41 Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha. . .
Lại là tiếng cười kinh khủng kia, không phân rõ thực hư, vang dội toàn bộ đạo quán, cười đến tất cả mọi người đều khiếp sợ.
42 Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Thời gian hơn mười năm chịu đựng thống khổ một mình.
Tựa hồ như khỉ đá đã quá quen với việc chịu đựng tất cả thống khổ rồi.
43 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Ánh trăng tươi đẹp bị phong kín bên ngoài. Trong Tiềm Tâm điện u ám, hai ngọn đèn xanh chập chờn.
Đan Đồng Tử ngơ ngác quỳ gối chính giữa đại điện, trên thân đầy máu me, thậm chí miệng vết thương cũng chưa kịp xử lý.
44 Dịch: †Ares†
Biên: Spring_Bird
Ngày hôm sau, mọi chuyện trong đạo quán lại trở về bình yên.
Ánh mặt trời xuyên qua khe cửa sổ, chiếu thành những điểm sáng rực trên sàn nhà.
45 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Dương Thiền dùng bả vai đẩy cửa phòng khỉ đá ra, tiện tay vung hai con tiểu yêu ngã nhoài ra nền đất.
Lúc này khỉ đá sớm đã tỉnh lại, đang ngồi xếp bằng trên giường, tay vẫn còn bị còng bởi sợi xích sắt đen do Tu Bồ Đề đưa tới.
46 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
- Aaaaaaaaaa
~Một tiếng thét vang dội khu rừng nhỏ, đến khi tập trung nhìn lại, Phong Linh lại chuyển từ kinh sợ qua phẫn nộ, nhấc phất trần gõ qua:
- Làm ta sợ muốn chết! Lăng Vân sư thúc định dọa người hả?
- Ngươi nhát gan như thế làm sao mà tu tiên được?
- Ai cần người lo? Hừ!
Phong Linh cáu giận nói, quay người đi tiếp.
47 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Chỉ thấy nam tử cung kính khom người chắp tay:
- Lăng Vân huynh, Dương Tiễn thay xá muội bồi tội rồi. Xá muội không hiểu chuyện, kính xin đừng để bụng.
48 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Đối với vấn đề này của khỉ đá, Lăng Vân Tử suy tư hồi lâu, thả hạt dưa ra khỏi tay, thở dài thật dài, rồi cúi đầu xuống, mới đáp:
- Không như Hành giả đạo, Ngộ giả đạo tu hành không chỉ có một đường mà là bảy mươi hai đường nhánh.
49 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Tiềm Tâm điện có phong cách cổ xưa. Ánh nắng sớm mai len theo khe cửa chiếu vào phòng, để lại từng vệt nắng trong ngần trên sàn nhà cũng cổ xưa không kém.
50 Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Ánh mặt trời sáng rực rỡ trải dài trên mặt đất, tươi tắn như tâm tình của Phong Linh lúc này.
Phong Linh bước đi trên con đường cổ xưa phủ đầy lá rụng, xuyên qua từng nhánh lá cây tỏa bóng lên người cô bé, một đường vừa đi vừa lau nước mắt, nhưng là một đường cười.