241
242 Tả Tâm Lam quay mặt sang nhìn nàng, đôi mắt hơi chớp động, khóe miệng cong lên có chút chau xót “Muội có thật sự muốn biết không?”Trong lòng Thiên Tình run lên, nhớ đến lần cuối cùng nhìn thấy hoàng huynh, ánh mắt hắn nhìn nàng nóng cháy như lửa, nàng nói phải rời đi, hắn bi thương như vậy, nếu lần đó nàng biết hắn sẽ chết thì nàng sẽ không bao giờ rời khỏi, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể hối hận trong lòng, nàng không yêu hoàng huynh, nhưng lại cảm kích mười mấy năm qua hắn đã mang đến cho nàng sự sủng ái tuyệt đối mà không 1 nam nhân nào khác có thể làm, nhưng nàng không muốn để cho hoàng tẩu hiểu lầm, đặc biệt là bây giờ hoàng tẩu đang thương tâm như vậy “Hoàng tẩu, tẩu hiểu lầm rồi, hoàng huynh không yêu ta, hắn thích tỷ, tỷ nghĩ xem, nếu hoàng huynh yêu ta thì sao có thể nỡ đem ta đến phủ Thân vương gả cho vương gia?”Tả Tâm Lam chua sót cười, cũng không trả lời.
243 “Đều tại ta, đều tại ta, là ta có lỗi với hoàng huynh, là ta có lỗi với hắn!” Nàng không thể không tự trách mình, nàng không thể bỏ qua nỗi đau này « Là ta hại chết hoàng huynh, hắn còn trẻ tuổi như vậy, đều là lỗi của ta, đều là lỗi của ta ! »“Thiên Tình , không cần như vậy, đều đã là quá khứ rồi, ta và muội sẽ cùng nhớ về hắn, ta nói với muội chuyện này là muốn nói tình yếu là thứ không thể cưỡng cầu, muội không thể mang lại tình yêu cho hoàng thượng, ta biết rất rõ, cho nên ta cũng không có ý trách muội!” Tả Tâm lam lại giải thích, duỗi tay ra giúp nàng lau nước mắt « Đừng khóc nữa, muội xem, ta cũng đau có khóc, chúng ta phải nên kiên cường, có đúng không ? »“Hoàng tẩu!”“Nha đầu ngốc, hắn yêu thương muội, ta cũng sẽ yêu thương muội, kiếp trước hắn nhất định thiếu nợ muội mà ta kiếp trước nhất định cũng thiếu nợ hắn, cho nên mới dây dưa không ngớt như vậy!” Tả Tâm Lam trêu ghẹo nói « Được rồi, đừng khóc nữa, nếu vương gia nhìn thấy muội và ta ở đây khóc lóc thì còn tưởng rằng ta làm gì muội đó ! »« Hoàng tẩu ! » Thiên Tình nhìn thấy nước mắt đè nén trong mắt nàng, kích động tiến lên ôm nàng « Hoàng tẩu, cảm ơn tẩu đã yêu hoàng huynh, kiếp sau hắn nhất định sẽ yêu tỷ ! »« Nha đầu ngốc, sao muội biết ta chờ đến kiếp sau hắn sẽ yêu ta ? » Tả Tâm Lam cố ý nói rất nhẹ nhàngThiên Tình ôm chặt nàng “Hoàng tẩu, có lẽ hoàng huynh cũng giống ta, có lẽ hoàng huynh đã trọng sinh chứ không chết hẳn, nếu hắn cũng trọng sinh thì tốt biết bao!”“Loại chuyện không tưởng này phát sinh 1 lần là nhiều lắm rồi, hoàng tẩu cũng không chịu nổi cam giác có quỷ ở bên người ! »Sống mũi Thiên Tình cay cay, nước mắt rơi xuống cản trở tầm nhìn của nàng nên không nhìn thấy 1 giọt nước mắt của Tả Tâm Lam cũng rơi xuống, nàng vẫn chưa bao giờ rơi lệ, nhưng vì quá nhớ Tiếu Vân Thiên nên nàng mới có thể rơi nước mắt, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa bị ai nhìn thấy« Thiên Tình, hoàng hậu, các người làm sao vậy ? » Âu Dương Thanh Minh thấy hai người vẫn chưa trở về, nhịn không được mà đi tìm, không ngờ lại nhìn thấy hai người giống như đang ôm nhau khóc“Nhìn đi, bảo muội vào thì