Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 270
Chương mới nhất: Chương 270: Đòi Hôn
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Đau lòng nhất trong đêm tân hôn của cuộc đời nàng trong truyện Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia chính là phải cay đắng nhìn phu quân đang ôm ấp người đàn bà khác.

Danh sách chương Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia


Chương 201: Tâm Tình

201 Thanh âm của Thiên Tình đầy ôn nhu “Không đau, không đau, kiên nhẫn một chút. “Tuy chỉ là 1 động tác nhẹ nhàng cũng đã làm cho sắc mặt Tần Nhiễm Nhi từng trận tái nhợt, đau đớn kịch liệt ăn mòn chút ý thức còn sót lại của Nhiễm Nhi, mái tóc rủ xuống, không thể nhìn thấy cảm xúc của nàng, chỉ có thể nghe thấy từng trận tiếng nói thì thào đứt quãng “Tỷ tỷ, đau quá, đau quá!”Tiểu sư phụ rất nhanh giúp nàng rửa sạch miệng vết thương, bôi thuốc, cũng băng bó vùng bụng cho nàng.


Loading...

Chương 202: Thần Công

202 Nghe thấy tiếng nói vân đạm phong khinh của hắn, sắc mặt Thiên Tình trở nên ngưng trọng và rối rắm, ánh mắt trịnh trọng mà nghiêm túc nhìn về phía Sở Nghi Hiên, trong ngữ khí mềm nhẹ lộ ra tia kiên định “Công tử, về sau chúng ta có thể không đả thương người khác nữa được không?”“Được! Đều nghe theo nàng!” Sở Nghi Hiên cả kinh, cảm giác Thiên Tình đã thật sự hết tức giận, lập tức mở miệng cười khẽ “Có cần ta tự mình đi giải thích với nữ nhân kia hay không?”Thiên Tình lắc lắc đầu “Chỉ cần công tử đừng tùy ý đả thương người khác nữa là được! Ta biết công tử cảnh giác rất cao, ngày xưa hoàng huynh của ta cũng như thế, nửa đêm ngủ nếu có người lại gần, bình thường người đó đềubị thương, công tử, ta chỉ hi vọng ngươi có thể trở thành 1 quân vương đáng kính trọng,chứ không muốn ngươi trở thành 1 ma quân làm người ta kinh hãi, đây là suy nghĩ chân thành của Thảo nhi, hi vọng ngươi có thể hiểu!”“Được, ta biết sai rồi!” Sở Nghi Hiên chu miệng « Vậy nàng cùng trẫm trở về đi ? »Thiên Tình suy nghĩ, rốt cuộc vẫn gật đầu « Được ! Ta trở về với ngươi ! Nhưng mang Nhiễm Nhi theo, ngươi đã biết nàng ấy không có võ công, cho nên xin công tử đừng làm tổn thương nàng ấy nữa, ta sẽ dạy bảo quy củ cho nàng ấy«Được ! » Sở Nghi Hiên lại gật đầu, người phạm sai lầm, chỉ có thể ngoan ngoãnVì thế, Thiên Tình theo Sở Nghi Hiên trở về hoàng cung, sau đó Nghiêm Dịch cáo biệt Thiên Tình, đi tìm Lạc Đình Nam.


Chương 203: Tu Luyện

203 ” Địch nhân thì sao?” Âu Dương Thanh Minh nhíu mi “Ngay cả địch nhân cũng không thể giết sao?”“Đương nhiên ngoại trừ địch nhân!” Mai Sơn đạo nhân giải thích “Ta vẫn rất do dự có nên để ngươi luyện hay không, nếu cho tới bây giờ ngươi vẫn chưa có người mình yêu, thì rất hoàn hảo để tập môn võ công này, nhưng ngươi giống như không thể! Ngươi từ bỏ được người trong lòng mình không? Bần đạo nhìn thấy trong mắt người đầy vướng bận, ngươi lần này vất vả luyện công, tất hẳn vì 1 ngày có thể gặp lại nàng!”Nếu luyện thần công này, hắn có thể sẽ giết Thiên Tình, trời ạ.


