phải không?” Nam tử kia tựa hồ có chút tức giận “Vậy khuôn mặt này lại càng không thể giữ lại!”Đôi mắt sáng của Âu Dưong Thanh Minh chớp động tia oán hận, môi run rẩy, lạnh lung nói “Đôi cẩu nam nữ các ngươi, cho dù ta chết, hóa thành lệ quỷ cũng sẽ không buông tha cho ngươi!”Nam tử kia trào phúng nói “Vậy ngươi biến thành quỷ đi!”Nói xong, rút từ bên hông qua 1 thanh chủy thủ sắc bén, âm hiểm rạch lên mặt hắnÂu Dương Thanh Minh hoảng sợ trừng to mắt , cảm nhận thấy da thịt bị cắt rời, cơn đau không nói nên lời đánh úp lại, hắn không nói, thậm chí ngay cả hừ lạnh cũng không“Ha ha… không thể tưởng tượng được Vương gia vẫn là 1 hán tử như thế, thật làm cho người ta bội phục, đáng tiếc, trên thế giới này không còn Âu Dương Thanh Minh nữa!” Nam tử trào phúng cười nhạo, lại thêm 1 đaoHuyết nhục tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, cơn đau bén nhọn lập tức truyền vào trong đầu, huyết thủy giống như sương mù bao phủ khắp mắt hắn, thế giới của hắn biến thành 1 màu đỏBạch Mai Nhi run rẩy một chút, đột nhiên hô:” Sư huynh!”” Mai Nhi, nàng không bỏ được hắn, không thể trách sư huynh được!”Hắn vẫn không ngừng tàn nhẫn hành hạ Âu Dương Thanh Minh, 1 đao rồi 1 đao, đau không muốn sống, đau đến tận cùng, là vô tận chết lặng, Âu Dưong Thanh Minh trừng mắt, không biết ý chí của mình còn có thể duy trì được bao lâuHắn không nói, cũng không hừ 1 tiếng, đối phương tựa như điên cuồng, không ngừng dùng dao vẽ lên mặt hắn, da thịt bị cắt đứt làm cho hắn cảm thấy có 1 loại khoái cảm trả thù “Mai Nhi, nàng xem, hắn không còn là Âu Dương Thanh Minh, thành sửu [trâu] bát quái rồi!”Thanh đao bị vứt trên mặt đất, leng keng 1 tiếng, Bạch Mai Nhi run lên, gật đầu, mặt trắng bệch “Đúng vậy, sư huynh, hắn không phải nữa! Chúng ta rời khỏi nơi này đi!”” Từ từ!” Nam tử kia cười nhẹ nói:” Hoảng cái gì? Còn chưa hạ độc hắn!”Trong lòng Bạch Mai Nhi run lên “Sư huynh, có thể không hạ độc chứ?”Nam tử điểm nhẹ lên chóp mũi của Bạch Mai Nhi “Không thể được, nhất định phải lấy đi giọng nói của hằn!”Nam tử lấy ra từ trong lòng 1 viên thuốc, điểm huyệt Âu Dương Thanh Minh, nhét viên thuốc vào miệng hắn, bóp cằm hắn lại, lại điểm huyệt trước ngược, viên thuốc được nuốt xuống.
