1
- Căn cốt quá kém, không đạt tiêu chuẩn!
Giọng nói lớn ong ong vang dội bên tai rất đông các thiếu niên.
2
- Căn cốt hạ đẳng, không đạt tiêu chuẩn!
Người trung niên cao lớn vạm vỡ không để ý đến biểu tình nhe răng trợn mắt của Phương Lâm, trực tiếp mở miệng nói.
3 Phương Lâm lười biếng dựa vào gốc cây, híp mắt lại nhìn phong cảnh đẹp trước mặt, trong tay cầm một trái cây gặm, thoạt nhìn hết sức thoải mái.
4 Phương Lâm đến cũng khiến cho một ít đệ tử Đan Đồng chú ý.
- Mau nhìn kìa. Người kia có phải là Phương Lâm hay không?
- Chính là hắn. Phương Lâm này mặc dù lười nhác mấy, cũng không dám vắng mặt khi đan đàn giảng bài.
5 Nghe được những lời này của Phương Lâm, rất nhiều đệ tử Đan Đồng ở đây bao gồm cả Mộc Yến trưởng lão trên thạch đài, sắc mặt đều cực kỳ đặc sắc. Tất cả đều nhìn về phía Phương Lâm, ánh mắt giống như nhìn quái vật.
6 Thần sắc Khang Lộc thật sự không dễ nhìn. Lần trước sát hạch thăng cấp, nếu như hắn trả lời đúng đề này, sẽ tính là thông qua. Nhưng đáng tiếc hắn lại đáp sai, lỡ mất dịp tốt cùng con đường thăng cấp, lại phải khổ sở chờ thêm một năm.
7 Cầm? Có cầm hay không? Đây là một vấn đề xảy ra trước mắt Phương Lâm.
Mọi người ở đây đều đang nhìn Phương Lâm, chờ đợi phản ứng của Phương Lâm.
Khuôn mặt Khang Lộc ôn hòa nhưng trong lòng lại đang cười lạnh:
“Cho dù Phương Lâm ngươi là một thiên tài, nhưng chỉ cần cầm viên Thuận Khí đan này của ta, đó là người của Khang Lộc ta.
8 Cũng không lâu lắm, liền có mười mấy người thanh niên nam nữ mặc luyện đan bào màu trắng vừa nói vừa cười đi tới đan đàn.
Ngoại trừ Phương Lâm ra, mấy đệ tử Đan Đồng Lục Tiểu Thanh đều kính nể, e sợ có thừa nhìn bọn họ, trong mắt lộ ra thần sắc hâm mộ.
9 Không cần hỏi Phương Lâm cũng biết, Hứa Sơn Cao này nhất định là luyện đan thất bại nổ lò.
Kiếp trước, khi Phương Lâm vừa tiếp xúc với luyện đan, cũng thường xuyên nổ lò.
10 Hứa Sơn Cao hỏi:
- Phương sư đệ cứ việc nói là được.
Phương Lâm cười hì hì, chỉ vào lò luyện đan đen sì kia.
Hứa Sơn Cao nhất thời còn chưa hiểu.
11 Hứa Sơn Cao rất muốn cao giọng hò hét. Giờ phút này, lưng hắn thẳng như cán bút, trong lòng càng kích động không thôi.
Ở đây, các đệ tử chính thức khác, nhất là người thanh niên cao lớn này sắc mặt mỗi người đều thay đổi, khó có thể tin nổi nhìn Hứa Sơn Cao.
12 Ba mươi sáu mạch hoàn toàn đả thông, mặt khác đả thông một mạch trong bảy mươi hai mạch, đối với Phương Lâm mà nói, kết quả như vậy hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn.
13 Vẻ mặt Phương Lâm bình tĩnh, thậm chí còn mỉm cười, nhìn về phía Triệu Đăng Minh hơi ôm quyền, nói:
- Hồi bẩm trưởng lão, vấn đề này đệ tử vừa vặn biết.
14 Triệu Đăng Minh không nhịn được nói:
- Giảng bài đã kết thúc, có vấn đề gì chờ lần giảng bài tiếp theo lại hỏi.
Nói xong, Triệu Đăng Minh liền chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi đan đàn.
15 - Hác sư huynh, ta thật sự không nắm chắc có thể chế luyện ra Thuận Khí đan. Sư huynh hãy tìm người khác đi.
Vẻ mặt Hứa Sơn Cao đau khổ nói.
Người thanh niên áo bào đỏ này tên là Hác Như Long hừ một tiếng, giọng nói lạnh như băng nói:
- Hôm nay ta tìm ngươi, lời ta đã nói ra ở chỗ này, ba ngày sau ta tới lấy đan.
16 Nghe vậy, Hứa Sơn Cao nhất thời nổi giận nói:
- Hác sư huynh, ta luyện đan cho sư huynh, tất nhiên là cần thù lao. Chẳng lẽ Hác sư huynh muốn khi dễ người khác sao?
Sắc mặt Hác Như Long ửng đỏ, có phần tức giận thở hổn hển nói:
- Ta đã nói hôm nay quên, ngày mai nhất định trả lại cho ngươi.
17 Phương Lâm lười biếng nằm ở trên ghế tre, nhìn Hứa Sơn Cao ở bên cạnh lò luyện đan đầu đầy mồ hôi, thường xuyên chỉ điểm vài câu.
Từ sau khi Hứa Sơn Cao tiếp nhận chỉ điểm của Phương Lâm, trình độ luyện đan cũng tăng lên không ít.
18 Ra khỏi Đan tông, Phương Dương lặng lẽ đi theo sau lưng Âu Dương Thành, không nói một lời. Hai nắm đấm hắn xiết chặt, trong mắt điên cuồng phun ra lửa giận và oán hận.
19 Bước chân Phương Lâm chợt dừng lại, nhếch miệng cười, nói:
- Ngươi tên gì? Ta làm gì ngươi sao?
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một tiếng quát chói tai vang lên.
20 Bởi vì nơi ở của Phương Lâm bị người hủy hoại, nơi ở của Lục Tiểu Thanh cũng bị Tôn Hạo đạp nát cửa, cho nên Mạnh Vô Ưu an bài cho Phương Lâm và Lục Tiểu Thanh nơi ở khác, đợi đến khi phòng ở ban đầu của hai người sửa xong, sẽ quay trở về.