1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn Hiểu Vũ ngồi trên giường sững sờ, kiểu dáng căn phòng quen thuộc, bên tai là tiếng ồn ào từ ngoài cửa sổ truyền đến, hết thảy đều có vẻ bình yên, tốt lành, như xa lạ rồi lại như quen thuộc.
2 Lúc rời đi, lão thái thái dưới lầu đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, hình như là chỉ trích hàng xóm trộm đồ nhà họ. Một người trẻ tuổi ăn mặc hỗn tạp đá cánh cửa đi ra chửi ầm lên, nói bà ầm ĩ làm phiền hắn chơi điện tử, sau đó lão thái thái liền rụt trở về.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một trận hoảng hốt, Toàn Hiểu Vũ phát hiện mình đang ngồi trên ghế công viên vừa rồi, di động trong túi tiền “Ô ô” không ngừng vang lên.
4 Cửa phòng vừa mở ra, chóp mũi liền ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt. Trong hành lang vô cùng im lặng, từng cánh cửa phòng đều đóng chặt, nhưng trên mặt đất đều là một vài thứ tạp nham gì đó, có quần áo, dụng cụ làm vệ sinh.
5
Cha con Lí Thuận Vĩ hiện giờ không biết đã xảy ra chuyện gì, Toàn Hiểu Vũ quan tâm bọn họ liền không muốn bị trì hoàn ở chỗ này.
Toàn Hiểu Vũ đi về phía trước nam nhân đầu hói cùng nữ nhân xinh đẹp giống như bị dọa sợ lần nữa vậy lui về sau vài bước, mở đường cho cậu đi.
6 Lúc cửa sắt mở ra, thanh niên tóc vàng cùng nam nhân đứng phía hắn, một trái một phải cố ý vô ý mà chặn ngay thang gác. Toàn Hiểu Vũ bước vào hành lang, khóe mắt cũng không đặt trên động tác của bọn họ.
7 Trải qua lần đầu tiên sử dụng, tốc độ tụ tập công kích của hắn rõ ràng chậm hơn rất nhiều. Hắn không kịp phát động công kích lần hai, Toàn Hiểu Vũ đã xuất hiện ở trước mặt hắn.
8 Cùng lúc đó, trong phòng nhỏ ở lầu một, hai cổ thi thể trong phòng khách vẫn không nhúc nhích nằm đó, sau khi Toàn Hiểu Vũ mang theo Lí Nam rời đi, tóc vàng tê liệt ngã xuống trên mặt đất không dám nhúc nhích.
9 Lí Nam vừa mở mắt, trong ánh mắt liền tràn ngập thống khổ cùng sợ hãi. Biến cố mấy ngày này, cũng đủ để phá hủy thế giới quan của một đứa nhỏ mười tuổi, thay đổi cuộc đời nó.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe chạy cũng không phải vô cùng thuận lợi, do theo đường đi gập ghềnh, trừ bỏ tang thi du đãng ra, còn thường xuyên gặp phải những chiếc xe bị vứt bỏ.
11 Khi Toàn Hiểu Vũ chú tâm nghĩ đến cái Trần tiên động phủ kia thì không gian xung quanh đột nhiên hơi vặn vẹo, trong nháy mắt, cả người cậu lại biến mất trong phòng tắm.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khu biệt thự, trong một tòa biệt thự khác.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi xuống tới lầu một, Toàn Hiểu Vũ đem mọi thứ sắp xếp sơ qua, đem những thứ thường dùng lấy ra, thịt tươi các thứ vẫn đặt trong tủ lạnh, trong phòng trữ vật chừa một vài gói thức ăn nhanh, chút gia vị và gạo.
14 Toàn Hiểu Vũ lái chiếc xe bị hỏng kia một lần nữa đi tới trước cửa chính, nơi này rõ ràng đã có người thanh lý qua, thi thể của tên tang thi bảo an kia cũng không thấy.
15 Sở Thiên cười rộ lên, hắn bỗng nhiên cảm thấy cái người thoạt nhìn nghiêm túc lạnh lùng trước mắt rất thú vị. “Được, tôi ở chỗ này đợi thuốc của cậu.
16 Giờ phút này Toàn Hiểu Vũ gần như mất đi khả năng chống cự, cậu có thể cảm nhận được nguy hiểm đang cận kề nhưng bởi vì đầu đau nhức mà bất lực. Lúc này, hình xăm bàn long ở cổ của Toàn Hiểu Vũ phát ra kim quang nhàn nhạt, đau đớn trong đầu trong nháy mắt biến mất, thời gian trôi qua hình như cũng trở nên chậm chạp, động tác của anh thi xuất hiện trong mắt Toàn Hiểu Vũ giống như động tác quay chậm vậy.
17 Toàn Hiểu Vũ lười so đo với bọn họ, lại hỏi một lần nữa: “Những người đó làm sao bây giờ?” Bạch Minh Hi vừa muốn mở miệng thì bị Sở Thiên trừng mắt một cái.
18 Vẻ mặt tên bác sĩ cổ quái trừng mắt Sở Thiên một cái, sau đó quay đầu đi đằng trước. Sở Thiên dưới sự dìu đỡ của Bạch Minh Hi theo sát, Toàn Hiểu Vũ cũng theo đuôi bọn họ.
19 Hắn cố gắng kiềm chế tiếng cười của bản thân: “Không ai nói muốn đi nhà của cậu. Có lẽ tiểu khu cậu ở có phòng trốn cũng được, thật sự, không có ý muốn đi nhà của cậu.
20 “Được, chúng tôi phối hợp đi theo anh. Nếu đúng như anh nói, chỉ cần đăng ký là có thể vào ở. ” Tên bác sĩ gật đầu, đáp ứng đặc biệt thống khoái, dường như đang bày tỏ tâm tình cấp bách phải vào ở của hắn ta.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50