Chương 204: Đình Nam Xuất Hiện Ở Kinh Thành

204 Kinh thành Đại SởBởi vì tân đế vừa mới đăng cơ nên thế cục cũng không được ổn định, trên đường cơ hồ không có ai, 1 nam tử thân hình cao lớn phi thân đi trên đường, động tác nhanh chóng mà quỷ bíTề Phi trốn trong góc tối, nhìn thấy Hắc y nhân kia, nhất thời sửng sốt “Lạc thiếu gia?” Hắn thấp giọng kêu 1 tiếng, đáng tiếc Hắc y nhân không nghe thấyTrong thoáng chốt, thân ảnh đó chớp mắt đã giống như 1 cơn gió, rất nhanh đã biến mất trên đường, Tề Phi nhanh chóng đuổi theo.


Chương 205: Biết Được Chân Tướng

205 Trên giường bởi vì có hai người làm chuyện dị thường mà phát ra tiếng động kịch liệt, giống như 1 trận quyết đấu sinh tử, đương nhiên nếu không có thanh âm ái muội làm cho người ta không nhịn được mà đỏ mặt kia.


Chương 206: Say Rượu

206 “Lạc thiếu gia, ngươi muốn đi đâu?” Tề Phi hỏi“Ta có việc!” Lạc Đình Nam nói với bọn họ “Ta phải rời đi 1 thời gian!”“Nhưng chúng ta phải đi đâu?” Khê Khê có chút khẩn trương “Nếu trốn tới 1 nơi không an toàn, chỉ sợ cũng sẽ bị sát thủ của Bạch Mai Nhi giết chết!”Lạc Đình Nam suy nghĩ “Ta đưa các ngươi đến 1 nơi an toàn, các ngươi ở đó chờ ta, khi an toàn rồi, ta sẽ trở lại tìm các ngươi! Trong thời gian này, các ngươi hãy nghĩ cách hỏi thăm tung tích của vương gia, hi vọng hiện tại hắn không sao!”Lạc Đình Nam mang Tề Phi và Khê Khê đến 1 sơn trang của người bằng hữu ở phía tây kinh thành.


Chương 207: Đút Thuốc

207 Sở Nghi Hiên vẫn sốt ê man như trước, nhưng tay lại theo bản năng nắm lấy cổ tay Thiên Tình, sức lực to lớn làm cho nàng vùng vẫy đến mức đỏ cả tay nhưng vẫn không các nào thoát khỏi, Sở Nghi Hiên mặc dù chìm trong vô thức nhưng căn bản lại không cho nàng có cơ hội li khai“Tiểu thư, chuyện này…” Thị nữ mờ mịt mở miệng, Sở Nghi Hiên nắm chặt như vậyThiên Tình sửng sốt “Ngươi cho hắn uống thuốc đi!”Nàng ngồi ở mép giường, để mặc cho hắn cầm lấy cổ tay mình.


Chương 208: Tình Yêu Là Gì?

