101 Giống như bị điện giật, nửa thân hình Dương Tô Tô lập tức mềm nhũn, mặt hiện cảnh xuân, trong miệng nỉ non:- Tiểu oan gia, cùng ta đi tìm niềm vui đi.
102 - Khởi bẩm bệ hạ, Lý tướng và nữ ni Lý Đằng Không tiến cung thỉnh tội!Lý Long cơ nhíu mày:- Lý Lâm Phủ này cũng tới làm cái gì? Hắn thỉnh tội, thỉnh tội gì? Cũng được, truyền cha con hắn tiến vào.
103 Khóe miệng Lý Mạo hiện lên một nụ cười cổ quái:- Chẳng qua, nàng đối với Tiêu Duệ thật tốt, nàng nói cũng có vài phần đạo lý. - Còn nữa, Hoàng Thượng vì sao ngoài dự đoán của mọi người lại thu Tiêu Duệ làm môn sinh? Là Hoàng Thượng đột nhiên có nhã hứng giảng dậy học sinh? Không phải, là Hoàng Thượng muốn bồi dưỡng một tâm phúc, Vương gia, thiếp thân có thể khẳng định, chỉ cần Tiêu Duệ đăng khoa kỳ thi mùa xuân sang năm, Hoàng Thượng nhất định lại càng bồi dưỡng và trọng dụng hắn.
104 Chờ khi Tiêu Duệ chạy đến Cam Lộ điện trong Dịch Đình cung, ẩm yến trong điện đã bắt đầu. Sau khi thái giám thông báo, Tiêu Duệ vội vàng đi vào, thi lễ với Võ Huệ Phi chủ nhân yến hội xong, Ngọc Chân cười dài hô:- Tử Trường, đến chỗ này ngồi với mẹ.
105 Cũng may từ khi một trận mưa xuân quý như vàng qua đi, gió xuân xua tan cái lạnh mùa đông cuối cùng trong thành Trường An. Cuộc thi làm cho đám sĩ tử Đại Đường lâm vào si mê đã lâu rốt cuộc mở màn.
106 Sau khi rời khỏi quảng trường bên ngoài nha môn Lễ bộ, không còn nghe thấy tiếng huyên náo của đám sĩ tử nhà nghèo kia, trong lòng Tiêu Duệ dần dần bình tĩnh trở lại.
107 Đương nhiên, nếu ngươi có thể nâng giá, phương diện này cũng có không ít thanh quan nhân (xử nữ) chờ ngươi ngắt lấy. Văn sĩ người Đường gặp tiệc rượu liền có ca cơ bồi rượu, đây đã là lệ thường thế tục không có gì kỳ quái.
108 - Tú Nhi, không cần quản hắn. Trong nhà Lệnh Hồ Xung Vũ có thể là cố tri cùng Lý Lâm Phủ. Lui tới một chút cũng là bình thường. Tú Nhi gật đầu, bưng chậu nước Tiêu Duệ rửa mặt xong, đi ra ngoài.
109 Việc này có phần giống như là khảo sát lựa chọn nhân tài làm thái tử. Mà chính bởi vì như thế, đề tài này được Lý Mạo, Lý Tông và Lý Anh nhiệt liệt hưởng ứng.
110 Mười ngày sau, quán rượu đầu tiên từ trước đến nay ở Đại Đường ---- quán rượu Mộng Ảo Đại Đường chính thức khai trương. Vì phân biệt với các quán rượu bình thường, Ngọc Chân đã phải bỏ ra một phen công phu.
111 - Khải bẩm nương nương, tiểu mỹ nhân trên bức tranh vẽ treo trong phòng thái tử Lý Anh chính là ---- chính là nương nương!Võ Huệ Phi thốt nhiên biến sắc, đột nhiên nâng người, vung ống tay áo dài hoa lệ rực rõ, xẹt qua gương mặt hiện lên nụ cười cổ quái của Lý Lâm Phủ, quát lên:- Lý Lâm Phủ, ngươi thực càn rỡ! Dám khinh nhờn bổn cung!Lý Lâm Phủ thản nhiên cười, cúi người thi lễ:- Nương nương ---- thần sao dám khinh nhờn nương nương? Chẳng qua, những câu thần nói đều là sự thật, nương nương không tin, thần cũng không có cách nào.
