1 Editor: Tống Phương
Beta: An Lam
Ma giới, trong điện huyễn tôn:
Một nữ tử từ trong bồn tắm bước ra, những giọt nước sáng trong suốt như nước suối theo làn da mềm mại,sáng bóng chảy xuống, càng tôn thêm vẽ đẹp như ngọc của nàng ,thân thể nhẹ nhàng như hơi nước mà đi ra.
2 Editor: Tống Phương
Beta: An Lam
Bạch Lăng cùng Ma tôn chiến đấu giằng co suốt hai ngày hai đêm, so với lần trước thời gian lâu dài hơn. Chúng tiên theo dõi đều tạch lưỡi nghĩ rằng Ma tôn nhất định sẽ bại, không ngờ nàng lại có thể ngoài dự đoán mà hoá giải hiểm nguy.
3 Editor: Tống Phương
Beta: An Lam
Sau khi các thần đế các phương Đông Tây Nam Bắc cùng nhau đem bình quên xuyên thuỷ của Tây vương mẫu đưa vào cơ thế Ma tôn,bốn người tiếp tục liên thủ phong ấn ma tính trong người nàng , bước cuối cùng của phong ấn Bạch Lăng gạch đầu ngón tay dùng máu tươi có chứa linh lực của hắn để trấn áp phong ấn ở phía trên.
4 Editor: Tống Phương
Beta: An Lam
Ở một nơi tại nhân giới… có những dãy núi cao lớn bao la uốn lượn hùng vĩ bao bọc vô số hồ nước bên trong ,trông giống những viên ngọc màu xanh to lớn rơi rãi khắp vùng núi, mặt nước hồ óng ánh xanh biếc như nhiễm thoắt ẩn thoắt hiện những dãy núi phản chiếu tựa như loài điểu đang tụ hợp bay lượn lờ, chung quanh bao phủ bởi sương khói trắng mờ ảo càng giống như mộng phi huyễn…Thanh Diễn Sơn quả thật là tiên cảnh nhân gian.
5 Editor: Tống Phương
Beta: An Lam
– Này,tiểu nha đầu, ngươi như thế có phải không muốn chịu trách nhiệm với ta nữa phải không?
Không biết từ đâu vang đến âm thanh xa lạ, Hoa Tiểu Nghiên lập tức cảnh giác :
– Là ai đang nói chuyện thế?
Rồi rất nhanh nàng giấu bức hoạ ở dưới gối bắt đầu tìm kiếm xung quanh nơi phát ra âm thanh.
6 Editor: Tống Phương
Beta An Lam
Hoa Tiểu Nghiên chung sống với sư phụ suốt sáu ngàn năm qua,nên bản thân nàng đã sinh ra không ít thói quen ỷ lại : nàng thích biểu tình lạnh lùng của sư phụ,khi sư phụ ngồi tịnh thần phía trên đại điện nàng sẽ ngắm nhìn người, hay lúc nàng phạm phải sai lầm sư phụ sẽ hết mực dạy bảo lại nàng…Hết thảy tất cả những thói quen này mới khiến cho nàng không cô đơn không tịch mịch suốt sáu ngàn năm qua.
7 Editor: Bạch Ngọc Tuyết
Beta: An Lam
– Nhân giới? Sư phụ, Nhân giới sẽ như thế nào ạ? – Hai mắt Hoa Tiểu Nghiên sáng lấp lánh tràn ngập tính tò mò của trẻ em.
8 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Hoa Tiểu Nghiên bị đồ ăn ngon trong thành dụ hoặc. Vừa ăn xong bánh đậu xanh, nàng kích động chạy vào khách sạn.
-Hai vị khách quan, mời vào trong.
9 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Từ khi bị cười nhạo là ruồi, tiểu đom đóm không còn dũng khí ra khỏi tay áo của Hoa Tiểu Nghiên nữa. Cùng lúc đó, sau hai ngày dạo chơi ở nhân giới, Bạch Lăng Đại đế mang Hoa Tiểu Nghiên ra chợ, đến sơn trang xa xôi.
10 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Nữ quỷ hô một tiếng, hơn trăm ngàn đoạn xương hài cốt gãy đều hướng hoa tiểu Nghiên lao tới. Hoa Tiểu Nghiên cắn chặt răng, một tay cầm kiếm, một tay bắt pháp quyết.
11 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
-Ngươi chỉ có vẻ ngoài đẹp. Dù có đẹp thế nào cũng không bằng sư phụ ta.
Hoa Tiểu Nghiên thầm nghĩ.
-Mọi người đi đường cũng mệt rồi.
12 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Trong miếu đổ nát…
-Tiểu Nghiên, về sau không nên tùy tiện nói ra thân phận và mục đích của mình trước mặt người xa lạ.
13 Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Hoa tiểu nghiên dùng chút linh lực còn sót lại cuối cùng, sử dụng chiêu thức mạnh nhất của《 kiếm quyết 》.
Nguyên bản Bạch Lăng Đại đế đang muốn thi triển linh lực đánh bại hỏa thằn lằn lại cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ Hoa Tiểu nghiên bộc phát ra.
14 Editor: Bạch Ngọc Tuyết
Beta: An Lam
Chuyện của Ngưu gia thôn đã hoàn toàn xong rồi.
Hoa Tiểu Nghiên ở trong thành thị phồn hoa ăn uống no đủ cả ngày, ngày qua vô cùng tiêu dao.