208 Sở Nghi Hiên vẫn chưa ngủ, lúc này ngẩn ra, lập tức xoay người nhìn Thiên Tình đang đứng bên giường sắc mặt không tốt, trong lòng vui vẻ, khàn giọng mở miệng “Nàng đang lo lắng cho ta?”“Ta đương nhiên lo lắng công tử!” Thiên Tình đang cầm chén thuốc nhìn Sở Nghi Hiên, trong mắt đầy bất lực, hắn thật sự là 1 đứa trẻ sao? Cư nhiên lại nói ra những lời như vậy, chẳng lẽ lúc trước hắn không uống thuốc là vì để cho nàng tự mình đến nhắc nhở hắn sao, nhưng nam nhân ngây thơ này luôn làm cho nàng thật sự bất lựcThiên Tình nhìn thấy nụ cười yếu ớt trên mặt Sở Nghi Hiên, cầm chén thuốc trong tay đưa qua “Công tử, uống thuốc đi!”“Được!” Nhanh chóng đáp lời, Sở Nghi Hiên nhận lấy chén thuốc trong tay Thiên Tình, 1 ngụm uống cạn, tựa hồ căn bản không phát hiện ra thuốc này rất đắngNghe lời như vậy, hại nàng nhớ tới lúc vừa rồi dùng miệng bón thuốc cho hắn, mặt đỏ lên, nhanh chóng nói “Công tử, ngươi nghỉ ngơi đi! Ta đi đây!”“Chậm đã! Không thể ở lại sao?” Sở Nghi Hiên bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt cầu xin nhìn Thiên Tình, khàn khàn nói tiếp “Thực xin lỗi, ta hứa sẽ không cưỡng cầu!”Thiên Tình ánh mắt phức tap nhìn Sở Nghi Hiên đang tựa vào bên giường “công tử ngủ đí Thiên Tình ở bên trông ngươi! Ta sẽ không đi nhưng ngươi phải nghe lời, mau đi ngủ đi!”“Thảo nhi! Vốn dĩ chúng ta đều ngủ chung 1 gian phòng, nhưng từ khi Tần Nhiễm Nhi đến đây, chúng ta liền không ngủ chung nữa!” Sở Nghi Hiên ủy khuất nóiThiên Tình cười khẽ: “Công tử, cô nam quả nữ sẽ làm hạ nhân hiểu lầm, cứ nên tách ra thì tốt hơn!”“Hiểu lầm cái gì? Trẫm thích nàng cả hậu cung đều biết, đại thần trong triều cũng biết, sợ cái gì?” Sở Nghi Hiên vẫn bướng bỉnh “Ta cam đoan sẽ không động đến nàng! Không có sự đồng ý của nàng, ta sẽ không động đến nàng, chỉ ôm nàng ngủ thôi, có được không?”Trong mắt nàng trở nên ảm đạm, có chút khó xừ, cảm thấy nếu cứ như vậy, nàng sớm muộn cũng sẽ đánh mất chính mình“Thực xin lỗi!” Hiểu lầm sự phức tạp trong mắt nàng, Sở Nghi Hiên trẩm giọng mở miệng, trong thanh âm mang theo ủy khuất, chậm rãi nhắm mắt lạiThiên Tình cảm thấy không đành lòng, tâm tư giằng co 1 hồi lâu, sau đó bỗng nhiên nâng mắt lên nhìn khuôn mặt tuấn tú có chút cô độc của Sở Nghi Hiên, nhấc chân bước đến bên giường nhưng không ngờ lại vấp phải chân ghế1 tiếng thét kinh hãi vang lên, dưới chân vừa trợt, thân mình gầy yếu của Thiên Tình đột nhiên ngã thật mạnh lên trên người Sở Nghi HiênĐây là lần đầu tiên Thiên Tình ngã vào lòng mình, sắc mặt trắng bệch của Sở Nghi Hiên lại 1 lần nữa cong lên thành nụ cười, thanh âm trầm thấp mang theo mê hoặc vang lên bên tai Thiên Tình “Không sao chứ?”“Không sao!” Chống tay xuống giường định nhấc người lên thì lại 1 lần nữa nhìn thấy nụ cười yếu ớt bên khóe miệng của Sở Nghi Hiên, làm cho thân mình Thiên Tình lại 1 lần nữa ngã xuống“Nàng?” Lại 1 lần nữa tiếp lấy thân mình yếu ớt đang ngã xuống của Thiên Tình, nụ cười bên khóe miệng Sở Nghi Hiên càng thêm sâu hơn “Đây chính là nàng chủ động a!”Sở Nghi Hiên nói xong, bạc thần [môi mỏng] liền nhắm ngay môi nàng, đầu lưỡi tách hai hàm răng của nàng ra, hơi thở ấm áp tập kích khoang miệng nàng, nhìn thấy đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, không cho nàng phảng kháng, lập tức cướp lấy ngọt ngào trong miệng nàngThiên Tình hoảng hốt tránh thoát hắn.


Chương 209: Chọn Ai?

209 Thiên Tình kinh ngạc, lắc đầu nhìn nàng. Nếu không yêu thì sẽ không thống khổ như vậy“Nhưng nếu yêu thì sao tỷ tỷ lại để ý đến kết quả? Tỷ tin rằng hắn thật sự đã thay lòng sao? Cũng là tỷ không tin hắn, hoặc là nói tình cảm tỷ dành cho hắn cũng là vì tính ích kỷ.


