121 -Ta hiện tại ngay ở chỗ này, các ngươi muốn phun ta một ngụm trà, hoặc là cắt bỏ mũi, hay là muốn cắt đi hai lỗ tai của ta, các ngươi chọn đi. Phùng gia nhị hung thần nhìn nhau, chắp tay hướng Sở Phong, nói:-Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài! Sau này còn gặp lại!Nói xong xoay người muốn đi!-Chờ một chút! Quẻ từ này của ta còn chưa có giải hết, các ngươi đã vội vã đi nhanh như vậy sao?Mở miệng lại là Thiên Cơ lão nhân.
122 -Tông chủ, vừa thu được hồi báo của tứ đại trưởng lão, tin báo sự tình hơi có cản trở, tuy nhiên nhất định sẽ không phụ ủy thác của tông chủ. Lãnh Mộc Nhất Tôn gật đầu, nói :-Nếu không có chuyện khó làm, ta cũng sẽ không mời tứ đại trưởng lão cùng nhau đi trước.
123 Ngụy Đích đang muốn lên ngăn cản. -Lui ra!Lãnh Nguyệt quát lên một tiếng. Ngụy Đích đành phải lui qua một bên, trong mắt lóe lên vẻ bất an. -Ra tay đi!Lãnh Nguyệt nhìn Sở Phong, lạnh lùng nói.
124 Sở Phong bỗng mở mắt ra, đưa tay nắm lấy ngón tay Ngụy Đích nói:-Đạo chỉ ngân này giữ nó lại đi. Ngụy Đích nhìn hắn, ánh mắt rất phức tạp:-Đã qua trăm ngày, cho dù công tử muốn xóa tan, cũng.
125 Ngụy Đích biết tình trạng của Sở Phong hiện tại đã cực kỳ hung hiểm, chân khí tán loạn trong cơ thể đang không ngừng phản phệ hắn, sự thống khổ của hắn có thể nghĩ, hơn nữa hắn còn không thể nhúc nhích được nửa phân, thậm chí ngay cả há mồm rên một chút cũng không thể được, quả thực so với chết còn thống khổ khó chịu hơn.
126 -Bằng tu vi của sư phụ ta và Tiêu Dao Tử, những người đó hẳn là không làm gì được bọn họ. Sở Phong gật đầu, hỏi:-Ngụy Đích cô nương, vì sao cô cùng sư phụ cô lại đến Thương Châu, chắc không phải là vì truy sát ta chứ?Ngụy Đích nói :-Công tử trách sư phụ ta?Sở Phong nói:-Ta sao dám trách sư phụ cô, sư phụ cô vừa thấy mặt thì suýt nữa muốn tính mệnh của ta rồi, ta sao lại trách bà ta chứ, ta còn phải đa tạ bà ta, cảm kích bà ta mới đúng.
127 -Ngụy Đích cô nương, ngày đó tại bên cạnh bến đò Tiên Nhân Độ có một ám hiệu, ám hiệu đó có phải do cô lưu lại?Ngụy Đích gật đầu nói:-Hôm đó khi ta chạy tới bến đò Tiên Nhân Độ, Nga Mi thất tử đã bị rất nhiêu cao thủ Ma Giáo bao vây, ta không dám tùy tiện xuất thủ, sau đó thấy thất tử bị bắt, bị đưa lên bãi đất bồi.
128 Một tòa thạch điện cao lớn hùng vĩ toạ lạc trong cốc, được xây dựa vào núi, một tầng lại tiếp một tầng cho đến tận đỉnh cốc. Phía trước thạch điện có một cửa đá thật lớn, mặt trên cửa đá có một bản khắc đá thật lớn, khắc một con phi thiên thần thử, hình như là tiêu ký cho toà thạch điện này, xem ra thạch điện này chính là Thần Thử phân đường của Ma Thần Tông.