185 ” Các ngươi không thể chết tử tế được!” Âu Dương Thanh Minh nửa mê nửa tình oán hận nói“Ngươi đã sắp chết không được tử tế rồi, mau nói truyền quốc ngọc tỷ ở nơi nào, nếu không trẫm sẽ đánh gãy 2 chân ngươi, cho ngươi cả đời nằm ở trên giường, muốn sống không được, muốn chết không xong, tư vị kia, ngươi nếm thử xem thế nào?”“Không có cửa đâu! Các ngươi cứ giết bổn vương đi!” Cả người Âu Dương Thanh Minh đã ướt đẫm mồ hôi, máu tươi tích tách nhiễu xuống quần áo rách nát, 1 thân đầy thương tích, vừa cử động thì nơi nơi đều đau, không cử động lại càng đau, đau đến tận cùng, đau đến chết lặng” Hiện tại ngôi vị hoàng đế đã là của trẫm, ngươi chỉ cần nói ra truyền quốc ngọc tỷ ở nơi nào, trẫm sẽ thả cho ngươi đi tìm Thiên Tình công chúa, thế nào?”“Nàng không có bổn vương có lẽ sẽ càng hạnh phúc! Đừng tưởng bổn vương không biết chiêu trò của các ngươi, ngươi muốn bổn vương nói ra ngọc tỷ ở nơi nào, sau đó giết bổn vương có phải không? Không nói thì còn có cơ hội sống, nói rồi sẽ chết! Bổn vương cũng không dễ dàng chết đâu, còn phải xem ngày chết của các ngươi! Nhìn thấy các ngươi bị dân chúng thiên hạ chất vấn, ha ha.
186 Lời nói của Nam Cung Tuấn rước lấy việc bị Bạch Mai Nhi khiển trách “Hoàng thượng, chàng bây giờ là hoàng thượng, không còn giống như trước, chàng bây giờ là đế vương, quân vô hí ngôn [vua không nuốt lời]”Nam Cung Tuấn có chút xấu hổ, biết mình có chút thất thố, lập tức nghiêm mặt nói “Được rồi, Y Lam, nàng về trước đi!”Trong lòng Y Lam có chút nghi hoặc, từ khi nào mà Bạch Mai Nhi có thể ra lệnh cho Vương gia? Nhưng nàng vẫn hành lễ, nói “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Y Lam cáo lui!”Bạch Mai Nhi ảm đạm cười “Quên đi Y Lam, nếu tối nay hoàng thượng đã gọi ngươi thị tẩm, vậy bản cung nên cáo lui mới phải!”“Mai Nhi!” Nam Cung Tuấn ngẩn ra, giữ chặt tay Bạch Mai Nhi, nói với Y Lam “Y Lam, nàng lui xuống đi!”Y Lam xoay người rời đi, nàng hiện tại rất nhọc tâm, bởi vì Bạch Mai Nhi tiến cung liền làm hoàng hậu, nàng biết mình xuất thân thanh lâu, không có khả năng trở thành quý phi, thân phận và địa vị cũng sẽ không thăng tiến, nàng hiện tại phài thật cẩn thận, chỉ hi vọng mẫu quý bằng tử! Thế thôi!Nhưng, hôm nay nhìn thấy Âu Dương Thanh Minh, trong lòng nàng thấy rất kỳ quái, chung quy cứ cảm thấy không đúng.
187 Y Lam mới từ trong mê muội tỉnh lại, trừng to mắt, răng cắn sâu vào trong môi “Ngươi nói cái gì?”Nam Cung Tuấn đảo mắt “Đúng vậy, Y Lam, trẫm không muốn!”” Hoàng Thượng, vì cái gì?” Y Lam nghe vậy, thân mình bắt đầu run rẩy “Vì sao phải tàn nhẫn như vậy?”” Bởi vì ngươi xuất thân không tốt, trẫm như thế nào có thể để đứa con của mình có 1 người mẹ xuất thân ti tiện đây?” Nam Cung Tuấn tiến lên từng bước, nhìn Y Lam “Y Lam, ngươi chỉ thích hợp làm công cụ ấm giường, thân thể ngươi tuyệt đối là bảo vật a!”Y Lam nhìn khuôn mặt trước mắt, không thể tưởng tượng mình vừa rồi nhẫn nhục lên giường với nam nhân này nhưng vẫn không đổi lấy được sự bình an của đứa nhỏ, nàng nhìn vào mắt hắn, ánh mắt như vậy làm cho ngươi ta lạnh tâm, Vương gia như thế nào lại có vẻ mặt này? Như vậy đúng như nàng đoán, nam nhân trước mắt không phải là Vương gia!Nàng đột nhiên cười.