Chương 210: Quyết Định

210 Sở Nghi Hiên hơi thả lỏng người, bốn mắt chăm chú nhìn nhau thâm tình “Không có nàng, ta sống còn có ý nghĩa gì!”Thiên Tình nhìn đôi mắt tràn ngập tình yêu gần trong gang tấc, bắt đầu nảy sinh cảm giác xúc động, cũng biết hắn là thật tình, nàng nên quyết định đi theo Sở công tử, cả đời này không nghĩ đến Âu Dương Thanh Minh nữa“Vậy nếu như trong lòng của ta vẫn không có ngươi thì sao?”“Trong lòng nàng không có ta cũng chẳng liên quan gì đến chuyện trong lòng ta vĩnh viễn đều có nàng!” Ánh mắt hắn tuy mang theo vài phần ảm đạm, nhưng ngữ khí lại đầy kiên địnhNghe thấy những lời ấy, trong lòng vốn hỗn loạn của Thiên Tình giống như được an ủi, chỉ còn lại mặt nước lăn tăn vài vòng gợn sóng, nhẹ nhàng ôn nhu, thư thả lòng người.


Chương 211: Phá Đám

211 Sở Nghi Hiên vừa mới ôm Thiên Tình thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân gấp gáp, ngay sau đó có người kích động ở cửa nói “Bẩm hoàng thượng, có 1 nam tử đại náo hoàng cung!”Sở Nghi Hiên còn đang dán môi vào môi Thiên Tình, đột nhiên bị cắt ngang, làm cho hắn rất không kiên nhẫn “Đáng chết! cút!”Trong lòng Thiên Tình run lên, nhanh chóng sửa sang lại y phục của mình.


Chương 212: Nguyên Lai

212 Trở lại ngự thư phòng, Thiên Tình liền vội vàng hỏi “Đình Nam ca ca, không phải huynh đã rơi xuống vách núi đen rồi sao?”“Ân!” Lạc Đình Nam gật đầu “May mà lúc đó ta mạng lớn, không chết!”Thiên Tình nghĩ đến sự nhẫn tâm của Âu Dương Thanh Minh, sắc mặt tr...


Chương 213: Phải Rời Đi

213 Sauk hi lo lắng rời đi, Sở Nghi Hiên trở về không ngờ nghe thấy câu nói cuối cùng của Thiên Tình, hắn đột nhiên mở cửa ra, nhìn thấy Thiên Tình thần sắc tái nhợt, hoảng sợ hỏi “Thảo nhi, làm sao vậy?”Thiên Tình nhìn thấy Sở Nghi Hiên, sắc mặt càng thêm tái nhợt, nàng lại có lỗi với hắn“Rốt cuộc làm sao vậy?” Nhìn thấy thần sắc của Thiên Tình không đúng, Sở Nghi Hiên vội vàng mở miệng, đi về phía bọn họ, Lạc Đình Nam cũng cảm thấy khó xử“Lạc Đình Nam, rốt cuộc ngươi đã nói gì với nàng?” Sở Nghi Hiên gầm nhẹ“Công tử!” Nhìn thấy Sở Nghi Hiên nhưng sắp động thù, Thiên Tình thống khổ mở miệng “Công tử! ta phải quay về đại Sở! Xin ngươi đáp ứng cho ta rời đi đi!”“Thảo nhi, rốt cuộc làm sao vậy?” Sở Nghi Hiên nhìn Thiên Tình rồi lại nhìn xem rốt cuộc Lạc Đình Nam đã nói gì với Thiên Tình? Vì sao sắc mặt Thiên Tình lại khó coi như vậy? thậm chí còn không muốn ở bên hắn! Nàng phải trở về? Trở về làm gì?Thiên Tình biết nàng làm vậy là quá đột ngột, nhưng bây giờ trong lòng nàng thật sự rất hỗn loạn, rất nhiều điều làm cho nàng không xứng với với tình yêu Sở Nghi Hiên, nàng chỉ mang đến cho Sở Nghi Hiên thương tổn! Giờ khắc này nàng biết nàng không nên thương tổn hắn “Công tử, ta trở về 1 chuyến, ngươi tin ta, ta sẽ quay lại mà!”“Trở về rồi lại quay lại?” Sở Nghi Hiên nhíu mi “Thảo nhi, rốt cuộc làm sao vậy?”“Công tử, ngươi đừng hỏi! ta cam đoan ta sẽ quay lại!” Nàng chỉ có thể nói như vậy“Có phải nàng còn nghĩ đến Âu Dương Thanh Minh?” Sở Nghi Hiên giật dự quát lên, lòng tự tôn của hắn bị đả kích thật sâu, hắn đối với nàng tốt như thế, nàng lại hết lần này đến lần khác làm tổn thương trái tim hắnThiên Tình không đành lòng, tiến lên, lại bị hắn lấy tay gạt ra « Thảo nhi, hôm nay nếu nàng rời đi, ta cũng không muốn thấy nàng trở lại nữa !”Hắn chậm rãi nâng đầu lên, hắn nhìn thẳng vào mắt Thiên Tình, không có lấy 1 tia nhu tình, thần thái cao ngạo lãnh liệt như tảng băng ngàn nămLạc Đình Nam thấy vậy liền nói với Thiên Tình « Ở lại đi, hắn đối với muội là thật tâm, thế giới bên ngoài muội đều không cần quản, ca ca chỉ cần muội hạnh phúc ! »Sắc mặt Thiên Tình càng ngày càng tái nhợt, nhìn vào mắt Sở Nghi Hiên rồi lại nhìn Lạc Đình Nam “Không, ta phải trở về, ta phải xác định xem hắn có còn sống hay không, công tử, thực xin lỗi!”Nhất thời giống như 1 vật bén nhọn đâm vào trong tim, ghen tuông, đố kỵ nồng động vây kín Sở Nghi Hiên, thân mình hắn kịch liệt run rẩy, trong lòng đang cuồng nộ gào rốngĐem toàn bộ đồ đạc trên bàn gạt hết xuống đất, chén trà rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang “keng keng” thanh thúy.