không vào, giờ thì tốt rồi, vương gia tự mình đến đòi người!” Tả Tâm Lam cười nói « Vương gia, ta vừa cùng Thiên Tình nói đến di ngôn của hoàng thương , ngươi có muốn nghe hay không ? »“Cái gì?” Âu Dương Thanh Minh nhíu miTả Tâm Lam đem Thiên Tình giao đến trong tay hắn, Âu Dương Thanh Minh thuận thế ôm nàng vào lòng « Phải không ? vậy bổn vương cũng nghe 1 chút ! »“Hoàng tẩu!” Thiên Tình sửng sốtTả Tâm Lam lại cười “vương gia, hoàng thượng kỳ thật đã sớm biết thân thể của ngươi, hắn nói ngươi rất thích hợp làm hoàng đế nhưng hắn không muốn đem giang sơn giao cho ngươi, kêu ta bảo vệ thái tử đăng cơ, hết thảy đều bởi vì hắn lo lắng cho Thiên Tình, sau khi đang cơ, ngươi sẽ có tam cung lục viện, hắn lo rằng bảo bối muội muội của hắn sẽ bị hãm hại nên mới không có ngươi đăng cơ ! »“Phải không?” Âu Dương Thanh Minh kinh ngạc nhìn thấy nàng mím môi “Nguyên lai hắn đã sớm biết việc này, vậy tại sao bây giờ hoàng hậu lại muốn bổn vương đăng cơ?”Tả Tâm Lam sửng sốt “Vương gia, hiện tại chỉ có ngươi là ngươi Tiếu gia, thái tử bị Bạch Mai Nhi khống chế, ta không tìm thấy hắn, ta nghĩ thái tử còn nhỏ, Bạch Mai Nhi đã không giết hắn cho nên cũng không quá lo lắng.
244
245 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtHai người phi thân ra khỏi sơn cốc, hai bóng đen tung bay trong không trung, chốc lát sau, hai thân ảnh liền biến mất ở cuối sơn đạo“Cẩn thận 1 chút, đừng để ai phát hiện ra chúng ta!” lúc ra khỏi cốc, Âu Dương Thanh Minh không quên nói với Lạc Đình Nam ở phía sau“Ta biết!” Lạc Đình Nam cẩn thận đem miệng cốc che lại, nơi này rất khó để tìm raKhi tiến vào nơi miệng cốc sẽ bị hai cây đại thụ ngàn năm trên đỉnh núi cản đường, ai cũng không biết đường vượt qua hai cây đại thụ này cho nên đám sát thủ vẫn không tìm được đường vào bên trongMới ra khỏi cốc 3 dặm, khắp nơi trên sơn đạo đều là thi thể của đám sát thủ, Lạc Đình Nam nhìn mấy cổ thi thể vẫn chưa được xử lý, nói “Biểu ca, mấy thi thể này nếu không xử lý thì bọn họ có thể sẽ tìm đến nơi này!”“Xử lý như thế nào? Chúng ta chỉ có 2 người!” Âu Dương Thanh Minh hỏi « Ngươi có hóa thi phấn [loại bột phấn mà rắc lên tử thi thì thi thể sẽ phân hủy rồi biến mất] không ? »“Chờ ta xử lý bọn chúng!” Lạc Đình Nam từ đâu móc ra 1 bao thuốc phấn « Biểu ca, ngươi tránh khỏi nơi này 10 trượng, đừng để thuốc phấn dính lên người ! »Âu Dương Thanh Minh nghe lời né tránh, không ngờ vừa mới bước sang 1 bên liền cảm thấy 1 cỗ sát khí đánh úp lại, Âu Dương Thanh Minh nhìn rừng cây yên tĩnh phía sau, xoay chuyển ánh mắt, trường kiếm trong tay áo đã sẵn sàng ứng phóLạc Đình Nam cũng là 1 cao thủ, lúc đang xử lý thi thể cũng cảm thấy không khí có chút bất ổn, lập tức cũng trở nên cảnh giácLúc này đột nhiên từ 4 phương 8 hướng xuất hiện mấy chục tên sát thủ, trong đó có 1 tên cầm đầu nói “Lạc Đình Nam, phụng mệnh hoàng thượng, bắt lấy ngươi! Mau đưa tay chịu trói đi ! »Lạc Đình Nam không nói, nhìn bọn hắn “Hoàng thượng? Cái tên hoàng thượng giả mạo kia sao ? »“Lạc Đình Nam, ngươi dám vũ nhục hoàng thượng?” Hắc y nhân cả giận nói.