188 Thị nữ sợ hãi run run đứng lên, thanh âm run rầy “Bẩm nương nương, hoàng thượng vừa nãy có đi ra ngoài, nô tỳ phát hiện ngài ấy đến tẩm cung của Y Lam phu nhân, sau đó thị nữ bên kia nói hoàng thượng nghỉ tạm lại đó, sau đó lại truyền ngự y, sau đó Y Lam phu nhân đồng ý phá thai, bây giờ đã uống thuốc rồi!”Thần sắc Bạch Mai Nhi không khỏi cứng đờ, cắn răng nổi giận nói “Một đám phế vật, sao không sớm báo lại?”Trong lòng như có lửa thiêu đốt, Nam Cung Tuấn, quả nhiên là lòng lang dạ sói, xem ra nàng đã dung túng hắn quá lâu rồi! Y Lam phá thai, tất cả kế hoạch của nàng đều bị rối loạn, sắc mặt nàng trở nên nghiêm trọng, 1 khắc cũng không trì hoãn, đi thẳng đến chỗ Y LamBạch Mai Nhi nhanh chóng tiến vào phòng, thấy Y Lam nằm trên giường, lại đưa mắt nhìn Nam Cung Tuấn đang ngồi ở 1 bên, nhất thời hiểu ra, hắn muốn Y Lam phá bỏ đứa con của Âu Dương Thanh Minh! Sau đó sinh đứa con của mình! Bạch Mai Nhi bởi vì luyện công nên không thể làm chuyện giường chiếu, chỉ sợ Nam Cung Tuấn ngồi vững ngôi hoàng đế rồi sẽ tìm người khác làm hoàng hậuThấy Bạch Mai Nhi tiến vào, Y Lam nở nụ cười, nụ cười vô cùng tái nhợt, mái tóc tán loạn trên đầu vai, ánh mắt tựa hồ hàm chứa chút sương mù, dung nhan trống rỗng tái nhợt, ánh mắt thê lương bi thống, nhưng vẫn hành lễ nói “Hoàng hậu nương nương!”” Mai Nhi?” Nam Cung Tuấn đứng lên “Sao nàng không ngủ thêm chút nữa?”Bạch Mai Nhi ngạo nghễ liếc hắn 1 cái, cũng không trả lời, chỉ hỏi ngự y “Thuốc này đã được uống vào rồi sao?”“Bẩm nương nương, phải!” Y Lam cụp mắt, giấu đi bi thống trong lòng” Không có biện pháp cứu lại có phải hay?” sắc mặt Bạch Mai Nhi không chút thay đổi hỏiTrong lòng Y Lam hoảng hốt, không biết Bạch Mai Nhi có ý gì “Hoàng hậu nương nương muốn giữ lại đứa con trong bụng Y Lam?”Bạch Mai Nhi ngồi xuống bên giường, giữ chặt lấy tay nàng, nói “Y Lam, sao lại thế nào? Hoàng thượng cho ngươi uống thuốc phá thai sao?”Y Lam nhìn vào mắt Bạch Mai Nhi rồi liếc nhìn Nam Cung Tuấn ở phía sau 1 cái, phát hiện hắn trốn tránh, tựa hồ như đang e ngại.
189 ” Tề Phi, ngươi đừng ngất, ta trước hết giúp ngươi xử lý vết thương!” Nàng biết rõ cứu Tề Phi chính là chống đối với Bạch Mai Nhi, nhưng nàng không bận tâm nhiều như vậy, chỉ nghĩ đến thương thế trên người Tề Phi” Tề Phi, ta nói cho ngươi, ngươi phải nghe cho kỹ, Vương gia đang ở trong đại lao, Hoàng thượng này là giả! Ngươi phải nghĩ cách cứu Vương gia, Vương gia có được cứu ra hay không là tùy thuộc vào ngươi! Ta che chắn quan binh cho ngươi, ngươi lên trên giường đi!”” Cái gì?” Tề Phi cả kinh, chỉ cảm thấy trong đầu lùng bùng “Phu nhân, ngươi nói cái gì?”“Hoàng thượng này là giả, không phải là Vương gia, hắn đeo mặt nạ da người, ta chỉ biết có nhiêu đây, Bạch Mai Nhi là đồng mưu với hắn, ngươi mau nghĩ cách tìm Khê Khê, hoặc tìm cứu binh, có lẽ, có lẽ ta và Khê Khê sẽ phải bỏ mạng rất sớm.