Chương 214: Ngăn Cản

214 “Tỷ tỷ!” Tần Nhiễm Nhi khanh khách cười, nheo mắt nhìn nam tử sáng lạn như ánh mắt trời đang đứng ở phía sau, thật là dễ nhìn nha “Nhiễm Nhi, thu gom đồ đạc đi, chúng ta đi thôi!” Thiên Tình nói với Tần Nhiễm NhiLạc Đình Nam liếc mắt qua nhìn thì phát hiện 1 tiểu oa nữ [cô bé] đứng ở cửa điện nhìn Thiên Tình kêu tỷ tỷ, không khỏi hỏi “Thiên Tình, nàng là….


Chương 215: Buông Tay

215 Ánh mắt Sở Nghi Hiên u ám như nước mắt, trong mắt bán ra tia đau lòng khắc cốt, cả người hắn cứng ngắc lại, hai nắm đấm nắm chặt, hắn cắn chặt răn, nặn ra nụ cười cứng ngắc “Được! Trẫm nên sớm đoán ra sẽ có kết cục ngày hôm nay, Thảo nhi, nàng lần này đi cũng không cần trở lại nữa, trẫm hiểu rõ rồi, cho dù có được thể xác của nàng nhưng lại không thể nắm bắt được linh hồn của nàng! Được rồi! trẫm để nàng đi!” Hắn xoay người đi, trong lòng dâng lên 1 cảm giác cô đơn khó hiểu, nói với tất cả thị vệ “Bất cứ kẻ nào cũng không được ngăn cản bọn họ, để bọn họ an toàn rời đi!”Nói xong, hắn xoay người bước đi, Thiên Tình ngây ra nhìn thân ảnh hắn rời đi, trong lòng biết đời này công tử sẽ không bao giờ tha thứ cho nàng! Thôi! Nàng nên xuống địa ngục mới phải!“Tỷ tỷ!” Tần Nhiễm Nhi tiến lên cầm lấy tay nàng “Tỷ thật sự phải đi sao?”Thiên Tình thần sắc bi thống, kiên định gật đầu “Đúng vậy, ta thiếu công tử, chỉ có thể đợi đến kiếp sau trả lại!”Tần Nhiễm Nhi thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt dị thường, trên mặt cơ hồ trắng bệch hệt y bạch y trên người nàng.


Chương 216: Gặp Sát Thủ

216 Thiên Tình ngẩn ra, hơi cười cười, chẳng lẽ nàng ấy có chút tình ý với Đình Nam ca ca sao?Có lẽ quá chú tâm suy nghĩ mà nàng không cẩn thận mà làm đổ chén cháo nóng xuống mu bàn tay Tần Nhiễm Nhi, nàng cả kinh, mới biết mình thất thố“Có nóng không?” Thiên Tình vội vàng hỏi.