246
247 “Tiền bối, công tử sẽ không thương tổn chúng ta đâu, hắn chỉ đến thăm ta thôi, tiền bối, để cho bọn họ đi đi!” Thiên Tình có chút khẩn trương, nhìn Mai Sơn đạo nhân đi ra từ trong bóng tối, mà Tả Tâm Lam và Tần Nhiễm Nhi cũng đi theo cùng!Sở Nghi Hiên vẫn không nhúc nhích nhìn bọn họ, hắn không hề kích động, đôi mắt vẫn là 1 mảnh thâm thúy, trong bóng tối lóe lên, 1 mực dừng ở trên người Thiên TìnhKhi nhìn thấy Sở Nghi Hiên, Tần Nhiễm Nhi sửng sốt, lập tức nhìn Thiên Tình nói nhỏ “Tỷ tỷ, Sở công tử đối với tỷ thật thâm tình, đuổi tận đến nơi này!”Những người nội lực rất tốt mới nghe thấy được, Mai Sơn đạo nhân lúc này mới hiểu được nguyên lai hắn là người thích Thiên Tình, tuy không có hảo cảm gì nhưng vẫn gật gật đầu “Nếu đã là bằng hữu của Thiên Tình, vậy lão đạo cũng không có gì để nói, chỉ là mong các ngươi mau rời đi, nơi này của lão đạo không có gì để chiêu đãi nhị vị!”Mai Sơn đạo nhân không làm khó Sở Nghi Hiên và sư phụ của hắn nhưng đã khẩn trương, nơi này đã không còn là bí mật, có lẽ bọn họ nên đổi sang nơi khác, trực giác hắn cảm thấy có nguy hiểm sắp xảy raSở Nghi Hiên nhìn Thiên Tình thật sâu “Thảo nhi, bảo trọng!”“Công tử cũng bảo trọng” Thiên Tình không được tự nhiên nói ra, sau đó nhìn thân ảnh Sở Nghi Hiên rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.
248
249 Tề Phi nghe thấy có người đến tìm mình, lập tức hung phấn, mấy ngày nay hắn buồn chán muốn sinh bệnh, không ngờ vừa mới bước vào cửa liền nhìn thấy 1 thân ảnh quen thuộc, còn chưa nói, hắn đã quỳ xuống “Vương gia!”Âu Dương Thanh Minh bước qua,đỡ hắn đứng lên “Tề Phi, ngươi không sao thì tốt rồi!”Người thuộc hạ này vẫn tin tưởng hắn, vẫn luôn tin tưởng hắn“Tề Phi, lần này vương gia đến là để mang ngươi đi!” Lạc Đình Nam tiến lên từng bước, cười nói“Lạc thiếu gia, ngươi không có việc gì, tốt quᔓPhải! chúng ta đều không sao”“Ta như thế nào có thể để cho khách quý bận tâm đây! Vương gia, ngài cứ yên tâm, nha đầu Khê Khê tạm thời sẽ ở lại đây, các ngươi yên tâm, nếu các ngươi không có chỗ trú thân, cứ đến nơi này của ta, tuyệt đối an toàn!” Thiết Hán vỗ vỗ ngực, ta lấy tính mạng ra cam đoan“Đố ngốc, nơi này của ta sẽ gặp phải phiền toái!”“Được rồi!” Thiết Hán cũng không níu kéo bọn họTrên đường ba người rời khỏi sơn trang, Tề Phi cũng không dám hỏi nhiếu, chỉ 1 mực đi theo, dù sao trên đường cũng không có chuyện gì đề nói.
