461 Một bộ thanh bào, hướng hư không mà đi, trong nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn vào, lộ ra vẻ hoang mang. Lý Tiểu Nghệ ngạc nhiên, nhìn thấy bóng dáng Tiêu Thần, đôi mắt lộ vẻ khiếp sợ, cùng lo lắng.
462 Ngọc thước này ước chừng như cánh tay, trên to dưới nhỏ, màu xanh. Mặc dù chỉ là một đạo hư ảnh nhưng trong đó phát ra uy áp cũng đủ để cho bất cứ tu sĩ Nguyên Anh gặp phải tâm thần cũng tan vỡ.
463 Thủy Mặc Tử sắc mặt khó coi, vừa muốn mở miệng, liền bị Mục trưởng lão cắt đứt. - Việc này không cần nói thêm nữa, nếu muốn mạng sống thì chỉ có thể như vậy.
464 Phía sau mười lăm Nguyên Anh trưởng lão ứng tiếng, khóe miệng nhe răng cười. Văn Đạo Tử lộ vẻ sầu thảm cười,- Chư vị trưởng lão, hôm nay đợi ta tự bạo, nhất định phải vì Tử Tiêu Tông ta đoạt được một đường sinh cơ.
465 Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tìnhThủy Mặc Tử nhíu mày,- Như vậy để tìm ra được chỉ sợ có chút phiền phức, bất quá nếu Bất Trụy tu sĩ xuất thủ mang đi, nếu không phải tồn tại tán tu, tất nhiên thế lực cường giả các nơi, có tể tìm kiếm trong pham vi nhỏ, nhưng dù vậy đạo hữu muốn tìm được, chỉ sợ cũng không dễ dàng.
466 Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tìnhLý Tiểu Nghệ hiểu được một chút vì sao Tiêu Thần đại ca có thể thấy được ý cảnh trong đôi câu đối đó, bởi vì Thủy Mặc Tử trưởng lão đã nói qua, chỉ có trải qua tang thương đau khổ, trải qua sinh tử, hiểu được sự đau khổ của tu sĩ thế gian mới có thể có được sự đồng cảm.
467 Tiêu Thần gật đầu, chân bước nhìn như không nhanh, nhưng mỗi bước hạ xuống là có thể xuyên qua vô tận không gian, lóe ra liền không thấy tung tích. Trong sân nhỏ, thực hoa dưỡng thảo, thanh tĩnh u nhã.
468 Thủy Mặc tử cười khổ:- Tiêu trưởng lão giờ đã biết vì sao lão phu lại buồn rầu như vậy? Vật ấy mặc dù sẽ tự động phát ra kiếm quang nhưng uy lực không mạnh, Nguyên Anh tu sĩ vẫn có thể ngăn cản.
469 Giờ phút này Tiêu Thần mơ hồ hiểu được, Vạn Ma Tông thu được quặng đá quỷ dị, không ngờ lại cất dấu một đoạn bản thể Tiểu Điếm, bởi vì Tiêu Thần đã đến, Tiểu Điếm trong lúc đó sinh ra cảm ứng khiến quặng kia nổi lên dị biến.
470 Thủy Mặc Tử cất bước đi vào, chắp tay nói:- Tiêu Thần trưởng lão, mười ngày đã qua, cách tông môn tấn cấp đại điển chỉ còn hai ngày, chúng ta phải lên đường thôi.
471 Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tuy mạnh, nhưng ở trong mắt Bất Trụy, cũng chỉ là một con kiến hôi, trở tay là có thể giết chết bất cứ lúc nào. - Xem ra là tông môn ở địa phương khác mới không biết trời cao đất dày như vậy, không lẽ coi Trung Châu chúng ta là nơi nông thôn nhà quê để bọn họ có thể tùy ý diễu võ giương oai sao.
472 Các Tông môn tấn chức đại điển kỳ trước, tất cả đều cử hành ở Cấm Thiên Thành. Cấm Thiên Tông làm chủ nhà, tự nhiên chịu trách nhiệm tiếp đãi thế lực từ các nơi.
473 Thủy Mặc Tử nghe vậy nét mặt lộ vẻ khổ sở,- Chuyện này Tiêu trưởng lão mặc dù không hỏi lão phu cũng sẽ nói. Nói xong hơi suy nghĩ, rồi nói tiếp. - Tông môn nhập chủ Trung Châu, phải có một Bất Trụy tu sĩ, điểm này chắc Tiêu Thần trưởng lão cũng biết.
474 Mục Chiêm Thiên quái lạ,- Chẳng lẽ trưởng lão đã từng gặp qua người này?Mục trưởng lão gật đầu, sắc mặt âm lãnh,- Lần này Mục gia ta thu phục Vạn Ma Tông gặp bất lợi, chính vì có kẻ này nhúng tay, mới khiến bố trí của lão phu rối loạn.
475 Lão giả cầm đầu là một Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, khẽ nhíu mày, sắc mặt âm trầm. - Vị đạo hữu này, người này có quan hệ sâu xa cùng Cấm Thiên Tông ta, thỉnh đạo hữu cho tong môn ta chút thể diện, không nên tiếp tục truy cứu chuyện hôm nay.
476 Tiêu Thần im lặng ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:- Sự tình hôm nay chắc đạo hữu đã biết, không cần Tiêu Thần thuật lại. Ta chỉ hỏi Vô Cực Tử đạo hữu một câu, có nên giết hắn hay không?Vô Cực Tử nhíu mày, than nhẹ.
477 Hôm sau. Tiên khách cư, cạnh hồ nước trong sân nhỏ. Ở đại sảnh, Thuỷ Mặc Tử và Tiêu Thần ngồi trên cao. Phía dưới Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão theo thứ tự ngồi xuống.
478 Song phương giằng co, cười lạnh tản ra, vẫn để ý nhau, không khí căng thẳng lạnh lùng. Thời gian trôi qua từng chút một, số lượng tu sĩ tập trung trên quảng trường nhiều hơn, phần lớn là các thế lực tông môn khắp nơi đến đây dự lễ, vì danh dự tông môn nên tất cả đều mang theo tinh nhuệ của tông môn mình.
479 Tứ châu tông môn, vô số tu sĩ ánh mắt hội tụ tại chỗ Vạn Ma Tông tu sĩ , tất cả đều lộ ra ý hâm mộ , có thể cùng thế lực Trung Châu tranh phong, cái này chính là tượng trưng cho thực lực của tông môn.
480 Thương Khung đạo nhân sắc mặt lành lạnh nói. - Có ta ở Ngự Đạo Tông một ngày thì Vạn Ma Tông các ngươi đừng hòng bình yên bước vào Trung Châu. Trận chiến hôm nay lão phu sẽ cho các ngươi biết, Vạn Ma Tông các ngươi ở trong mắt các tông phái Trung Châu chúng ta không đáng giá nhắc tới!Nói xong , khí thế trong cơ thể ầm ầm bộc phát, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, trong nháy mắt đem toàn bộ phiến không gian bao phủ bên trong.