421 Ánh mắt Tiêu Thần đảo qua trên người Thần Đạo Tử, mỉm cười, rồi chuyển về nhìn lên Thất Khiếu Phá Không Trận. Trận này trôi nổi trên không trung, hình tròn, hơn mười trượng vuông.
422 Đa Bảo đạo nhân nghe vậy sắc mặt ngây ngốc, hiển nhiên không ngờ Tiêu Thần sẽ nói thế, chỉ một chút đã đem quả bóng đá trở lại, hơn nữa lúc này còn cảm ứng được ánh mắt đám người Vân Mặc tử ẩn chứa vẻ bất mãn, người này lập tức cườì khan một tiếng:- Nếu đã như vậy thì lão phu sẽ ra tay dò xét trước một phen.
423 Đem Liệt Anh ngọc giản xuất ra, than thức Tiêu Thần phá thể tiến vào trong đó, phân ra một tia cảm ứng với đám người Vân Mặc Tử đi trước, ý niệm còn lại được tiến vào bên trong thấu hiểu.
424 - Vân Mặc Tử đạo hữu, tới giúp ta phá giải cấm chế này mau lên. Thần Đạo Tử khẽ quát một tiếng, sắc mặt nghiêm nghị. Vân Mặc tử nghe vậy ánh mắt chớp lên, sau đó độn quang chợt lóe, nháy mắt xuất hiện bên cạnh Thần Đạo Tử, đánh ra một chưởng về phía trước.
425 Tiêu Thần hơi trầm ngâm, hai tay nháy mắt hóa thành một đoàn hư ảnh, xuất ra trăm ngàn cấm đạo phù văn. Trên đường đi vế phía trước, bên cạnh một gốc cổ thụ, một gốc Thanh Thảo nảy mầm sau đó dần dần vươn lên cao lớn, lắc lư theo gió vô cùng sinh động, từ rong cây phát ra khí tức nhàn nhạtÁnh mắt Tiêu Thần chớp lên độn quang chợt lóe, hóa thành một đạo thanh hồng, cấp tốc bay về phía trước.
426 Cửu Phong Đỉnh, lão giả lưng đeo xích sắt, máu tươi không ngừng chảy ra, đem xích sắt nhuộm thành đỏ thẫm. Lúc này, lão giả ngẩng đầu lên, nét mặt khô héo già nua đột nhiên có vài phần kích động.
427 Tiêu Thần im lặng không nói, tuy rằng không biết trước mắt đến tột cùng xảy ra hiểu lầm như thế nào, nhưng cục diện như vậy đối với hắn tự nhiên có lợi nhất.
428 Đưa Tiêu Thần đi xong, lão giả ngẩng đầu, sát khí sắc bén, vết sẹo trên mặt càng dữ tợn. - Bất trụy hậu kỳ!Lão giả nhe răng cười, nội thể phát ra khí tức xung thiên.
429 Oanh!Trong cơ thể pháp lực nháy mắt vận chuyển, gào rít di động trong kinh mạch, như sôi trào lên, phát ra tiếng vang ầm ầm như sóng biển. Pháp lực vận chuyển đến cực hạn, phá vỡ Kim Đan mới có thể kết thành Anh!Tu vi ở cảnh giới Kim Đan càng cao, Kim Đan càng chắc chắn, muốn phá vở càng khó khăn hơn.
430 - Giết! Thế hệ tu sĩ chúng ta, cho dù tử vong toàn bộ, cũng quyết không lùi bước!- Chúng ta không thể để hâu bối bị người khác nô dịch, nuôi nhốt, giờ đây liều mạng phản kháng, dù vạn kiếp bất phục, cũng không hối hận.
431 Khóe miệng Tâm Ma nhếch lên, lộ ra vẻ châm chọc. - Hôm nay không thể đem ngươi thôn phệ, ta tất nhiên sẽ bị chém giết, một khi đã như vậy, vì sao phải đem việc này nói cho ngươi.
432 Nhắm mắt, điều tức. Một lát sau, Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, trong lòng đã không còn kích động, pháp lực trong cơ thể đồng thời đạt tới trạng thái dỉnh phongTrong nháy mắt, bàn tay hắn tạo hình một đạo pháp quyết kỳ dị, chỉ vào đan điền.
433 Ở nơi vô cùng sâu trong tinh vực, Cửu Phong chỉ thiên, lạnh lẽo sát phạt. Trên đỉnh núi, Thượng Tộc Lão Giả đang khoanh chân ngồi, sau lưng chín dây xích sắt khóa cột sống lại, trói chặt vào nơi đây.
434 Trên đỉnh núi, thân ảnh của Tiêu Thần đang tứng bước tiến ra khỏi hỏa diễm, kính cẩn thi lễ. - Lão tổ, vãn bối đã cùng Đa Bảo Đạo Nhân đạt được hiệp nghị, nếu lão tổ đồng ý, xin hãy để cho người này đi.
435 Tại một nơi trên Hải Vực, một tiểu đảo hình bầu dục giống như lục châu ở dưới biển sâu, trên đảo có vô số thúy trúc, gió mát thổi qua, các cây trúc chạm vào nhau, thanh thúy rung động, lá trúc vuốt thẳng kêu ào ào.
436 Ầm! Ầm! Ầm!Lúc này, kiếp vân như cảm ứng được khí thế mạnh mẽ tản ra từ ý niệm của Tiêu Thần, nhất thời nổi giận, điên cuồng quay cuồng. Lôi đình hình phạt chính là một trong nhưng lưc lượng cường đại nhất thế gian, bất luận là sinh linh nào có gan khiêu khích, đều phải chịu bị hủy diệt, vĩnh viễn không được siêu sinh.
437 HốngTiểu Huyết bạo rống, độn quang chợt lóe, thân ảnh nháy mắt đã chui vào bên trong huyết sắc lôi vân. Vào thời khắc này tuy thiên kiếp đã hết, nhưng trên không huyết sắc kiếp vân vẫn ẩn chứa Lôi Đình lực cực kỳ mạnh mẽ.
438 Địa giới Triệu quốc, Bắc Hoa Châu. Trên không trung, vài tên tu sĩ gào thét bay về phía trước, cầm đầu là một gã cẩm bào tu sĩ, ước chừng hai mươi mấy tuổi, bộ dạng tuấn lãng, giữa lông mày tràn đầy ngạo nghễ, ánh mắt lưu chuyển bộc lộ ra uy thế bức nhân.
439 Mục Hâm cười lạnh, chỉ là tu sĩ có cảnh giới kim đan sơ kì mà cũng dám cùng hắn đấu pháp, thực là muốn chết. Song chưởng chạm nhau. Oanh!Hình Thiên sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, máu miệng máu mũi tràn ra, thân thể lập tức bị văng ra bên ngoài mấy trượng.
440 Ở sâu trong đôi mắt của Tiêu Thần lệ mang chợt lóe, ống tay áo vung lên không thấy gì khác lạ, chỉ thấy một tu sĩ Kim Đan kỳ bên cạnh Mục Hâm sắc mặt đại biến, sau đó thổ huyết, rơi xuống đất, khí tức yêu ớt, bị thương rất nặng.