250
251 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtChương 251: Mang thai“Vương gia, chàng suy nghĩ thật chu đáo” Trong lòng Thiên Tình khâm phục“Không phải ta suy nghĩ chu đáo mà là không có cách nào khác, người của chúng ta càng ngày càng thiếu thốn, cho nên không thể mạo hiểm, có phải không?” Hắn bất đắc dĩ thở dài “Tin tưởng ta!”“Ta vẫn luôn tin chàng! Chàng nhất định có thể thành công ! » Thiên Tình mỉm cười, tựa vào trong ngực hắn « Ta chờ ngày đó của vương gia ! »“Nhất định! Sắc mặt của nàng không tốt, tối hôm qua không ngủ ngon sao, hôm nay không nghỉ ngơi ! »Nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên mới nhìn thấy mặt nàng xanh xao tái nhợt, dưới mắt 1 vầng thâm, xem ra nàng không ngủ ngon !“Nàng nghỉ ngơi trước đi, ta cùng với bọn Tề Phi đi bàn chút chuyện”“Không sao đâu!” Thiên Tình lắc lắc đầu, vừa mới đi được mấy bước, bỗng nhiên nhớ tới Tả Tâm Lam «vương gia, hôm nay hoàng tẩu đi ra ngoài, lúc Sở công tử đến đây, hoàng tẩu đi ra ngoài, nói là đi xem hắn, lúc trở về, sắc mặt có chút bất thường, không biết đã xảy ra chuyện gì ! »« Nga ! » Âu Dương Thanh Minh trầm tư gật đầu « Được, ta biết rồi ! »« Chàng không tin hoàng tẩu sao ? » Trực giác nói như thếÂu Dương Thanh Minh gật đầu « Cái gì cũng không thể gạt được nàng ta nghĩ gì nàng đều biết ! »« Chàng hoài nghi tẩu ấy có gì với Sở công tử sao ? » Thiên Tình kinh ngạc nhìn hắnSở Nghi Hiên ? Mỗi khi nhắc tới, Âu Dương Thanh Minh chỉ cảm thấy đầy vị ghen tuôngMở to hai mắt chờ đợi hắn trả lời, Thiên Tình thì thào nói “Chàng thật sự để ý đến hắn? »« vì sao chuyện gì cũng nghĩ đến Sở Nghi Hiên ? »« A a, vương gia, Sở công tử rất tốt với ta, hắn đã cứu mạng ta mà ! » Liếc nhìn Âu Dương Thanh Minh 1 cái, lông mày đã nhíu thành 1 hàng, Thiên Tình vốn có chút đăm chiêu nói nhưng lại đột nhiên im lặng“Thiên Tình, rõ ràng là nàng nhớ đến hắn!” Âu Dương Thanh Minh không ngớt nhíu máy « Vừa rồi ta không tức giận, nhưng bây giờ thì không thể được, phong độ của ta cũng có hạn ! »“vương gia!” Trực tiếp cắt ngang lời Âu Dương Thanh Minh, Thiên Tình bất lực giải thích “Ta không có, người ta nhớ đến chỉ có chàng!”“Nha đầu, nàng nhớ đến ta thì tốt!” Thỏa mãn gật đầu“Ta không muốn nhớ tới hắn, người ta yêu chính là vương gia nha, bất quá, bộ dáng ăn dấm chua [ghen tuông] của chàng thật buồn cười!” Thiên Tình bất lực lắc đầu, trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng nghĩ hắn đã biết rõ lòng nàngTiểu nha đầu thiện lương này luôn đưa mình vào tình cảnh tiến thoái lữ nan, nhưng nếu không phải vì bộ dáng thiện lương của nàng, hắn sợ sẽ không được như thế này, đây cũng là 1 trong những nguyên nhân hắn yêu thương nàng“được rồi, nàng nghỉ ngơi trước đi, ta đi tìm Tề Phi!” Hắn nghiêm trang đứng lên.
