21 Đằng Vân Long này chính là ngoại công của Đằng Thanh Sơn, hắn cũng là người có địa vị cao nhất Đằng gia trang, tương tự, hắn cũng là người làm nghề thợ rèn đầu tiên của Đằng gia trang.
22 Một con mương nằm giữa hai bờ ruộng lớn, cỏ dại mọc đầy, nhưng lúc này, hai bên bờ ruộng đều có hơn mười người đang tay không đánh lộn. "Dừng tay. " Một tiếng hét lớn từ xa truyền đến.
23 "Đằng gia trang ta xuất chiến ba người này, Đại bá Đằng Vĩnh Tương, là sư phụ dạy thương pháp trong tộc, thực lực đứng số 1 số 2. Đằng Vĩnh Lôi thúc thúc, là thủ lĩnh của đội săn thú trong trang, thực lực cũng rất mạnh.
24 Đằng Thanh Sơn cẩn thận quan sát Lý Kim Phúc: "Lý Kim Phúc này xem sát khí trong ánh giống như một con dã thú. "Đằng Thanh Sơn cảm thấy có một tia lo lắng cho đại bá Đằng Vĩnh Tương.
25 "Cho nên,mặc dù bên ngoài có nói rằng, nếu có năng lực cử được năm trăm cân là có thể gia nhập Hắc Giáp Quân. Trên thực tế, bởi vì nhân số cố định đã làm cho giới hạn liên tục đề thăng.
26 Tuy nội tộc cũng không tính là giàu có nhưng vào những ngày lễ tế hàng năm như thế này thì vẫn có thể thu xếp cho toàn bộ tộc nhân ăn uống thật thoải mái.
27 Đằng Thanh Sơn, một đứa nhỏ sáu tuổi, muốn nâng vật nặng một trăm cân sao?Điều này có thể không?Đây là cố ý thể hiện hay là có thực lực thật sự?"Thanh Sơn!" Đằng Vĩnh Phàm cùng Viên Lan cũng khẩn trương nhìn đứa con trai của mình.
28 Từ đầu tới cuối, bọn họ căn bản không có hỏi qua ý nguyện của Đằng Thanh Sơn. Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Đằng Thanh Sơn thiên phú tuy rất tốt nhưng dù sao vẫn là một tiểu hài đồng sáu tuổi, một tiểu hài đồng mới có sáu tuổi thì liệu có thể ý thức về chuyện trong tương lai?Loại chuyện như thế này thì một tiểu hài tử làm sao có thể làm chủ?"Thanh Sơn.
29 "Cha, ngoại công. " Đằng Thanh Sơn cười nói," Kì thực từ nhỏ con thấy các vị thúc bá ở Luyện võ trường luyện tập trường thương nên rất làm hâm mộ. Cho nên con thừa dịp lúc cha mẹ không ở nhà, lấy một thanh gỗ làm trường thương, tập cũng được hai ba năm rồi.
30 Mặc dù thương pháp của Đằng Thanh Sơn không phải là siêu tuyệt gì nhưng trình độ thương pháp cũng sớm vượt xa đại bá. Hắn đương nhiên không muốn lãng phí thời gian, cho nến đã cười hỏi ngược lại:"Đại bá, ngươi còn có chiêu thức gì mới, có thể dậy cho ta được không?""Này.
31 "Cha, mẹ. " Đằng Thanh Sơn đi nhanh vào sân nhà. Đằng Vĩnh Phàm đang ở trong phòng cười nói "Thanh Sơn, chỉ còn chờ một mình ngươi thôi đó. Kì thực mỗi ngày ngươi luyện thương đến ba bốn canh giờ như vậy là đủ rồi" Giờ phút này, Đằng Vĩnh Phàm, Viên Lan cùng nữ nhi Đằng Thanh Vũ đang ngồi quanh bàn gỗ.
32 Đột ngột, một mũi tên từ ngoài xa hướng tay phải Đằng Thanh Sơn bắn tới. Đằng Thanh Sơn cảm giác đối với chung quanh vô cùng linh mẫn, lập tức thu tay lại một chút, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía phát ra mũi tên.
33 "Đều chết hết cho ta!"Đằng Thanh Sơn trong lòng sát cơ bùng lên, một cây trường thương vũ động như ngàn vạn mũi tên vọt ra. "Xoẹt!" "Phốc!". . . Từng con dã lang bị đâm thủng thân thể, Đằng Thanh Sơn mục quang trở nên lăng lệ, tựa hồ trở lại năm xưa một mình hắn xông vào tổ chức Red chém giết.
34 "Đội thợ săn đã trở lại!" Một thanh âm vang lên từ chốt gác ngoài đại môn. Trong tộc, trên võ trường không ít tộc nhân đang túm tụm cười nói liền lập tức chạy tới.
35 Trong tộc, tộc trưởng địa vị cao nhất, tiếp theo chính là sư phó thương pháp, thủ lĩnh đội săn. Gần mười tuổi đã trở thành thủ lĩnh đội săn, Đằng Thanh Sơn trở thanh mục tiêu trong lòng của nhiều thiếu niên.
36 Tên thủ lĩnh khẽ cười nói: "Nguyên liệu thì các ngươi tự kiếm lấy, giá là một trăm lượng bạc trắng cho một thanh Bích hàn đao! Tin là không có vấn đề đề gì với các ngươi chứ?""Một trăm lượng?" Đằng Vân Long nhướng mày, mặc dù nói một trăm lượng bạc trắng là rất lớn, nhưng Bích hàn đao là độc môn tuyệt nghệ của Đằng Gia Trang, nguyên liệu để làm ra cũng cực quý hiếm, luyện chế lại vô cùng khó khăn, nếu bán ra bên ngoài thì giá tối thiểu cũng đã là một trăm hai mươi lượng, thậm chí là còn cao hơn.
37 Đằng Thanh Sơn nghe xong nhiều giảng giải như vậy, trong lòng càng thêm hiếu kì "Thần kì như vậy sao, ta thật muốn nhìn xem" Mọi người trong đội săn nhanh chóng đi tới, trường kì ở trong đại sơn, Đại Duyên Sơn giống như sân sau nhà họ.
38 Trên tay xách theo hai con gà rừng, Đằng Thanh Sơn cũng cười: "Vâng, đã trở về, Phòng thúc, hôm nay chúng ta săn được mấy con mồi, tối nay các ngươi có thức nhắm để uống rượu rồi.
39 Đằng Vân Long liền nhắc nhở nói: "Các ngươi hãy chuẩn bị thêm một ít lông da dã thú, khi đó sẽ bảo vệ tốt được Hàn Bích Đao, chuyện thợ săn đi trong thành bán da thú sẽ không gây nên sự chú ý của bọn cường đạo thổ phỉ.
40 Những bó các thanh Bích Hàn Đao được hạ xuống mặt đất phát ra tiếng vang trầm thấp. Gã thủ lĩnh kỵ binh ngồi ở trên ghế, cao ngạo liếc mắt nhìn đống Bích Hàn Đao ở trên mặt đất: "Lão Trương, các ngươi đem những thanh Bích Hàn Đao này ra kiểm tra kỹ từng thanh một, đề phòng mấy tên sơn dân này giao hàng nhái!""Vâng, đại nhân.