201 Lý Quả rất vui mừng, đúng hơn là mừng rỡ như điên, chẳng những gặp được Mặc Nhật Tỳ mà còn có thể ở cùng Hoàng Nhi, giờ lại thêm cả quản gia Lâm, cô vui muốn hôn mê luôn.
202 Ăn nữa hả? Còn ăn tiếp cô sẽ biến thành heo nhỏ mất, mũm mĩm, mập mạp, cô mới không cần đâu, hiện tại đang thịnh hành giảm cân, cô không muốn đi ngược xu thế.
203 "Khách sáo, khách sáo rồi. Có thể nhìn thấy nương nương cũng là phúc khí của tôi, hơn nữa tôi còn bất cẩn đi tới cung của nương nương. " Lý Quả vội vàng diẽneđáp, tươi cười đầy mặt, hết sức khách sáo.
204 "Tiểu thư, ngài nếm thử xem có hợp khẩu vị không ạ. " Sau khi Vũ phi và cô cùng nhau ngồi xuống, vội vàng bày đồ ăn ra, nhìn Lý Quả hỏi. Lý Quả mỉm cười với nàng, thử một chút mới phát hiện đồ ăn nơi này không ngon bằng trong quýcung của mình, hơn nữa cũng chẳng phong phú lắm, dễ nhận ra được là không phải do cùng một trù sư làm.
205 Lý Quả giật nảy mình, vậy là tất cả mọi người đều biết rồi, chẳng phải cô sẽ rất nổi danh sao? Không phải sẽ khiến cho rất nhiều cô gái đố kỵ và hâm mộ? Nghĩ đến đây, cô vừa kiêu ngạo lại có uychút kinh hãi, tâm tình rất đ,ô,ôn,nphức tạp.
206 Vương biến thái? Mọi người suýt chút nữa té xỉu, sắc mặt đồng thời đại biến, lời nói của tiểu thư quá dọa người, nghe xong trái tim nhỏ bé của bọn họ liền run lên, toàn thân run rẩy kịch liệt, muốn ngừng mà không được.
207 "Tôi, tôi cũng không biết. " Cô không dám nhìn mọi người, có hơi chột dạ, yếu ớt nói. Tri Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, chẳng biết tiểu thư nghe những tin đồn ở đâu ra, cũng không biết là nghĩ như thế nào, chẳng lêlẽ tiểu thư không hề động tâm hay cảm động q,úy,u,ytrước những việc Vương đã làm saođ,ôn,n?"Vậy vì sao tiểu thư lại nói Vương không tốt?" Tri Vũ khí thế bức người, nàng không tin tiểu thư là người không phân rõ phải trái.
208 "Nó rất khỏe? Thật vậy chăng?" Lý Quả không dám tin, cô cứ nghĩ tiểu hắc xà mất tích, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, hiện tại nghe quản gia Lâm nói như vậy, cô liền kích động, suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên.
209 Hắn biết cô sẽ không biết, cho nên mới dám lớn mật thổ lộ tâm tình. đ,ôn,đônĐây là lần đầu tiên trong đời hắn có chút khẩn trương, lo l,ê,llắng, sợ hãi, cũng là lý do hắn không dám hiện thân để gặp cô.
210 Chết tiệt, chết tiệt!Sau khi rời khỏi cung điện của Lý Quả, Mặc Nhật Tỳ liền phát giận ở trong cung điện của mình, đấm mạnh xuống mặt bàn ngọc thượng hạng, vẻ mặt mù mờ, đôi mắt ưng rét lạnh.
211 Sau khi quản gia Lâm liếc nàng một cái, liền im lặng hướng mắt về phía gian phòng di,iê,n,ncủa Lý Quả. Ông ta không biết lần này tiểu thư gặp phải phúc hay họa, không biết cả đ,àn,nđời này cô sẽ thế nào, chỉ mong cuối cùng cô thật sự có thể nhận được hạnh phúc.
212 "Nếu như có thể xuất cung, vậy thì tốt quá. " Đề nghị đó của Hoàng Nhi khiến cô không mấy hứng thú, chỉ là, cô đột nhiên nghĩ muốn ra ngoài cung, trước mắt liền sáng ngời, không khỏi hưng phấn nói.
213 "Anh ta có ý gì chứ? Biến tôi thành chim trong lồng ư? Vĩnh viễn giam giữ?" Lý Quả bùng nổ, phẫn nộ nói. Rốt cục hết nhịn nổi, vụt đứng lên, căm tức bước đi.
214 "Tiểu thư, ngài ngàn vạn lần đừng chọc Vương tức giận, nếu không tiểu thư và chúng nô tỳ sẽ khó sống đó. " Tri Vũ hiểu khá rõ tính cách của Lý Quả, vừa khuyên cô, đồng thời không quên kéo theo bọn họ, như vậy, cho dù Lý Quả có tức giận cũng phải nghĩ đến hoàn cảnh của bọn họ.
215 "Tôi muốn đi ra ngoài. ""Tôi muốn đi ra ngoài. "Cô ngửa đầu lên trời cuồng hô, hết sức không cam lòng, hết sức tức giận, phổi cũng sắp nổ tung rồi, nhưng chính là hết cách.
216 "Lát nữa hai người cũng mau đi nghỉ đi, không cần trông chừng tôi, mấy ngày qua hai người cũng mệt mỏi rồi, dù sao cũng chẳng có chuyện gì, các cô đi nghỉ ngơi thôi.
217 "A, a, ta. . . " Tiếng rên đột nhiên cao vút, giống như đạt tới điểm kích tình, người kia không chịu nổi cảm giác mãnh liệt đó, mới rên lớn tiếng như thế.
218 Tục ngữ nói, lòng hiếu kỳ có thể giết chết một cái mèo. Hiện tại, cô chính là con mèo đó, vì nhất thời hiếu kỳ, nên đã làm chuyện mạo hiểm. Gần đây đường làm quan của Vũ phi rộng mở, bởi vì mời vị tiểu thư thần bí kia tiến cung dùng cơm, nàng ta liền gặp may.
219 Mặc Nhật Tỳ híp mắt, xuyên thấu qua màn giường vừa dày vừa nặng nhìn về phía nào đó, kinh ngạc phát hiện hóa ra là Lý Quả bị chính mình vắng vẻ, nàng lại dám bất ngờ xuất hiện ở trong này.
220 Sau đó, vài người từ ngoài cửa nối đuôi nhau mà, không nói hai lời liền mang Vũ phi y phục không chỉnh tề đi, rồi đóng cửa lại, chỉ để lại một mình Mặc Nhật Tỳ.