401 Trên không trung Tứ Phương thành, độ cao ngàn trượng, không gian dao động, một hàng tu sĩ nháy mắt xuất hiện. Thượng Văn Tinh đứng đầu tiên, sắc mặt âm trầm như nước, trong mắt hàn mang chớp lóe không ngừng.
402 - Hai vị đạo hữu, xin hãy đem đồ vật kia xuất ra, mở ra không gian. Bên cạnh Vân Mặc Tử mỗi bên đều có một tu sĩ, lúc này nghe vậy đưa tay vỗ trên túi trữ vật, nhất tề xuất ra một vật.
403 Đám người Tiêu Thần ở giữa không trung, ở phía dưới là Tu Chân Tinh, nhưng muốn đi về, sợ là sẽ có muôn vàn khó khăn, lúc trước là thông qua khe nứt mà đến đây, nhưng hiện tại muốn đi về thì phải dựa vào chính sức mình tìm kiếm mà quay lại vậy, nếu dùng độn quang bay trở về, chỉ sợ còn chưa đến gần đã bị Phong trận nháy mắt diệt sát rồi.
404 Cấm chế được bài trừ, chi chít thân ảnh các tu sĩ xuất hiện, giờ phút này ánh mắt tất cả đều dừng ở trên thân đám người Tiêu Thần, đợi khi thấy rõ sau lưng hắn có hơn hai ngàn tu sĩ, trên mặt không nhịn được lộ ra vẻ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần càng thêm cẩn thận.
405 Tứ phương thành sớm đã thành một mảnh phế tích, một thành trì sừng sững trên Hãn Hải đại lục bao măm tháng, nay lại như bọt biển tiêu tán không thấy đâu.
406 - Thượng đạo hữu quả có con mắt tinh tường, có vị tiểu đạo hữu này đồng hành, từ giờ chắc chắn sẽ thu hoạch được kha khá. Chẳng để lại chút dấu vết, ánh mắt Vân Lam xẹt qua Tiêu Thần, lập tức khẽ nói:- Vân lão nói không sai, tiểu tử này thực sự có chút bản lĩnh, nhìn hắn xuất thủ lại có thể trực tiếp phá giải được cấm chế này, chúng ta ở bên trong chỉ toàn đấu đá lẫn nhau.
407 Trong tinh vực, dọc đường đi số lượng đại lục nhỏ ngày càng nhiều, lớn nhỏ không đều, hiện rõ dấu vết của một trận đấu kịch liệt. Nhưng phía trên những mảnh nhỏ này hoàn toàn hư hao, tĩnh mịch, không có chút hơi thở phát ra.
408 Mặc Công nghe xong thoáng trầm ngâm, sau đó đưa tay vào trữ vật giới lấy ra một khôi lỗi yêu thú. Tay vừa vung ra khôi lỗi yêu thú lập tức gầm một tiếng bay vào đại lục.
409 - Hoàn hảo, trận này chẳng qua là bởi vì năng lượng hao kiệt đã bị tổn thương, nếu không lại một phen tốn công ra tay. Tiêu Thần sắc mặt khẽ buông lỏng, thấp giọng nói, sau đó xoay người, thỉnh thoảng đánh ra một đạo pháp quyết, cẩn thận dò xét Truyền tống trận có gì hữu dụng.
410 Truyền tống trận mở ra, Thượng Văn Tinh sắc mặt biến đổi trong nháy mắt, trong lòng sát khí bùng lên. Trong chuyện này quả nhiên có gian trá. Tuy rằng tryền tống vãn chưa tan vỡ, nhưng không gian kinh khủng kia bỗng chốc bị xé rách bộc phát ra, Thượng Văn Tinh kêu lên một tiếng đâu đớn, toàn lực ra tay ngăn cản, trong đôi mắt lóe ra những tia lạnh, sát khí tung hoành.
411 Sắc mặt Tiêu Thần tái nhợt nhưng trong đôi mắt bình tĩnh vô cùng, lúc này độn quang trên người chợt lóe, chớp mắt liền xuất hiện bên cạnh thi thể Thượng Văn Tinh, đưa tay cầm lấy trữ vật giới của hắn, để vào trong trữ vật giới.
412 Tất cả yên lặng trở lại, khí tức kia cùng với họa diện cùng nhau tiêu tán đi, một mảnh lụa lơ lửng trong hư không dừng tại trước mặt Tiêu Thần. Từng giọt lệ từ khóe mắt chảy ra, Tiêu Thần chậm rãi mở hai mắt, ánh mắt tràn đầy vẻ bi ai.
413 Lúc này Vân Lam đang đứng trên một đống hoang tàn, nơi này năm đó hiển nhiên là một nơi cực kỳ phồn hoa, nhưng qua vô tận năm tháng tất cả cũng trở thành một đống đổ nát, hiện lên một khung cảnh vô cùng thê lương.
414 - Người tới mau dừng bước! lão tổ các phương đã liên hợp ban bố pháp lệnh, không cho bất cứ tu sĩ nào tiến vào sâu bên trong tinh vực. nếu không giết chết không tha!- Các ngươi nếu tiếp tục tiến lên thì đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!Một tu sĩ trung niên bước lên, trầm giọng quát, thanh âm được pháp lực thúc dục lập tức mở ra lan tỏa ra xa, thanh âm đột nhiên xuất hiện làm cho phần lớn các tu sĩ có chút xao động kia trở nên kinh sợ.
415 Hưu! Hưu!Tiếng xé gió của vạn mũi tên bắn hàng loạt, liên miên không dứt, khiến cho tu sĩ nơi đây thân thể căng cứng, ánh mắt ẩn hàm sợ hãi ngẩng đầu nhìn lại.
416 -Vẫn!Câu Ly lão đạo ánh mắt thâm trầm, thân thể lại càng toát ra sát khí nồng đậm, giờ phút này một quyền chưởng xuống đất. Trong vòng mấy trăm trượng, mặt đất nhất tề vỡ ra, cả ngàn thây khô rơi vào cái khe sâu hun hút biến mất tăm, mặc cho có gầm rít gào rú điên cuồng giãy dụa, cũng vẫn không thể thoát khỏi trói buộc.
417 Quân thành tử khoanh chân mà ngồi, sắc mặt có chút tái nhợt, lúc trước bị Tiêu Thần tính kế, khiến cho hắn bị thương không nhẹ, thương thế chưa kịp tu dưỡng, thây khô dị biến bên dưới lòng đất đã bắt đầu.
418 Diệt sát Quân Thành Tử, hắc bào tu sĩ kia từng bước bước đi, duỗi tay đem trữ vật giới người này lấy đi, tiếp đó xoay người rời đi. - Hắc hắc, đạo hữu ẩn núp trong bóng tối, thừa cơ xuất thủ giết chết lão quỷ này, chẳng lẽ hôm nay muốn đem chỗ tốt độc chiếm hay sao?Thanh âm vang lên, một đạo độn quang gào thét mà đến.
419 Đồng tử Tiêu Thần co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ. Hắn lắc đầu cười khổ, chắp tay nói:- Vân Mặc Tử đạo hữu quà là gỏi tính kế, như vậy gần đây nhất các cường giả bất trụy của các thế lực là do ngươi dẩn dụ đến để đi trước mở đường, hơn ngữa trên đấu giá đại hội tại Tứ Phương Thành còn có đại thu hoạch.
420 - Chư vị đạo hữu cẩn thận, đây là Truyện Tống Trận, cấm chế ở đây uy lực cực lớn. Mọi người ngàn vạn lần cẩn thận, không thể hành động thiếu suy nghĩ.