190 Âu Dương Thanh Minh đang dần lâm vào trạng thái hôn mê, ngón tay bất giác cử động, ý niệm muốn sống mãnh liệt bảo hắn phải thức tỉnh. Trừng mắt gắt gao nhìn vào Bạch Mai Nhi, làm cho lòng ả cũng run run lên theo” Bạch Mai Nhi… ngươi đừng hòng!” Giọng nói khàn khàn cơ hồ không nghe ra tiếng, tiếng nói vốn từ tính ôn nhuận kia như tiêu tán đi nơi nàoTrong lòng Bạch Mai Nhi run lên, ha ha cười nói “Vương gia, giọng nói của ngươi hỏng rồi, gương mặt cũng bị hỏng, chỉ còn lại 1 thân mình là nguyên vẹn, Mai Nhi thật sự không nỡ với thân mình này của ngươi, nếu ngươi nói ra ngọc tỷ ở nơi nào, Mai Nhi cam đoan sẽ không tổn hại đến tính mạng của ngươi, bởi vì Mai Nhi đối với vương gia vẫn còn rất nhiều tình cảm a! Đáng tiếc vương gia cho tới bây giờ vẫn làm trái ý Mai Nhi, hiện tại chỉ cần vương gia nói ra món đồ kia ở nơi nào, Mai Nhi cam đoan giang sơn này sẽ cho Vương gia cùng thống trị, cam đoan sẽ không chê bai gương mặt này của vương gia, chúng ta vẫn là vợ chồng!”” Phi!” Âu Dương Thanh Minh hữu khí vô lực phun 1 ngụm “Đồ dâm phụ!”” Ngươi!” Bạch Mai Nhi trợn mắt lên “Mai Nhi hỏi ngươi 1 lần cuối cùng, món đồ kia ở nơi nào?”“Có chết cũng không nói!” Thanh âm khàn khàn truyền đến, tiếng nói này làm cho bóng đêm càng quỷ mị, yêu dị “Ngươi đừng mong sẽ biết được!”Bàn tay Bạch Mai Nhi đột nhiên nổi lên 1 luồng khí, tụ thành 1 khối hỏa thạch, đã muốn chuyển sang trước người Âu Dương Thanh Minh, dương tay đánh 1 chưởng về phía Âu Dương Thanh Minh, Âu Dương Thanh Minh bị công kích của nàng làm hắn ứng phó không kịp, hắn vốn không thể cử động, bị trói trên cọc gỗ thì sao có thể sức phản kháng, 1 ngụm máu tươi phun ra, Bạch Mai Nhi lùi về sau từng bước, né tránh ngụm máu kia “Ngươi muốn chết!”” Khụ khụ……” Âu Dương Thanh Minh nén đau ho lênTrong mắt đôi mắt sát khí lẫm liệt của ả hiện lên 1 mạt oán hận, trừng mắt nhìn Âu Dương Thanh Minh “Vì sao ta có lòng khuyên ngươi mà ngươi không thỏa hiệp? Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn chết?”“……” Lại một ngụm máu tươi phun ra, Âu Dương Thanh Minh đã không còn khí lực, nhưng vẫn còn chống chịu “Ngươi sẽ không thắng được đâu!”“Âu Dương Thanh Minh!” Bạch Mai Nhi phẫn nộ, vẻ mặt điên cuồng chưa từng nó, sát khí nháy mắt tăng lên tới cực điểm.
