1 Tiết tấu thanh nhạc nhu hoà giống như dòng thuỷ lưu nhẹ nhàng du dương len lỏi vào tâm tư mọi người. Trong tầng thứ hai của trà lâu khách nhân cũng không tính là nhiều, ước chừng chỉ có hơn mười người đang ngồi tụm năm tụm ba, đều rất tự giác nhỏ giọng đàm luận đề tài riêng của mình.
2 Trong chiếc xe đầu tiên có ba người. Ngồi băng ghế sau là một hắc y tráng háng. Tay hắn cầm camera hồng ngoại cẩn thận quan sát một lúc, rồi mới nói khẽ "Các vị, trong đó chắc không có người đâu, xuất phát!"Tức thì, sáu người từ trong hai chiếc xe chui ra, năm da vàng, một da trắng.
3 Bên cạnh cửa sổ trên lầu hai quán trà Dương Liễu trong khu phố cổ tại thành Dương Châu, Đằng Thanh Sơn đeo kính yên lặng ngồi đó, trước mặt hắn là một ly sữa đậu nành và một giỏ bánh bao.
4 Đằng Thanh Sơn khoanh chân ngồi tĩnh toạ trong đình viện. Đêm đã qua, khi những tia nắng ban mai rực rỡ đầu tiên chiếu rọi Dương Châu thành thì Đằng Thanh Sơn cặp đồng tử cũng đồng thời mở ra, tâm trung tĩnh lặng như nước, tinh thần thu liễm lại, rồi điềm tĩnh đứng dậy hướng về ánh thái dương mà thở sâu một hơi.
5 "Nhanh thật. " Lâm Thanh nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, ngày hôm nay nàng căn bản không phát hiện ra thời gian trôi qua, một ngày cũng đã trôi qua, rồi lập tức nhìn về phía Đằng Thanh Sơn ở đối diện, trên mặt Lâm Thanh không khỏi lộ ra một nụ cười điềm tĩnh.
6 Bọn họ vừa rồi nói có vẻ như là vì Đằng Thanh Sơn nhưng trên thực tế thì cũng là cách công kích ảnh hưởng đến ý chí của Đằng Thanh Sơn, nếu như Đằng Thanh Sơn tự sát thì là tốt nhất.
7 "Ngươi nhát gan, chỉ có chạy là giỏi. " Đa Nhĩ Qua Đặc La Phu có chút nóng nảy. Đằng Thanh Sơn nhảy lên nóc này, vừa giao thủ trong khoảnh khắc đó, nắm tay thực ra không có bị thương gì, một đôi tay rèn luyện theo bí pháp "Thiết Sa Chưởng" thì độ cứng có thể so với sắt thép, thêm cả nội kình nữa thì cho dù có va chạm với cả quyền bằng kim loại cũng không thành vấn đề.
8 "Ông ông. . . "Di động rung lên. Hán tử cao lớn này rút di động ra:"A lô, Dương ca à, có chuyện gì vậy?" Ngay sau đó hán tử cao lớn sắc mặt liền biến đổi:"Huynh bảo sao cơ?" "Làm sao có thể như vậy được?" Hán tử cao lớn không dám tin tưởng.
9 Khi chưa bước chân vào cảnh giới Tông sư, nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến cực hạn của thân thể mình, không thể nào tiến bộ hơn nữa, huấn luyện cũng cần phải có sự điều độ, tựa như một vận động viên vì thành tích mà hàng ngày đều liều mạng rèn luyện, vì đoạt giải thưởng cùng với vinh dự bọn họ không hề nghĩ gì đến thương hại thân thể mình.
10 Cho dù ngay lúc này có gặp phải Tôn Trạch cùng Đa Nhĩ Qua Đặc La Phu, chỉ cần dở tay, nhấc chân, hắn cũng có thể dễ dàng giết chết đối phươngCao thủ vẫn luôn luôn tịch mịch, muốn tìm một đối thủ ngang cấp với mình thật là quá hiếm.
11 "Ân, không biết tại sao, bất quá ta cảm giác được, lúc đó Phi Đao Cô Lang hình như cũng không có chút ác ý nào. " Tần Hồng nghi hoặc nói: "Kì thật, ta cảm thấy "Phi Đao" cô lang cho ta một cảm giác quen thuộc, tựa hồ ở địa phương nào đó đã gặp qua hắn.
12 Căn biệt thự này chính là nhà của chủ tịch tập đoàn Minh Sơn: Lý Minh Sơn. Trên sân thượng tầng ba của căn biệt thự có một cái bể bơi lộ thiên. Lý Minh Sơn đang thoải mái nằm trong bể bơi, ngửa mặt lên trời mà nhìn ngắm các vì sao.
13 Từ lúc nhoáng lên đến khi cửa sắt đóng lại còn chưa tới nửa giây đồng hồ. Rõ ràng. . . cái động tác này, Lý Minh Sơn đã luyện qua quá nhiều lần. "Hô, hô.
14 Đằng Thanh Sơn đọc xong cũng cảm khái mãi không thôi. Ngày nay, khi cường giả đối chiến thì nội kình chỉ là phụ trợ, chủ yếu đều là dựa vào lực lượng gân cốt trong cơ thể.
15 Hoàng hôn khoảng năm giờ, hai gã người Ấn Độ bước ra khỏi cửa trạm xe, trong đó một người cao hơn 1m8, tươi cười ôn hòa, làm cho người ta như tắm tróng gió xuân.
16 Lâm Thanh nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn,một cô gái có hoàn cảnh cùng khổ như nàng, có thể bằng vào chút tiền vốn ban đầu để đi lên được như ngày hôm nay, Lâm Thanh cũng phải nhìn người rất khá.
17 Xung quanh Minh Nguyệt hồ vắng bóng người đã một mảnh hôn ám, chỉ có chút ánh đèn đường le lói phía xa. Trong đêm tối, tráng hán đầu trọc Shiva chiến ý dâng cao.
18 Tuy nhiên, hắn như thế nào cũng không ngờ được rằng kết quả là một trong tam đại cự đầu là Shiva lại đã bị giết!"Ta, nhất định phải giết ngươi. "Bạch y nhân Vishnu trầm giọng xuống.
19 Bên trong Dương Châu có Giang Trữ quận và Nghi thành. Bên trong Nghi thành có một toà núi lớn, tên là Đại Duyên Sơn, ở dưới chân núi Đại Duyên Sơn có một toà trang tử, tên là Đằng gia trang.
20 Một tiểu hài tử có khuôn mặt hiền hoà môi hồng răng trắng, mặc chiếc áo khoác đang ngồi ăn sáng với một người phụ nữ. Chính là Đằng thanh sơn cùng với mẫu thân của hắn Viên lan.