241 Mặc Nhật Tỳ nghẹn họng, tên nhóc này còn chưa ra đời đã kiêu ngạo như vậy, lại còn không để phụ vương như hắn vào trong mắt, hắn thật không biết nên vui hay nên giận nữa.
242 Hừ, ai ngờ bảo bối nhỏ lại phát ra âm thanh từ trong mũi, hoàn toàn đứng chung chiến tuyến với mẫu hậu của bé, không để phụ vương bé vào mắt. "Mẫu hậu định đoạt.
243 "Con gọi ai vậy?" Rốt cuộc Lý Quả không chịu nổi sự hấp dẫn đáng yêu mãnh liệt đó, liền nhẹ giọng hỏi, giống như sợ sẽ kinh động tới cục cưng đáng yêu.
244 "Người là mẫu hậu của con, mẫu hậu ở đâu thì cục cưng ở đó. " Vật nhỏ nói đến huyền diệu khó giải thích, nửa thật nửa giả, quấn cô đến choáng váng. Cô cảm thấy vật nhỏ này quá thông minh, thông minh khiến cô cực kỳ yêu thích, hận không thể là con trai của mình, nếu là con trai của mình, chắc chắn cô sẽ yêu đến chết mất.
245 "Tiểu thư, ăn cơm thôi. " Tri Vũ thật cẩn thận dìu cô đi tới cạnh bàn, phía trên bày đầy đủ các loại cao lương mỹ vị, chỉ chờ chủ nhân là cô tới ăn. Lý Quả uống một ngày thuốc, khẩu vị và tâm tình liền tốt vô cùng, không còn khó chịu như trước, ngửi thấy mùi đồ ăn cũng không buồn nôn, ăn được khá nhiều.
246 "Tiểu thư, ăn thêm chút nữa đi, nói không chừng tiểu chủ nhân còn chưa no đâu. " Hoàng Nhi thật cẩn thận nói, cảm thấy rất bất mãn vì Lý Quả ăn ít như chim vậy, nàng sợ tiểu chủ nhân chưa xuất thế vẫn còn đói bụng.
247 Lý Quả rất bất đắc dĩ, hiện tại cô làm gì thì các nàng đều phải hỏi han, có nhất thiết phải như vậy không? Tuy rằng bất mãn nhưng cô vẫn đáp lời: "Chị tìm quản gia Lâm có chút việc, em đi gọi giúp chị đi, em không đi thì chị sẽ tự đi.
248 Vẻ mặt quản gia Lâm vô cùng sốt ruột lo lắng, ông ta biết tiểu thư đang suy nghĩ cái gì, thật ra, kể từ sau khi biết tiểu thư mang thai, mấy ngày qua ông ta vẫn rất lo lắng, sợ tiểu thư sẽ làm chuyện điên rồ.
249 Tiểu thư. Ánh mắt ba người đều dừng trên người cô, trong lòng cảm thấy chấn động, bọn họ thật không ngờ tiểu thư lại nghĩ như vậy, họ chưa từng suy nghĩ cho cảm nhận của cô.
250 Im lặng, tất cả mọi người đều im lặng, bởi vì bọn họ cũng biết: cô nói rất đúng, để cho một nữ tử cứ như vậy mà sinh đứa nhỏ, thật sự là quá bất công.
251 "Quản gia Lâm, ngài mau đi đi, xin ngài yên tâm, nhóm nô tỳ sẽ chăm sóc tốt cho tiểu thư. " Sao Tri Vũ không biết ý tứ của quản gia Lâm, nàng lập tức cung kính nói, trong lòng âm thầm quyết định, tiểu chủ nhân sống, nàng cũng sống, tiểu chủ nhân vong, nàng cũng sẽ vong, nàng thề cùng tồn cùng vong với tiểu chủ nhân.
252 Xong rồi! Quản gia Lâm lập tức cảm thấy mồ hôi lạnh nhễ nhại, Xà vương tức giận, tiểu thư càng khó sống, không ngờ ở trước mặt tiểu thư tính tình Vương lại nóng nảy như thếOan nghiệt mà! Tiểu thư quá đáng thương! Quản gia Lâm bi ai nghĩ ở trong lòng, trên mặt là một vẻ chua sót, ông ta không biết lần này tới đây là hại hay giúp tiểu thư nữa.
253 "Quản gia Lâm đã trở lại. " Tri Vũ và Hoàng Nhi vừa thấy bóng dáng khẩn trương của ông ta, không khỏi mừng rỡ, Tri Vũ vội chạy đến bên cạnh, mong chờ nhìn ông ta.
254 Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng thân là hạ nhân, bọn họ không có quyền nói, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.
255 Tri Vũ tràn đầy xúc động gật gật đầu, nàng cũng biết chỉ có thể là như thế, bỏ qua phản kháng của tiểu thư, các nàng đều phải tuân theo lệnh của Vương, chỉ đành xin lỗi tiểu thư thôi.
256 "Vị đại ca này, xin hỏi vị tiểu thư ở bên trong đó thật sự mang hài tử của Vương sao?" Rốt cục có vị nương nương không nhịn được, nghi ngờ hỏi thị vệ, vẫn là rất khó tin.
257 Ai ngờ, bé chỉ bĩu môi, vô cùng đáng yêu nói chuyện thay mẫu hậu của bé: "Mẫu hậu không hề muốn những thứ đó, mà muốn tình yêu của phụ vương cơ, tuy rằng một phụ vương khác yêu mẫu hậu, nhưng phụ vương hiện tại lại không hề thương mẫu hậu.
258 Nếu như lúc này Lý Quả tỉnh táo lại, cô nhất định sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì Mặc Nhật Tỳ này trước sau thay đổi quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta cảm giác hai người tính cách bất đồng đó là cùng một người.
259 Ngủ ở trong phòng nàng? Mặc Nhật Tỳ chớp chớp mắt, hắn biết là phòng của nàng, thế nhưng có làm sao đâu?"Đây là cung điện của bổn vương, bổn vương muốn nghỉ ở cung nào thì nghỉ ở cung đó, ngươi có ý kiến gì?" Hắn thản nhiên nói, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngốc.
260 "Ngươi. . . " Cô vừa định phát hỏa, nhưng sau đó lại kìm xuống. Cô không phải là đối thủ của hắn, bàn về da mặt, không dày bằng hắn, bàn về lực lượng, không lớn mạnh bằng hắn, bàn về cãi nhau, hình như hắn so với cô còn mạnh hơn, cô đột nhiên bi ai phát hiện, cô chính là một nhân vật đầy bi kịch.