112 Cũng không biết vì cái gì, thái tử điện hạ của chúng ta không cảm thấy hứng thú lắm đối với tư sắc xinh đẹp của nàng. Hai năm, trừ đêm động phòng ra, Lý Anh thà rằng mỗi ngày càn quấy với thị thiếp phong tao chứ cũng rất ít đến chỗ nàng ngủ.
113 Nhưng trong phần lớn phò cũng có người khác bình thường, phò mã Tiết Tú của Đường Xương công chúa là một loại này. Tiết Tú văn võ song toàn, rất có mưu kế, vả lại tình cảm với Đường Xương công chúa rất sâu sắc, cho nên có phần được Lý Long Cơ coi trọng.
114 - Tiết Tú, ngươi muốn tạo phản phải không? Các ngươi dám tụ chúng uy hiếp hoàng thượng, thật sự là tội đáng chết vạn lần!Tiết Tú cười lạnh không nói gì.
115 Lý Dao và Lý Cư bị bắt, mà Tiết Tú ít người không địch lại số đông, bị cấm quân sốt ruột lập công chém giết tại chỗ. Một bọn thị vệ và cấm quân tâm phúc theo bọn họ toàn bộ bị giết tại chỗ.
116 Trong lịch sử Trung Quốc, địa vị thái giám cực kỳ kì lạ. Bởi vì sinh lý thiếu mất đặc trưng của nam nhân, thái giám gần như đồng nghĩa với từ biến thái.
117 Mãi cho đến khi Tiêu Duệ sắp đi vào ngự thư phòng, mà trong ngự thư phòng Lý Long Cơ và Ngọc Chân tranh chấp cũng đã một khoảng thời gian, Cao Lực Sĩ lúc này mới chậm rãi ngừng chân, nhìn Tiêu Duệ thật sâu, tiếp đó xúc động muôn vàn vỗ bờ vai của hắn, nói một câu:- Trạng Nguyên công, kẻ thức thời là trang tuất kiệt, ngươi hãy nhớ kỹ những lời này của mỗ.
118 Lý Nghi chạy tới cửa ngự thư phòng, Ngọc Chân sớm chờ ở cửa, thấy trên mặt nàng dàn dụa nước mắt, không khỏi thương tiếc thở dài:- Hàm Nghi, con cũng dại dột, sao lại đến mức này?- Ngọc Chân hoàng cô, hoàng cô gì sao không cầu tình cho Tiêu Duệ? Hoàng cô biết rõ Tiêu Duệ trọng tình trọng nghĩa tuyệt đối sẽ không thay tình đổi ý, tại sao lại làm cho phụ thường thưởng hôn?Hàm Nghi thản nhiên hừ một tiếng:- Mời hoàng cô tránh ra, ta muốn gặp mặt phụ hoàng.
119 Tin tức Tiêu Duệ kháng chỉ tự sát không theo sớm đã truyền ra trong triều từ cao đến thấp, mặc dù phần lớn đám quyền quý Đại Đường đối với chuyện này cảm thán rất nhiều cũng cảm thấy không đồng ý, cho rằng Tiêu Duệ có chút ngu không ai bằng; nhưng điều này lại sâu sắc chinh phục trái tim nữ tử trong xã hội thượng lưu Đại Đường.
120 Nhưng đây là thị nữ sủng ái của Ngọc Chân điện hạ, nghe nói chuẩn bị đưa cho thiếu gia làm thị thiếp, Tú Nhi cũng chỉ có thể thầm ai oán trong lòng hai tiếng mà thôi.