Chương 217: Nam Nhân Đeo Mặt Nạ

217 Lạc Đình Nam thấy đám người phía trước ước chừng có mấy chục sát thủ, cũng không gấp gáp, chỉ nhìn bọn họ “Muốn giết bổn thiếu gia sao?”“Nếu Lạc thiếu gia không chịu khoanh tay chịu trói thì đành phải giết!” Vệ thống lĩnh âm ngoan mở miệng, vung tay lên, đám sát thủ ở phía sau rút kiếm xông về phía 3 người, thân kiếm lóe lên ánh quang lạnh lẽo manh theo chất kịch độc, xem ra Vệ thống lĩnh vốn muốn hạ sát tâm“Dụng độc?” Lạc Đình Nam hừ lạnh 1 tiếng, Tần Nhiễm Nhi ở trong lòng hắn ngẩng đầu lên, trấn định bản thân không được sợ hãi, nhìn sườn mặt tuấn mĩ của hắn, không chút kích động nói với hắn “Đình Nam ca ca, ta không sợ, ngươi đừng lo cho ta!”Khuôn mặt đơn thuần nhỏ nhắn, hơi thở ấm áp làm cho trong lòng hắn nổi lên từng đợt sóng, loại cảm giác tâm hồn dao động này thật vi diệu, hắn không thể nói rõ, cũng không hiểu cảm giác này là gì.


Chương 218: Yêu Dị

218 Nàng lại 1 ngày không ăn gì, 1 mực lên đường, giờ này cũng không biết Đình Nam ca ca và Nhiễm Nhi đã thoát hiểm chưa, nàng chỉ biết 1 đường chạy đi tìm Âu Dương Thanh Minh chứ không nghĩ rằng mình và Tần Nhiễm Nhi đều không biết võ công, chỉ sợ, nếu mình chết thì không sao, nhưng Nhiễm Nhi phải làm sao bây giờ? Nàng ấy là vô tội“Nếu ngươi không chịu đi thì chỉ có thể ở lại đây đêm nay, còn phải đi lâu lắm mới có thể ra khỏi rừng!” Nam tử khàn khàn giọng nói, nói xong liền đi về phía trướcThiên Tình sửng sốt, cũng đi theo lên phía trước.


Chương 219: Bất Ngờ Đả Thương

219 Đột nhiên hắn mất khống chế, tung ra 1 chưởng về, ngọn lửa bổ cực nóng bổ về phía trước, gốc cây đại thụ trong nháy mắt bị hắn đốn ngã, Thiên Tình ngây ra nhìn hắn “Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”Ngay sau đó hắn lại tung 1 chưởng vào 1 gốc cây khác, cả rừng cây đều theo đó mà chấn độngCây đại thụ gãy phát ra tiếng vang răng rắc nổ tung bên tai.


Chương 220: Hấp Dẫn

220 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtThanh âm của hắn nghe thật trầm thấp, thật ôn nhu, nhẹ nhàng lâu đi vết mau bên khóe miệng nàng, ánh mắt ôn nhu mà sâu thẳm. Sự ôn nhu này làm cho nàng cảm thấy quyến luyến vô hạnNước như từng hạt như viên trân châu rơi xuống, nàng khóc vô cùng thương tâm, vô cùng thê lương, hắn nhìn nàng, dùng tay áo của mình giúp nàng lau đi nước mắt, Thiên Tình cũng ngây ngốc ngẩn đầu, lập tức chìm vào 1 đôi mắt tối đen khôn cùng, màn đêm như bao trùm trong đôi mắtĐôi mắt này lại làm cho nàng bắt đầu trầm luân, thật giống với vương gia, ngay cả hơi thở trên người hắn cũng giống như thế, chỉ là, hắn không phải, nàng không nên bộc lộ cảm xúc của mình, nhưng là đối mặt với 1 đôi mắt như vậy, nước mắt cùa nàng lại 1 lần nữa không khống chế được mà rơi xuốngNam tử vẫn nghĩ rằng nàng bởi vì bị mình đánh trọng thương nên mới như vậy, căn bản cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta không nên đả thương ngươi!”Hắn cúi đầu nhìn nàng, hàng mi thật dài còn đọng vài giọt nước hơi hơi rung động giống như cánh của hồ điệp.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thề Hẹn Với Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34



Mảnh Ghép Oan Gia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Gian Thương Võng Du

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 8


Vợ À, Quân Hôn Như Sơn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 38


Triệu Hoán Sư Phỉ La Na

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 8


Không Có Lai Sinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Sợ Cưới

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Đào Hoa Tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18