Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đại Bát Hầu

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Trời xanh dao động, giọng cười cuồng tiếu, gậy như ý nơi tay, đập tới trời đất long lở. Từ nay đến vạn năm sau này, ta sẽ khiến các ngươi cùng nhớ kỹ 7 chữ  "Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không".

Danh sách chương Đại Bát Hầu


Chương 1: Thạch Hầu

1 Ngày đó, trời trong nắng ấm, một tảng đá lớn trên Hoa Quả Sơn đột nhiên không chút chinh triệu lăn xuống núi, thiên địa vì đó mà chấn động.

Toàn bộ sinh linh trên núi tụ tập lại với nhau, sợ hãi quan sát cảnh tượng này.


Loading...

Chương 2: Hầu Vương

2 Khi hắn vừa chứng kiến bầy khỉ, tiếng gào thét huyên náo khắp rừng cây cũng dừng lại. Vô số thân ảnh nhỏ bé đen thui leo lên tàng cây bất động, dùng một đôi mắt tròn xoe quan sát hắn.


Chương 3: Thác Nước

3 - Các ngươi muốn tôn ta làm vương?

Thạch hầu đột nhiên cảm giác đầu óc mình càng lúc càng mơ hồ.

- Hầu vương quả thật chỉ có thể có một.

Một con khỉ già chạy đến trước mặt thạch hầu nói.


Chương 4: Lão Hổ

4 Lại lần nữa đi vào trong thác nước, hắn dùng cả tay cả chân ôm chặt lấy dây thừng, giống như ôm lấy thứ gì cứu mạng. Cố gắng chịu đựng đau nhức, chầm chậm nhích về phía trước.


Chương 5: Lão Hổ (2)

5 Có lẽ hắn nên vùng dậy chạy trốn, nhưng một con khỉ có thể chạy thoát khỏi một con hổ ư?

Trừ khi. . .

- Ba!

Bỗng nhiên, một quả táo to đập vào mặt con hổ.


Chương 6: Cầu Đạo

6 Màn đêm buông xuống, lúc này thạch hầu mới tỉnh, chuyện đầu tiên mà hắn làm chính là ăn một đống trái cây mà bầy khỉ mang tới hiếu kính, sau đó dùng dây leo và lá cây để băng bó vết thương.


Chương 7: Lênh Đênh

7 Xuyên việt cũng không phải một chuyện dễ dàng, nó đồng nghĩa với việc bỏ qua toàn bộ quá khứ.

Mà khi xuyên việt không thuận lợi, thời khắc rảnh rỗi suy tư lại, hồi ức trước đây sẽ biến thành gánh nặng tâm lý khổng lồ.


Chương 8: Sa Mạc

8 Khi dương quang lần nữa ập vào trong mắt thạch hầu, đầu lưỡi của hắn chạm đến một ít vật thể nhỏ mịn, cứng ngắc.

- Cát?

Hắn gắng sức ngẩng đầu lên.


Chương 9: Thợ Săn

9 - Hành trình ngàn dặm, bắt đầu từ dưới chân mình*!

· Lời bài hát Dám hỏi đường ở nơi đâu, ca khúc chủ đề Tây Du Ký (1986)

Thật vất vả mới tiêu hóa xong cảm xúc bi quan, hầu tử đứng trên đỉnh núi hô lớn.


Chương 10: Thợ Săn (2)

10 Thợ săn đứng lên, tay nhẹ nhàng lướt qua lưỡi đao.

Khi hắn quay đầu lại, hầu tử đã hiểu.

Thời khắc tử vong cuối cùng đã đến, hắn bắt đầu dùng toàn lực giãy dụa.


Chương 11: Linh Đài Phương Thốn Sơn

11 Thời khắc thạch hầu đứng trên Linh Đài Phương Thốn sơn, mặt hắn đã đầy bùn đất, mang theo một trái tim chồng chất vết thương.

So với mười năm trước, hắn đã cao lớn hơn rất nhiều, cao tới tầm một thước sáu.


Chương 12: Phong Linh

12 - Oanh. . .

Cánh cửa cực lớn màu đỏ thắm lại mở ra một khe nhỏ!

Thạch hầu chợt mở to hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi.

Lại là nữ đồng mặt tròn kia, nàng từ trong khe cửa nhô đầu ra nhìn thạch hầu, hồi lâu sau, mới nhảy qua bậc cửa, sửa sang y quan đi tới trước mặt thạch hầu, ngồi xổm xuống.


Chương 13: Kim Thiền Tử

13 - Ha ha ha ha, hầu tử nói không muốn làm hầu tử?

Một tiếng cười sảng lãng từ đàng xa truyền đến.

- Kim Thiền Tử sư thúc.

Nữ đồng vội vàng đứng dậy hành lễ.


Chương 14: Ba Loại Không Thu

14 Ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu qua cửa sổ, mùi đàn hương từ trong đỉnh bay ra, chậm rãi hòa vào không khí.

Trong phòng hai người đã ngồi đối diện rất lâu, lặng yên không nói tiếng nào.


Chương 15: Tu Tâm

15 Khi luồng dương quang thứ nhất chiếu sáng đạo quan, Phong Linh bê thức ăn đẩy cửa phòng của hầu tử, chỉ thấy hầu tử đã ăn mặc chỉnh tề ngồi ngay ngắn trên giường.


Chương 16: Hành Giả Đạo

16 Trời tối đen như mực, hầu tử mò mẫm đi tới bên cạnh Tự tỉnh thạch.

Nhìn xa là tảng đá, nhìn gần vẫn là tảng đá, ban ngày như thế, ban đêm cũng chẳng khác gì.


Chương 17: Tự Tu Hành

17 - Hầu tử chạy đi!

Một thanh âm quen thuộc vang lên.

- Cái gì?

Hầu tử mơ mơ màng màng nhìn chung quanh.

Đêm khuya, đây là một vùng đất hoang dã, mặt đất nứt nẻ, rừng cây khô héo, chính mình hai chân đang đạp trên một đám lá khô mềm nhũn.


Chương 18: Thanh Vân Tử

18 Phong Linh ở bên cạnh Tự tỉnh thạch há hốc mồm, trợn mắt nhìn chăm chăm thứ mà hầu tử đang cầm.

- Đây là. . . Đây là. . .

- Giúp ta xem một chút.


Chương 19: Thanh Vân Tử (2)

19 - Ra đi, đừng ép lão phu phải động thủ.

Là Thanh Vân Tử!

Hầu tử mở to hai mắt nhìn, thân thể không tự chủ khẽ co lại.

Lai giả bất thiện a. . .


Chương 20: Thanh Phong Tử

20 Trong tĩnh thất u ám, chỉ có đèn dầu vẫn chập chờn.

Tu Bồ Đề, Thanh Vân Tử. Đôi thầy trò bốn mắt giao nhau, rất lâu sau đó, yên lặng.

Cho đến khi Thanh Vân Tử không hiểu nổi, thất vọng, tuyệt vọng, cúi đầu, Tu Bồ Đề mới chậm rãi nói:

- Lui ra đi.


Loading...