1 Cắm trại nơi hoang dã. “Mọi người phân công nhau làm việc đi, tìm củi đốt, tìm rau dại, nhóm lửa, tất cả mọi người ổn định, đi đi. ” Lớp trưởng Lâm Mai Thanh lớn tiếng ra lệnh, chỉ huy các tổ phân công lao động vì sự nghiệp nấu cơm dã ngoại vĩ đại.
2 Lý Quả lập tức chạy thẳng về phía cửa, tay đặt trên nắm cửa, hoảng hốt kêu: “Rắn, có rắn. ”Cô vừa dứt lời, chỉ thấy trên giường hai người lao ra thật nhanh theo thứ tự là Hà Tiểu Ngân cùng Vu Tú Tình gào lên cùng nhau phóng tới bên cô.
3 Mặc Nhật Tỳ ánh mắt chợt lóe, chỉ thấy hắn khẽ mỉm cười, sau đó sảng khoái nói: “Được, cô về đi. ”Lý Quả chỉ mong hắn nói những lời này sớm một chút, không nói hai lời lập tức xoay người rời đi không muốn nán lại thêm một phút nào nữa.
4 “Á. . . ” Sáng sớm, một tiếng hét thảm thiết chợt vang lên, phá tan mộng đẹp của mọi người. Lý Quả vừa sợ hãi vừa tức giận nhìn tiểu hắc xà đang nằm trên gối mình, cô đương nhiên biết lai lịch của con rắn này, nó chính là một trong số sủng vật của tên đáng ghét mà ba người kia đang si mê.
5 “Nhìn cái gì? Không ở cùng một chỗ với bạn mày, bò lên giường tao làm gì? Mày là đồ sắc xà. ” Lý Quả bị nó lạnh lẽo nhìn như thế tim chợt căng thẳng, chỉ cảm thấy trong lòng rét lạnh, có chút sợ hãi.
6 Vu Tú Tình quên cả sợ hãi, vội vàng vọt đến trước mặt Lý Quả khẩn trương nhìn tiểu hắc xà trong tay cô, sau khi phát hiện thật sự không có chút động tĩnh gì liền giơ tay vỗ vào đầu cô.
7 Đùng!Câu nói này giống như một đạo sấm sét khiến cho trái tim của mấy cô gái đập mãnh liệt, sắc mặt liên tục thay đổi dường như có chút hoang mang. “Đâu có, không có nha.
8 Hả!? Tặng quà cho bọn họ? Ngay lập tức, ánh mắt ba người sáng lên, không nén nổi hưng phấn, mặt mày rạng rỡ hận không thể nhào vào lòng người đàn ông này.
9 “Chỉ có thể thích một người thôi. ” Vu Tú Tình không chịu, phản đối quyết định của hắn. Hà Tiểu Ngân cũng dùng sức gật đầu, nhìn hắn đầy chờ mong. Trong bốn người, Hà Tiểu Ngân xinh đẹp nhất mà có sức hấp dẫn nhất là Vu Tú Tình, dáng vẻ Lý Lan so với Lý Quả khá hơn một chút, kém nhất dĩ nhiên là Lý Quả, cho đến bây giờ vẫn không có người đàn ông nào để ý đến cô.
10 “Đủ rồi. ” Lý Quả sắp điên rồi, trước đây không ai thích cô cảm thấy đau lòng nhưng hiện tại thì không vui vẻ chút nào. Chị em tốt của cô đều thích người đàn ông này mà anh ta lại thích mình, cô cảm thấy thế giới này thật quá điên cuồng rồi.
11 Lý Quả trơ mắt nhìn các cô rời đi không biết nên nói gì, trong lòng cảm thấy đặc biệt khó chịu, bạn thân còn thua kém một người đàn ông, thật vô cùng nực cười mà.
12 Buổi tối, chờ đám người Vu Tú Tình tắm xong hết cô mới cầm áo ngủ cùng khăn mặt chuẩn bị đi tắm. Nhưng ngay tại lúc cô cầm mấy món đồ lên định đi thì một bóng đen nho nhỏ nhanh chóng phóng tới, rơi xuống trên áo ngủ của cô.
13 Ánh mắt tiểu hắc xà đột nhiên trợn to, không chớp mắt nhìn về phía trước dường như còn liên tục nuốt nước bọt, không dám động đậy mặc cho cô định đoạt.
14 Chắc là do mình nghĩ quá nhiều!Rất nhanh liền tắm rửa xong, sau khi mặc quần áo cẩn thận cô mới dám đối mặt với con rắn nhỏ vẫn đang ngâm mình trong nước, kỳ cọ sạch sẽ rồi mới vớt nó lên.
15 “Mày ngoan ngoãn ngủ đó. ” Trước khi ngủ, không hiểu tại sao, cô bỗng nhiên có chút lo lắng. Giác quan thứ sáu cho biết con rắn này rất khác lạ, vì vậy mới dặn dò nó.
16 Lý Quả không biết mình bị nghiên cứu hơn nữa còn là người mà cô vĩnh viễn không ngờ đến, nếu biết cô nhất định sẽ tức chết, tìm hắn liều mạng. Tay của hắn tựa như có ma lực xoa nhẹ mặt cô trong cơn ngủ mê, không có giương nanh múa vuốt, không có tủi thân, bất đắc dĩ như ban ngày chỉ còn lại sự yên bình khiến tim hắn có chút loạn nhịp.
17 “Rắn hư, không phải tao đã bảo mày ngoan ngoãn một chút sao? Hiện tại mày đang ngủ ở đâu vậy hả?” Sáng sớm, lúc Lý Quả tỉnh lại, liền nổi giận đùng đùng nhấc tiểu hắc xà vẫn còn đang say ngủ lên, tức giận quát.
18 Con rắn này rất có cá tính, còn có chút. . . Cô thật không biết nên nói thế nào. Sắc lang thì cô biết rồi, nhưng rắn háo sắc thì là lần đầu tiên cô gặp đó.
19 "Quả Quả, chúng nó ăn được những thứ này sao?" Vẫn là Lý Lan quan tâm đến cô nhất. Lý Lan thật cẩn thận bước đến gần cô, hỏi ra nghi ngờ của mình. "Chị cũng đâu phải là rắn,cũng chưa từng nuôi qua, nên không biết.
20 "Vương, ngài lại muốn đi đâu vậy?" Ngu Cơ biết mình không nên hỏi, nhưng mà ả ta không thể quản được tâm cùng miệng mình. Nhìn thấy Mặc Nhật Tỳ nhanh chóng đi ra ngoài, ả ta không nhịn được bật hỏi.