191 Âu Dương Thanh Minh nằm trên lưng Tả Tâm Lam nghe thấy thanh âm của Bạch Mai Nhi, lập tức nói với Tả Tâm Lam “Buông ta ra đi, ngươi nhanh rời khỏi nay! Ơn cứu giúp ngày hôm này, Âu Dương Thanh Minh khắc trong tâm trí, Tả hoàng hậu, ngươi đi nhanh đi!”“Bắt thích khách!” Thanh âm ồn ào vang lên, Tả Tâm Lam cũng không đợi những người kia đuổi tới, cõng Âu Dương Thanh Minh 1 đường chạy như điên, nhưng trên lưng có thêm 1 người, tốc độ khinh công giảm mạnh, nhanh chóng bị Bạch Mai Nhi đuổi tới “Còn muốn chạy?”Tả Tâm Lam còn muốn đi, nhưng Bạch Mai Nhi nhanh chóng chắn phía trước bọn họ, khóa chặt lối đi, cũng đứng ở đầu tường, Bạch Mai Nhi lạnh giọng khinh miệt nói “Cư nhiên có người ra tay cứu giúp, ngươi thật đúng là tốt số a! Cư nhiên còn có người giúp ngươi!”” Buông ta! Ngươi mau đi đi!” Âu Dương Thanh Minh tuy không biết tại sao Tả Tâm Lam lại cứu mình, nhưng hôm này nàng ta liều chết tới cứu, phần ân tình hắn tự nhiên ghi tạc trong lòng! Vô luận như thế nào, hắn cũng không muốn Tả Tâm Lam chết! Đặc biệt khi nàng ta vì cứu hắn mà chếtTả Tâm Lam đặt hắn xuống ở đầu tường “ Vương gia, ngươi chờ ta!”” Ách! Là 1 nữ nhân!” Bạch Mai Nhi hừ lạnh 1 tiếng, nhìn Âu Dương Thanh Minh “Không thể tưởng tượng được người của ngươi lại đông đúc như thế, ngay cả nữ nhân cũng đến đây cứu ngươi! Chuyện này thật làm cho bản cung thấy kỳ quái! Đến đây! Chúng ta so chiêu, xem ai lợi hại!”Nói xong, Bạch Mai Nhi liền thủ thế, quyết phân cao thấp với Tả Tâm LamTả Tâm Lam cười lạnh “Bạch Mai Nhi, không ngờ tâm cơ ngươi sâu như thế, lừa gạt cả hoàng triều!”” Phải không?” Bạch Mai Nhi ha ha cười “Bản cung là quang minh chính đại a! Vương gia làm hoàng đế, bản cung làm hoàng hậu, có cái gì không ổn?”” Bạch Mai Nhi, ngươi!”“Bạch Mai Nhi ngươi thật là 1 người có lòng dạ xảo trá! Vương gia thật đang ở nơi này, tên nam nhân giả mạo kia là ai?” Tả Tâm Lam giận dữ hét “Ngươi tiện nhân bất tuân đạo lý!”“Hắn là 1 phạm nhân! Tại sao lại là Vương gia?” Bạch Mai Nhi hừ lạnh cườiCẩm y vệ đã tụ tập dưới chân tường, chỉ chờ Bạch Mai Nhi ra lệnh 1 tiếng” Hô–” Một trận âm phong phất qua.
192 Nam Cung Tuấn nhìn hắc y nhân, nghĩ đến Âu Dương Thanh Minh bị bắt đi, trong lòng bốc hỏa, 1 cỗ sát khí hàn liệt bất giác toát ra. Hắc y nhân nhìn với con mắt tinh tường, sâu sắc, đã nhận ra hắn là giả mạo, âm thầm liễm khí ngưng thần.
