1 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
1. 1
Cả đời này, nàng sẽ không bao giờ quên, sinh nhật năm mười sáu tuổi ấy. Nàng sinh vào ngày mười lăm tháng bảy, nhân gian có truyền thuyết rằng đó là ngày quỷ mở cửa, cho nên năm đó mẫu thân nàng cố ý mời một tiên sinh có thể thay đổi vận mệnh cho nàng.
2 Đó là một cơn ác mộng sao? Cảm giác chết chìm rõ ràng như thế, nước xung quanh không ngừng tràn vào từ mũi, lỗ tai, miệng, ý thức dần dần tan rã, trong nháy mắt sợ hãi bao phủ lấy nàng? Nàng sẽ chết! Không, không, nàng còn không muốn chết, nàng không muốn chết! Nàng phải sống, nhất định còn phải sống! Nàng mới mười sáu tuổi, còn chưa tham gia sinh nhật, còn chưa nhìn thấy Tống Ôn vua, còn không có.
3 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
2. 1
“Mang gương lại cho ta! Nhanh lên!” Nàng nâng tay, chỉ vào chiếc gương, hạ lệnh nói. Ngàn Nguyệt bị nàng làm cho hồ đồ, giờ phút này lại có chút không hiểu, có chút e ngại, bởi thế Ngàn Nguyệt không hỏi nhiều, đã mang gương cầm lại đây cho nàng.
4 Ở bên ngoài Ngàn Nguyệt suy nghĩ, liền cũng không để tâm không hối hận, liền vén rèm đi vào theo sau. Lúc này mọi người đều ở trong phòng, hoặc là vội vàng rót nước bưng trà, hoặc là vội vàng hỏi han ân cần, tóm lại đều vây quanh cô gái ở trên giường, phu nhân ngồi bên giường, nhất thời không chú ý tới có người đi vào.
5 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
3. 1
Giống như khiếp sợ đến cực hạn, cả người trở nên ngơ ngác, rõ ràng nghi vấn trong lòng như muốn nổ bung rồi, yết hầu lại như bị ngăn chặn, giống như choáng váng, giống như kinh sợ! Chống lại ánh mắt Kim thị đang nhìn nàng như một hạ nhân, lại nhìn “chính mình” đang nằm ở trên giường, nàng hoang mang không biết đây là cảnh diễn hoang đường gì, hay là một giấc mộng vớ vẩn.
6 Mọi người đều giật mình là vì, sau khi tát xong một cái, nàng liền trợn tròn đôi mắt, ngón tay chỉ vào Phỉ Thúy tức giận nói: “Nơi này đến phiến ngươi nói ba nói bốn hay sao, đi xuống!”
Câu nói kia của Phỉ Thúy, không phải chỉ có Ngàn Ngọc nghe được, nhưng chỉ có Ngàn Ngọc nghe được rõ ràng.
7 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
4. 1
Sau khi lệnh cho Ngàn Nguyệt và hai tiểu nha hoàn khác đem Ngàn Ngọc bị ngất mang ra ngoài, Lữ ma ma thừa dịp khe hở, đi đến bên cạnh Phỉ Thúy thấp giọng nói một câu:
“Ta xem nào, có bị sưng lên không?”
Phỉ Thúy nhẹ mở tay ra, Lữ ma ma nhìn thoáng qua, liền hận đến nghiến răng nghiến lợi nói:
“Nha đầu không lương tâm đáng chết kia, sao lại ra tay nặng như vậy, thật đúng là vô pháp vô thiên rồi!”
“Ma ma đừng nóng giận, trong lòng phu nhân cũng không thoải mái rồi, chút nữa ta sẽ cầm chút băng tới thoa cho Phỉ Thúy tỷ tỷ, liền có thể tiêu sưng nhanh thôi.
8 Lụa Đỏ liếc nhìn Ngàn Nguyệt một cái, thở ra một hơi, liền tiến đến gần Ngàn Ngọc: “Phu nhân sai ta đến đây nhìn một cái, nếu tỉnh, liền mang ngươi qua gặp phu nhân, trả lời chuyện tiểu thư rơi xuống nước.
9 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
Kim thị ra khỏi Tĩnh Nguyệt hiên, Nhâm Uyển Hoa nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, nhìn màn màu hồng xinh đẹp, nhìn trong phòng bày biện những đồ chân quý, lại ngửi mùi hương an thần bay ra từ lư hương, không nghĩ nhiều, nàng lại mê man mà ngủ thiếp đi.
10 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
Kim thị đã mất kiên nhẫn, chỉ vì đã được giáo dục tốt, cho nên mới không biểu hiện ra ngoài, nhưng mày đã nhăn lại, trong ánh mắt nhìn Ngàn Ngọc có vài phần chán ghét.
11 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
Khó khăn khuyên được Ngàn Ngọc rời đi, Lụa Đỏ thở dài, lắc đầu. Năm đó Ngàn Ngọc mới tiến vào Nhâm phủ, nàng cũng mới tiến vào viện của Kim thị, cho nên dễ dàng thân thiết với người mới vào.
12 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
Bóng tối giống như quái vật há mồm ra, lộ răng nanh, đuổi theo nàng, một ngụm cắn nuốt nàng! Nàng liều mạng chạy về phía trước, lại luôn có một lực lượng ở phía sau kéo nàng lại, lôi nàng, buộc nàng phải đối mặt với mặt mũi hung tợn, không thể chịu được!
Nàng ra sức giãy giụa, gian nan dịch chuyển về phía trước, nhưng chỉ một lúc thôi nàng đã cảm thấy sức cùng lực kiệt, ngay cả bước đi cũng cảm thấy khó khăn, nhưng tình hình nguy hiểm như vậy, nàng không chạy không được.
13 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
Đêm ngày mười sáu, nhưng không có ánh trăng, thời tiết đầu thu, tối đen, không khí ẩm ướt, ngẩng đầu, chỉ thấy màn đêm đen kịt, những ánh sao lại bị những tầng mây che kín, nhìn thấy xa xôi, lạnh lẽo.
14 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
(Căn phòng kia, chỗ của nàng, nay đã bị người khác chiếm! Nàng cắn chặt răng, tay cầm hộp đựng thức ăn vô thức siết chặt lại, cho tới khi lòng bàn tay có cảm giác đau đớn,…
Nhưng bây giờ, nàng bỗng nhiên ý thức được, nàng đang ở trong thân phận Ngàn Ngọc, sự tình không hề đơn giản như nàng nghĩ!)
--- ------ ------ -----
Sau khi cửa phòng bếp mở ra, chưa đầy mươi phút, từ bên trong đã bay ra mùi thơm mê người, Ngàn Ngọc lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt vẫn bày ra bộ dạng không gợn sóng, không sợ hãi.
15 Editor: ♡ muanhobaybay ♡
“Ngươi bảo nàng chờ chút, ta còn chưa thay quần áo!” Ngàn Ngọc vẫn chưa đứng dậy mở cửa, chỉ nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói một câu.