21 Ngô Cương hững hờ nói:- Các hạ nói vậy cũng không sao. Sau này sẽ có ngày tái hội. Chàng lại cất bước thì lão già mặc áo cẩm bào quát:- Không được đi!- Các hạ định làm gì?- Giữa lão phu và phái U Linh không muốn chuyện tỷ kiếm nhưng lão phu chẳng lạ gì kiếm pháp của phu nhân.
22 Ngô Cương chấn động tâm thần, chàng ghé mắt ngó trộm qua vành nón, chàng ghé mắt ngó trộm qua vành nón thì thấy ba hán tử áo đen cùng một thanh niên mặc đồ trọng hiếu ngồi chung mọt bàn đầy rượu thịt, đang ăn uống nhu gió cuốn.
23 Ánh hàn quang lấp loáng, bảy tám thanh trường kiếm đồng thời động thủ. Ngô Cương vung song chưởng lên, thế dường sóng xô gió cuốn. Chưởng thanh rít lên khủng khiếp hòa lẫn với tiếng rú thê thảm.
24 Nữ lang áo lục nhíu cặp mày liễu hỏi:- Y đối với thiếu hiệp là người như thế nào?Ngô Cương đáp:- Y là ân nhân của tại hạ. Nữ lang lại hỏi:- Y có phải là người Cái bang hay không? Ngô Cương đáp:- Không phải.
25 Ngô Cương hỏi lại:- Ta hỏi ngươi tại sao lại hạ độc thủ giết bạn ta ?Tiểu thần long Hàn Vỹ hỏi lại:- Huynh đài không phải Khúc Cửu Phong ư?Ngô Cương ngơ ngẩn:- Khúc Cửu Phong nào? Tiểu thần long căm hận đến cực điểm đáp:- Vạn Tà thư sinh!Ngô Cương lơ mơ chẳng hiểu Vạn Tà thư sinh là ai.
26 Dưới đài nổi lên những tiếng la rầm rộ. Thần thương Khâu Vân mặt mũi co rúm lại, loạng choạng lùi lại mấy bước. Lão quay sang phía đài mé tả cất tiếng run run gọi:- Anh em hãy về báo lại với cục chủ là Khâu mỗ không hoàn thành được sứ mạng, chẳng còn mặt mũi nào trở về với các bạn nữa.
27 Ngô Cương lạnh lùng nói xen vào:- Tại hạ tiếp thụ cuộc khiêu chiến đó. Chưởng lệnh Hồ Đại Du hào khí bồng bột lớn tiếng:- Sách Huyết Nhất Kiếm! Ông bạn chưa đủ tư cách nói thế được!Ngô Cương hất vành nón lên.
28 Ngô Cương lại nổi sát khí cất tiếng lạnh như băng hỏi:- Tại sao ngươi hỏi câu này?Huyền Phong đáp:- Bổn phận kẻ làm đệ tử chẳng ai là không hỏi cho biết.
29 Ngô Cương la một tiếng " ủa " kinh ngạc rồi chàng không trả lời. Quái hòa thượng nhắc lại:- Tiểu thí chủ vẫn chưa trả lời bần tăng. Ngô Cương đáp:- Tại hạ không phải môn hạ của Hồ Ma.
30 Ngô Cương trong lòng nghi hoặc, nghĩ thầm:- Chẳng lẽ gã này thật tình quyến luyến mà muốn kết giao với ta? Như vậy thái độ lạnh nhạt của ta không khỏi khiến cho gã phải khó chịu.
31 Ngô Cương ngồi dậy, chàng cảm thấy đầu óc trầm trọng tựa hồ người bị bệnh mới khỏi. Chàng xuống giường uống hai hớp nước trà lạnh. Chàng đảo mắt nhìn quanh bỗng giật bắn người lên, miệng bật tiếng la:- Úi chao!Hai bóng người xinh đẹp đứng ngay ngoài của phòng rõ ràng là nữ lang áo lục đẹp như thiên tiên và ả thị tỳ của nàng Tiểu Tuyết.
32 Người nàng run bần bật như cành hoa tơi tả. Bốn tiếng "Tiền gian hậu sát" khiến Ngô Cương giật bắn người lên. Ban đầu chàng còn tưởng Lã Thục Viên cũng chỉ cho chàng là hạng giết người không ngờ chàng lại mắc thêm tiếng cưỡng gian nữa, tội ác này khiến cho trời đất quỷ thần cũng phải căm giận.
33 Ngô Cương nghĩ tới chàng cùng Tống Duy Bình đã kết nghĩa kim lan mà nay gặp việc trọng đại này, chàng chẳng thể không can thiệp vào được. Tuy Cái Bang có môn quy của họ, nhưng muốn thông tri cho bất cứ ai cũng không kịp nữa.
34 Ngô Cương vỗ vai gã Tiểu hóa tử (tức Tống Duy Bình) nói:- Đại ca! Đại ca hãy nhẫn nại trong khoảnh khắc để tiểu đệ thu thập tên này đã. Chàng nói xong đến bên Xú Diện Nhân Đồ.
35 Hán tử vừa lau mồ hôi trán vừa hỏi:- Thưa công tử! Công tử có vừa lòng chăng?Ngô Cương đáp:- Tốt lắm rồi! Thật làm phiền đại ca quá!Hán tử nói:- Đây còn dư bảy lạng năm phân bạc nữa.
36 Giữa lúc ấy, mấy tiếng rú thê thảm vọng lại mà đúng là chỗ Tống Duy Bình ẩn thân. Ngô Cương giật mình kinh hãi không bút nào tả xiết. Chàng chẳng nghĩ ngợi gì nữa vội lao mình trở về chỗ bái huynh ẩn thân.
37 Mụ già tức giận hắng giọng một tiếng rồi nói:- Ngô Cương ! Ngươi nói vậy là có ý gì?Ngô Cương đáp:- Chẳng có ý gì hết. Vãn bối chịu ơn của phu nhân tất đền đáp.
38 Ngô Cương cười khạch một tiếng rồi nói:- Đại hòa thượng! Câu đó có lừa trẻ nít cũng không xong Quái hòa thưởng hỏi: - Ngươi không tin ư?Ngô Cương đáp:- Ai mà lại để cho vài câu nói vu vơ lấp liếm được bao giờ.
39 Âu Dương Phương hỏi:- Ủa! Tại hạ xin hỏi cao danh quý tánh. Lão áo đen đáp:- Lão phu cứ vào ra mắt lệnh tôn là tự nhiên người sẽ nhận ra. Âu Dương Phương nói:- Xin cho hay danh huý để tại hạ biết đường xưng hô.
40 Một điều ra ngoài ý nghĩ của mọi người. Âu Dương Chí cất tiếng lạnh lẽo tuyên bố:- Lão phu tiếp thụ điều kiện đó. Âu Dương Phương run bần bật hô lên:- Gia gia! Gia gia không thể…Âu Dương Chí quắt mắt nhìn gã quát:- Câm miệng ngay! Ngươi mà không vâng lệnh phụ thân là kẻ bất hiếu.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 50