193 Bởi vì trên đường gặp sơn tặc nên bị trễ giờ, cho nên đến tối cũng không kịp đến thôn xóm để tá túc, 1 hàng người ngựa đành nghỉ ở ven rừng“Công tử! Ngươi trở về đi!” Thiên Tình nghiêm trang nói với Sở Nghi HiênHắn vì mình mà bị thương, vì mình mà đi 1 quãng đường dài như vậy, ân tình này nàng đều ghi tạc trong lòng, chỉ là, nàng lại không thể cho hắn 1 tương lai.
194 Chỉ là nhớ lại có chút bi ai, nước mắt cũng không khỏi rơi xuống, nàng ôm chặt miệng, ngăn ình không phát ra thanh âm. Đôi mắt đã bị lệ làm ướt nhòe nhìn không rõ phía trước, xoay người sang chỗ khác.
195 Đau lòng, hắn không hề được báo đáp chút gì nhưng vẫn đối tốt với nàng như thế “Công tử!”Nước mắt ồ ạt tuôn raTâm mơ hồ nhói đau, nước mắt của nàng chưa từng chảy nhiều như thế, cho dù đau, cũng vô thanh vô tức đau đớn trong lòng, phải đau đến cực điểm, nước mắt mới có thể tự động từ hốc mắt chảy raChỉ là, ở trước mặt Sở Nghi Hiên, nàng cứ từng chút từng chút một mà rơi lệ.
196 Cả người Sở Nghi Hiên run lên thật mạnh, đôi mắt vốn lãnh khốc nhưng lập tức sáng lên, trong mắt không khỏi ánh lên ý cười. Nhưng sắc mặt lại trắng bệch, đôi môi run rẩy, thần thái đều là nụ cười thỏa mãn vui mừng, nụ cười đó làm đau mắt nàng, làm rối loạn lòng nàng, 1 cỗ cảm giác chua xót lan ra trong tim, trước ngực phiếm đau đớnHắn nhẹ nhàng thấp giọng nói “Không đau! Thảo nhi đừng sợ, ta 1 chút cũng không đau!”Vừa mới dứt lời, cả người liền hôn mê, cũng kéo theo Thiên Tình ngã xuống đấtNam nhân này, vì nàng mà không oán không hận làm tổn thương chính mình, không tiếc dùng sinh mệnh của mình để chứng minh tình cảm, nước mắt càng lúc càng rơi nhiều, bàn tay run rẩy vỗ lên mặt hắn “Công tử, công tử, người đâu, người đâu….
197 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp” Công tử!” Nước mắt Thiên Tình không khống chế được mà từng giọt rơi xuống “Ngươi tỉnh rồi? Sao ngươi lại ngốc như vậy? Dọa chết ta! Ta đi gọi tiểu sư phụ!”” Không!” Sở Nghi Hiên yếu ớt nhăn mặt, vuốt ve gương mặt nàng, khàn giọng nói “Ừm, ta tỉnh rồi, Thảo nhi, ta còn muốn dây dưa với nàng nha, vẫn phải dây dưa, đến chết cũng không buông, nàng đã chuẩn bị tinh thần cho cả đời chưa?”Thiên Tình co người, thấp giọng nói “Công tử, ngươi?”” Không có sao đâu, ta khỏe mạnh như vậy, sao lại có chuyện gì được, đừng lo lắng!” thần sắc Sở Nghi Hiên tái nhợt, có chút mệt mỏi, đó là do mất máu và suy yếu sau cơn sốtThiên Tình phủ tay lên trán hắn, cảm thấy cơn sốt đã được đẩy lùi 1 chút “Công tử, ngươi cảm thấy thế nào rồi? Ta đi gọi tiểu sư phụ đến, hỏi nàng xem sao, được không?”“Không được!” Sở Nghi Hiên giữ tay nàng “Thảo nhi, ta muốn nhìn nàng, đừng gọi sư phụ!”Trong lòng Thiên Tình run lên “Công tử, lúc nào cũng có thể nhìn thấy ta mà!”