252 “Vương gia, ta không mệt, bất quá thật sự là mẹ quý nhờ con, vương gia trước giờ đâu có xoa bóp cho Thiên Tình, bây giờ mang thai thì vương gia lại làm!” Thiên Tình trêu chọc hắn“Tiểu nha đầu, học được cách châm chọc bổn vương rồi!” Âu Dương Thanh Minh cười, tuy không nhìn thấy biểu cảm trên mặt hắn nhưng Thiên Tình vẫn vui vẻ cười“Vương gia, về sau chàng đều sủng ta, được không?” Nàng nhỏ giọng yêu cầu“Được!”“thật tốt quá” Bàn tay nhỏ bé của Thiên Tình vươn ra, ôm lấy chiếc cổ rắn chắc của hắn “Vương gia, chàng phải sủng ta cả đời nga, hôn nữa phải là chuyên sủng, không được sủng nữ nhân khác, chỉ được sủng Thiên Tình!”Âu Dương sủng nịch nhìn gương mặt phấn hồng của nàng, có khí lực để nói chuyện có nghĩa là thân thể đã không có gì đáng ngại “Đương nhiên, ta còn có khí lực đi sủng người khác sao? Hơn 1 tháng này ta cố gắng đã lâu, rốt cục chúng ta cũng có bảo bảo, chờ khi bảo bảo sinh ta, ta vẫn còn phải cố gắng nhiều, đương nhiên là phải chuyên sủng nàng, sinh ra thật nhiều bảo bảo mới đáng mặt vi phu [chồng]!”“vương gia! Gương mặt Thiên Tình lập tức đỏ ửng lên! Ngươi ta không muốn làm heo mẹ!”“Ha ha, không cho nàng làm heo mẹ, cho nàng làm mẫu thân của con trai chúng ta!’“Con trai mới được sao? Ta muốn sinh nữ nhi, ta thích nữ nhi ! » Thiên Tình bĩu môi nói“Sinh con trai trước, huấn luyện cho cường tráng thì mới có thể bảo vệ tiểu muội muội như hoa như ngọc, để bọn sắc lang không thể quấy rầy nha ! »“Ha ha, vương gia, chàng nghĩ thật chu đáo!” Thiên Tình ha ha cười,”chúng ta sinh con trai trước đi”Vất cả lắm mới thành công, đại thủ của Âu Dương Thanh Minh lại đột nhiên duỗi tới trên người nàng, bắt đầu sờ soạng lung tung!” Thiên Tình né tránh bàn tay của hắn « Vương gia, ta đang mang thai, đừng càn rỡ như vậy ! »“Ta đây phải đợi bao lâu?” Hắn có chút bất lực nhìn vào bụng nàng « chẳng lẽ ta phải chờ đến tận 9 tháng sao ? không được, Thiên Tình, ta sẽ phát điên mất ! »“ha ha, vương gia có thể đi tắm nước lạnh mà!” Thiên Tình nghịch ngợm cườiÂu Dương Thanh minh nhéo lên mũi nàng “Được rồi, không đùa nàng nữa, bổn vương sẽ tự nghĩ các! Bây giờ ta đi chữa mặt, không cần lộn xộn, cần gì thì gọi ta, tốt nhất nàng nên ngủ 1 chút, ngủ ngon sức khỏe cũng tốt, mẫu tử bình an ! »“Ân!” Thiên Tình thật sự nghe lời nằm xuống, nàng cảm thấy mờ mịt, có lẽ cũng là phản ứng khi mang thai, nghĩ đến không lâu sau nàng sẽ có bảo bảo, thật sự cảm thấy rất vui vẻ « Vương gia, đi đi, sớm khôi phục lại dung nhan ! »« Nha đầu có phải nàng giận bổn vương không ? » Âu Dương Thanh Minh biết trong lòng nàng không nghĩ như vậy nhưng vẫn không nhịn được mà nói« Cái đó, vương gia không cần chữa cũng được, thật ra Thiên Tình không sao cả, chỉ cần vương gia không tự ti là được ! » Thiên Tình trứng mắt nhìn « Cứ như vậy đi, dù sao vương gia bây giờ như vậy Thiên Tình rất yên tâm, không ai tranh giành chàng với ta, ta rất vui vẻ, nếu chàng khôi phục dung mạo rồi, có thể có rất nhiều nữ tử ái mộ, đến lúc đó ta chỉ có thể khóc thầm thôi ! »Thiên Tình nói rất đáng thương, làm cho Âu Dương Thanh minh không đành lòng, vốn muốn rời đi nhưng lại ngồi xuống, cầm lấy tay nàng, đặt ở bên môi “nha đầu, ta hứa, đời này ta chỉ cần mình nàng, tin tưởng ta!”“Vương gia, ta chỉ lo lắng thôi.