129 Hai người xuyên qua đại điện, đi tới bên cạnh cầu thang đá, không có động tĩnh, thế là dọc theo cầu thang đá dè dặt đi lên. Cầu thang đá này quả nhiên là dùng để đi lên tầng thứ hai, tầng này cũng là một đại điện, nhỏ hơn so với tầng thứ nhất, cũng trống trơn, vẫn không có chút động tĩnh, lại men theo cầu thang đá đi lên tầng thứ ba, tại chính giữa đại điện tầng này xây một gian thạch ốc rất lớn hình vuông, thạch ốc rất cao, đại điện cao đến năm trượng, thì thạch ốc này cũng cao đến bốn trượng.
130 Sở Phong đang muốn nhúc nhích, đột nhiên phát giác cơ thể tê rần, ngón tay Ngụy Đích điểm một cái tại phía sau lưng hắn, sau đó tự mình phi thân hạ xuống, lại lướt tới cầu thang đá khác đi thông lên tầng trên, phiêu thân đi lên tầng thượng.
131 "Bồng", hai người cũng không biết va đập phải cái gì, trước mắt chợt sáng ngời, tiếp theo "Ùm ùm" hai tiếng cả hai rơi xuống một vũng bùn. Bởi xung lực quá lớn, thân thể hai người thoáng cái đã lọt vào trong nước bùn, đã ngập tới phần eo.
132 -Làm thế nào đây?Ngụy Đích hỏi. Sở Phong không nói gì, nhưng cái bụng đã "Ùng ục" một tiếng giành trước phát ra tiếng. Hắn sờ bụng một cái, nói:-Cái gì cũng mặc kệ đi, ăn no rồi hãy nói.
133 -Đường chủ, hai người bọn họ quả nhiên trốn ở trong rừng, đang nhóm lửa nướng đồ ăn. Đỗ đường chủ nhìn phía tả hữu hộ pháp, tả hữu hộ pháp nói:-Nếu như vậy, chúng ta lập tức đi thu thập bọn họ.
134 -Có biến cố?Lãnh Mộc Nhất Tôn cũng không có quay đầu lại, hỏi một câu. -Tông chủ, Sở Phong và Trích Tiên Tử nghe được kế hoạch của chúng ta. -Sao?-Bọn họ lẻn vào Thần Thử phân đường.
135 Bọn họ đi rất chậm, tuy là cúi đầu, nhưng ánh mắt không ngừng lén lút quét nhìn bốn phía. Thì ra hai người này không phải ai khác, chính là Sở Phong và Ngụy Đích.
136 Đại trưởng lão đứng lên, bang chúng đệ tử dưới đài nhất thời an tĩnh. Đại trưởng lão tiếp tục nói :-Hoàng Phủ trưởng lão và Bá đà chủ đều đã vượt qua được Đả Cẩu Bổng trận, dựa theo bang quy, phải luận võ để định đoạt.
137 Hoàng Phủ trưởng lão râu tóc không có gió mà bị tung bay, tay áo bào "phần phật" phùng động, mà Bá Thúc Ngao hai mắt lấp lánh quang hoa. Sau một lát, bên thái dương Hoàng Phủ trưởng lão bắt đầu chảy ra mồ hôi, mà hai mắt Bá Thúc Ngao quang hoa càng thêm lấp lánh, hình như tràn đầy luồng hậu kình.
138 -Vị đại ca này!Sở Phong ngẩn ra, xoay người nhìn, thì ra chính là người trung niên phụ nhân giả trang khất cái. Sở Phong ngạc nhiên nói:-Vị này. . .
139 Trong đại điện một thoáng yên lặng, tất cả mọi người nhìn Ngụy Đích, chờ Ngụy Đích lên tiếng, tuy nhiên Ngụy Đích còn có gì để giải thích chứ. "Ầm ầm ầm ầm!" Phía dưới thình lình truyền đến một tiếng nổ vang, giống như có cự thạch đang từ từ hạ xuống.
140 -o0o-Tại tổng đàn Ma Thần Tông, tả hữu hộ pháp khom người đứng ở phía sau Lãnh Mộc Nhất Tôn, trên người mang theo vết thương, hiển nhiên đã trải qua một phen ác chiến.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50