“Nhưng ta sợ nàng sẽ đi mất!” Sở Nghi Hiên chu miệng giống như 1 đứa trẻ ngoan “Thảo nhi, nàng có tin ta không?”“Tin cái gì?” Thiên Tình khó hiểu“Tin ta thật lòng với nàng a?” Sở Nghi Hiên trừng to mắt, tựa hồ có chút ủy khuất “Người ta đối với nàng thật tâm như vậy, nàng không không hiểu lòng người ta! Thảo nhi, nàng thật vô lương tâm! Ô ô ô…… đau quá a! Tấm lòng lương thiện của ta đau quá a!”” Công tử? Ngươi làm sao vậy? Ta đi gọi tiểu sư phụ, ngươi đừng dọa ta!” Thiên Tình hoảng hốt, không nghe ra hắn đang nói cái gì, nghĩ đến vết thương của hắn, vội đi tìm tiểu sư phụ, nhưng lại bị hắn giữ chặt” Ai! Thảo nhi!” Sở Nghi Hiên vô lực trợn muốn trắng cả mắt “Ta không sao! Ta nói chính là đau lòng, chứ không phải là vết thương! Nàng đang trốn tránh có phải không?” Sở Nghi Hiên cũng không quản nàng đang xấu hổ, nghĩ sao nói vậy, nói xong còn không quên liếc nàng 1 cái thật kiều mỵThiên Tình ngẩn ra, nhất thời đỏ bừng mặt “Công tử, về sau Thảo nhi sẽ không làm ngươi đau lòng nữa, chỉ là, chỉ là, cho ta chút thời gian có được không? Để ta quên đi…”Sở Nghi Hiên mừng rỡ “Được! ta cho nàng thời gian!”Nàng nhìn chăm chăm khuôn mặt tuấn tú của hắn, sắc mặt tái nhợt, không thể để hắn thương tâm, bởi vì hắn rất hoàn mỹ.
198 Không ai trả lời nàng, thật kỳ quái, nữ tử này nói chuyện thật thô lỗ a! Nàng kia đứng lên, lúc này mọi người mới phát hiện quần áo của nàng ta rất kỳ quái, ai cũng chưa từng thấy qua, tất cả mọi người đều nhìn nàng ta như quái vậtĐại khái là mọi người đều ngây ngẩn cả ra, nàng ta khó hiểu nói “Sao các ngươi đều không nói gì?”” Cô nương! Ngươi nửa đêm canh ba hôn mê ở trên đường, không có việc gì chứ?” Tiểu sư phụ rốt cục hỏi.
199 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpSở Nghi Hiên kéo nàng lại, ôm lấy eo nàng, tựa đầu vào trên đùi nàng “Được rồi! để cho ta dựa chút đi, Thảo nhi, nàng biến thành bà thím thật là nhanh” [ý nói chị này hay càm ràm ==]Thiên Tình bất lực, đành không nói gì, trong lòng lại rất muốn biết lai lịch của nữ tử kia rốt cuộc ra sao, thật là 1 nữ tử hào sảng! điên điên làm cho người ta bất lựcĐến trấn trên, Tần Nhiễm Nhi cuối cùng cũng tỉnh lại, sau khi được thả xuống, nàng nhíu mi, run run thân mình, kinh ngạc hỏi “Chẳng lẽ đây là công phu điểm huyệt trong truyền thuyết?”Lúc này đây nàng ngoan ngoãn, không dám lớn tiếng nói chuyện nữa.
200 Nụ cười sáng lạn kia làm cho Sở Nghi Hiên ngẩn ra, thần sắc có chút phức tạp, quay mặt đi, nắm lấy tay Thiên Tình “Thảo nhi, đi thôi! Chúng ta đi vào!”Thiên Tình lại nắm lấy tay Tần Nhiễm Nhi, “ Đi thôi! Nhiễm nhi!”Sở Nghi Hiên có chút giận dữ.