253 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtNàng kéo đầu hắn xuống, tiếp tục hôn. Thân thể của nàng lúc này không kiều quý như vậy, nàng muốn có hắn, tựa hồ có được hắn mới quên đi hiện thựcHắn cẩn thận không dám làm tổn thương đến nàng bởi vì nàng mai thai làm cho hắn không thể không 1 lần nữa lo lắng đến đứa nhỏ, nàng làm cho hắn cảm động, thậm chí khi bọn họ ở cùng 1 chỗ, nàng vẫn bận tâm đến đứa con của bọn hắnCho đến khi nàng thở hỗn hển, hắn mới bất mãn buông nàng ra, nếu bình thường, hắn sẽ 1 lần lại 1 lần nữa, nhưng lúc này hắn phải buông nàng raXuống giường mặc quần áo, hắn quyến luyến giúp nàng lau đi mồ hôi trên mặt bởi vì kích tình mà phát ra, nhìn thấy nàng ngủ thiếp đi, trong lòng hắn thật thỏa mãn.
254 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtThiên Tình sửng sờ nhìn Âu Dương thanh Minh, nàng cho tới bây giờ vẫn còn run sợ, khuôn mặt tuấn tú cứ như vậy mà xuất hiện trước mắt nàng, tim nàng cuồng liệt nhảy lên như lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo của hắn.
255 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtÂu Dương Thanh Minh ngẩn ra, cẩn thận nín thở, ở 1 bên đại điện xuất hiện 1 nam tử mặc long bào màu vàng. Âu Dương Thanh Minh nhìn nam tử cuồng vọng trước mắt này, thù mới lẫn hận cũ không kềm chế được, trong ngực dấy lên 1 ngọn lửa mãnh liệt, hắn hận không thể lập tức cho hắn ta 1 nhát kiếm để hắn ta vĩnh viễn biến mất trên thế giời này.
256 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtÂu Dương Thanh Minh thân thế điểm huyệt Nam Cung Tuấn, sau đó quay sang trợ giúp Lạc Đình Nam đối phó với Bạch Mai Nhi, hai 3 chiêu liền đã đem Bạch Mai Nhi bắt lạiNhững người dưới triều đều bị điểm huyệt, quỳ gối ở đó Lão vương gia đến lúc này mới biết được mình bị lừa “Thanh Minh, rốt cục sao lại thế này?”Âu Dương Thanh Minh cười cười “vương gia, Thanh Minh đâu có lòng dạ nào đăng cơ, lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, Thanh Minh đã có nói với ngài, không ngờ ngày ấy Thanh Minh vừa rời khỏi vương đã bị hạ độc dược, hôm sau bị người mang đến đại lao ở hậu cung, Bạch Mai Nhi tự mình đạo diễn vở kịch này, ngài cứ đi hỏi ả đi!”Lão vương gia quay đầu lại nhìn Bạch Mai Nhi, nàng ta không hề có ý hồi hận mà ngược lại còn cười nói “Âu Dương Thanh Minh, ngươi cứ giết ta đi!”“Giết ngươi?” Âu Dương Thanh Minh chau mi “Bổn vương sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ bẻ gãy hết tay chân của ngươi!”Nói xong, nhuyễn kiếm của Âu Dương Thanh Miinh rút ra, mũi kiếm trực chỉ vào cổ tay của Bạch Mai Nhi, nàng ta thống khồ nằm trên mặt đất, đầu đầy mồ hôiÂu Dương Thanh Minh cũng dùng phương thức tương tự đối đãi Nam Cung Tuấn, bẻ gãy tay chân của hắn, lúc này mới nhìn kỹ tên nam nhân đã giả mạo mình.
