41 Ba chữ "Diêm Vương trâm" như sét nổ giữa trời thanh làm chấn động tâm thần mọi người. Không ai ngờ tiêu chí giết người của Yêu Vương Âu Dương Tàn lại xuất hiện đúng lúc này và ở nơi đây.
42 Bóng tịch dương nhuộm đỏ cả khu đầy mồ mả ánh vào máu tươi lại càng rùng rợn. Huỵch huỵch! Hai người cùng ngả ngửa mặt lên trời. Ngô Cương chạy nhanh đến bên Thiết Tâm Thái Tuế hỏi:- Đại thúc! Đại thúc có nguy lắm không?Thiết Tâm Thái Tuế thều thào đáp:- E rằng… ta không khỏi được nữa… Nhưng lòng ta đã mãn nguyện.
43 Ngô Cương cười ha hả hỏi bằng một giọng khinh miệt:- Có phải các hạ luyến tiếc khối tài liệu của tại hạ không?Cẩm bào lão giả đáp:- Đó là lão phu nhận chân chứ chẳng có chuyện gì đáng cười hết.
44 Ngô Cương không ngờ lâm vào tuyệt cảnh mà còn sống được. Chàng xúc động, toàn thân run bần bật, tự hỏi:- Nếu nàng biết rõ lai lịch ta liệu nàng có cứu ta không?Nàng đã là một phần tử của Võ Minh thì hành vi này đã gây nên tội phản bội.
45 Huỳnh Y lão nhân móc trong bọc lấy một cây Diêm Vương Trâm ra nói:- Nó đây này!Ngô Cương nheo mắt hỏi:- Cái chết của Thần Đao hội chủ phải chăng là lão tiền bối đã hạ thủ?Huỳnh Y lão nhân sửng sốt "ồ" lên một tiếng.
46 Lã Thục Viên tức quá hét lên:- Ngươi nói thúi lắm!Thư sinh áo lam nói:- Hà tất thế muội phải đưa lời bất nhã. Sự thực đã hiển nhiên. Một là Sách Huyết Nhất Kiếm công lực bị phong tỏa chẳng thể nào thoát nhà tù.
47 Lã Thục Viên liếc mắt nhìn thấy Ngô Cương hãy còn nằm ly bì. Nàng hỏi:- Bách độc không xâm nhập vào người được nữa ư?Quái hòa thượng đáp:- Đúng thế! Bần tăng đã đem Tam muội chân hỏa bản thân để dung hóa Hỏa Long Thần Châu vào người y.
48 Ngô Cương nói:- Phải chăng các hạ muốn khiêu chiến. Quái khách che mặt buông thõng hai tiếng:- Dĩ nhiên!Ngô Cương lại hỏi:- Các hạ tự tin trừ khử được thanh kiếm này chăng?Quái khách che mặt lạnh lùng đáp :- Có thể lắm.
49 Bầu không khí trong trường đột nhiên biến thành khẩn trương vô cùng. Lã Thục Viên thét lên một tiếng lanh lảnh. Nàng nhảy xô về phía Ngô Cương. Ngô Cương không kịp đề phòng.
50 Bỗng nghe đánh choang một tiếng! Ngô Cương cảm thấy chân tay tê chồn phải lùi lại một bước dài. Đồng thời Siêu Sinh bà bà cũng loạng choạng người đi. Ngô Cương rất kinh hãi vì cây thiết trượng của mụ không phải là thứ khí giới tầm thường.
51 Ngô Cương hỏi:- Thế thì lời hứa của ngươi thối như phân hay sao?Quái khách che mặt đáp:- Đó là mệnh vận đã chua rõ như vậy. Hắn vừa dứt lời thì bốn mặt vô số người kéo ùa vào, đếm không biết được bao nhiêu tay cao thủ!Trong bọn đi đầu Ngô Cương nhận thấy có thiếu phụ diêm dúa là minh chủ phu nhân, chưởng lệnh Hồ Đại Du, Phong Đô sứ giả và Phong Ma nữ là hai người trong tam quái.
52 Yêu Vương nói:- Con nha đầu kia! Ngươi thật là cuồng ngạo…Mộ Dung Uyển Nghi ngắt lời:- Nếu không thế thì đừng nói nữa, mà chúng ta phải đi đến một trận sống mái.
53 Ngô Cương lại tự thỏi:- Phải chăng quái khách che mặt là bào huynh Ngô Hùng? Rất có thể! Một là trong tay y có thanh Long kiếm. Hai là y không dám để lộ chân tướng.
54 Tống Duy Bình hô:- Mời Kim quản sự đến đây. Tên đệ tử đi sau cùng dạ một tiếng rồi bước ra hỏi cửa. Chỉ trong giây lát một hóa tử vào trạc bốn mươi tuổi, chân đi tập tễnh lật đật tiến vào, nhìn Tống Duy Bình thi lễ hỏi:- Trưởng lão có điều chi dạy bảo.
55 Thiếu bảo chúa Chu Kiệt lớn tiếng hỏi:- Các hạ muốn sao bây giờ?Ngô Cương lạnh lùng đáp:- Quật mộ mở quan để chứng nghiệm thi thể. Chu Kiệt tức giận hỏi:- Các hạ dám làm thế ư?Ngô Cương lặng lẽ đáp:- Chẳng có gì là dám với không dám.
56 Nhà sư ra chiều kinh hãi ngơ ngác cho là ban ngày có quỷ xuất hiện. - Lạ thiệt! Thằng nhỏ này có vẻ tà khí. Lão quay đầu lại đã thấy Ngô Cương đi tới cửa chùa liền lớn tiếng la:- Chặn y lại!Bốn nhà sư vào hạng tráng niên nghe tiếng vội chạy ra.
57 Ngô Cương rất xúc động lại hỏi:- Vụ gia huynh mất tích có liên quan gì đến Võ minh không?Đại Bi thở phào một cái đáp:- Câu chuyên kể từ đầu thì lão tăng cùng với lệnh tôn đều nhận định thằng nhỏ Ngô Hùng bản tính lương thiện và thuần hậu, chứ không phải hạng tà ác.
58 Dưới đống lá cây là năm xác chết, cứ theo hình dáng mà đoán thì rõ ràng là năm tên khất cái. Máu đã đen lại. Thi thể không còn toàn vẹn. Tử trạng cực kỳ thê thảm!Ngô Cương hít một hơi khí lạnh.
59 Thật là một câu nói vô sỉ mà đầy khêu gợi. Đáng tiếc Ngô Cương đã qua biển cả thì chẳng thấy đâu là nước. Hoa Linh tuy nguyệt thẹn hoa nhường, song so với Lã Thục Viên còn kém bề phong nhã, so với Mộ Dung Uyển Nhi thì lại thua xa, nên Ngô Cương chẳng động tâm chút nào.
60 Ngô Cương đáp:- Thừa nhận các vị lệnh sư huynh sư tỷ là người cầm đầu Thất Linh giáo ngày trước. Hoa Linh đáp:- Thừa nhận rồi nhưng tướng công nhất định phải chết.