257 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtThời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến 8 tháng sauNgười trong sơn cốc đã bắt đầu nhiều lên, Tề Phi, Liên Nhi, thậm chí ngay cả Nghiêm Dịch cũng tìm đến, Lạc Đình Nam và Nhiễm Nhi đã thành thân, hiện giờ Nhiễm Nhi cũng đã mang thai được 5 tháng.
258 Edit: Du Phong Lãnh Huyết Âu Dương Thanh Minh còn chưa kịp nhìn đứa con vừa sinh ra của mình, đột nhiên nghe thấy Liên Nhi kêu lên còn 1 đứa nữa, hắn sợ tới mức sắc mặt lập tức trắng bệch“Cái gì? Còn 1 đứa nữa?” Âu Dương Thanh Minh giọng cực cao vang lên lấn át giọng nói của Liên Nhi và Khê Khê “Nói cách khác là còn phải đau 1 lần nữa?”“Song thai?” Lạc Đình Nam ở bên ngoài kêu lên, thanh âm tràn ngập kinh hỉ, hắn gấp gáp sợ không kịp, chạy ra bên ngoài nói cho sư phụ “Sư phụ, là song thai, Thiên Tình sinh ra song thai!”“Lạc thiếu gia, thật vậy sao? Chúng ta muốn nhìn tiểu thiếu gia!” Tề Phi, Nghiêm Dịch đều vọt đến“Đứa còn lại vẫn chưa sinh ra, các ngươi cứ từ từ!” Lạc Đình Nam lại đi vàoMai Sơn đạo nhân và Tần Nhiễn Nhi cũng đi tới “Thật tốt quá, về sau có thể có rất nhiều đứa nhỏ cùng chơi đùa với ta!”Ngoài cửa phòng tụ tập mấy người, chỉ chờ xem đứa con vừa sinh“Công chúa lại dùng lực, kiên trì một chút!”Hơi thở hỗn hển không ngừng truyền đến “Không, không cần, đau quá” cơn đau tê tâm liệt phế làm cho người ta bất giác trừng to hai mắt lên“Thiên Tình, ta giúp nàng!” Âu Dương Thanh Minh nói nhỏ, đem nội lực của mình truyền vào thân thể nàng.
259 Nghe hắn nói, nàng cười khẽ 1 cái, liền chạm đến miệng vết thương, đau đớn hít 1 ngụm khí, đứt quãng nói “Vương gia, vừa mới sinh ra sao có thể gọi phụ thân? Nào, ta ôm nữ nhi 1 cái!”Ai đang nói chuyện, ôn nhu uyển nước làm cho toàn thân Giải Ngữ khôi phục lại phần lớn nguyên khí.
260 Vách núi“Sở Nghi Hiên, đem nữ nhi trả lại cho ta!” Âu Dương Thanh Minh phẫn nộ gầm nhẹ, nổi đau đớn phủ kín đôi mắt thâm sâuMà Sở Nghi Hiên chính là đang ôm Giải Ngữ trong tay, tay kia thì cầm kiếm, mũi kiếm chỉ vào Âu Dương Thanh Minh “Âu Dương Thanh Minh, mấy ngày nay ngươi hạnh phúc bên Thiên Tình, mà ta thì lại nhận được 1 kết cục cô tịch như thế!”“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Trong giọng nói của Âu Dương Thanh Minh có chút run rẩy, lại cố gắng làm cho thanh âm của chính mình có vẻ bình thản, bởi vì hắn thật sự lo lắng cho nữ nhi của hắnÁnh mắt của Sở Nghi Hiên sắc bén như chim ưng, nhìn chăm chú Âu Dương Thanh Minh, đột nhiên khẽ cười nói “Ta muốn cùng ngươi đánh 1 trận!”“Đánh nhau là chuyện của lũ người thô tục, ta khinh thường!” Âu Dương Thanh Minh nở nụ cười thâm sâu khó lường, tay nắm kiếm siết chặt, hàn ý tỏa ra từ thân mình cơ hồ trong nháy mắt có thể làm không khí xung quanh đông kết “Trả nữ nhi lại cho ta!”Sở Nghi Hiên cười lạnh “Nhưng đánh nhau là chuyện công bằng nhất.