281 Xà Hậu? Đại phi bị những lời này làm cho kinh sợ, đồng thời lệ nóng quanh tròng, ngơ ngác nhìn hắn, thật lâu không nói nên lời.
Nàng ta yêu nam nhân này, mà hiện tại nam nhân này cũng yêu mình.
282 "Không thể nào, con chỉ là một đứa nhỏ, khẳng định là đã bị nàng xúi giục, nàng thật đúng là dã tâm bừng bừng, vốn định ban cho nàng phong vị Quý phi, nhưng hiện tại xem ra không cần nữa.
283 "Ngươi không cần giả vờ giả vịt, nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm. Bản thân ngươi làm cái gì, trong lòng ngươi tự rõ ràng. " Mặc Nhật Tỳ không biết vì sao hiện tại vừa thấy cô liền cảm thấy chán ghét, cực kỳ không muốn nhìn thấy cô.
284
285 "Vương, Đại nhi không cần làm Xà Hậu đâu, dù sao tiểu thư cũng là thân mẫu của Tiểu Xà Vương, theo lý nên lập nàng làm Hậu mới đúng ạ. " Đại phi đã sớm biết chuyện bé con phản đối, sau khi nhìn thấy Mặc Nhật Tỳ không vui vẻ trở về, câu đầu tiên nàng ta nói lại là khuyên bảo hắn, đúng là khéo hiểu lòng người.
286 Bảo cô chuyển đi? Lý Quả nhìn một đống cung nữ, thị vệ ở trước mặt, còn chưa tiêu hóa được lời bọn họ vừa mới nói, thật lâu vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
287 "Woa, tiểu thư, uất ức cho ngài và tiểu chủ nhân rồi. " Sao Hoàng Nhi có thể tin tưởng lời của cô, nghĩ rằng cô đang an ủi chính mình, không khỏi bật khóc lên, còn thương tâm hơn so với chính chú.
288 "Nàng chuyển rồi?" Sau khi nghe được đám người Lý Quả đã chuyển ra khỏi cung Phượng Thê, Mặc Nhật Tỳ còn có chút kinh ngạc.
Hắn thật sự không ngờ cô sảng khoái như vậy, thậm chí còn chẳng khóc nháo gì liền trực tiếp chuyển đi, hắn còn phái thêm vài người chuyên môn đi vì đề phòng cô không chịu chuyển liền ném cô thẳng ra ngoài đó, không ngờ người ta vậy mà quá thức thời, hoàn toàn không làm ra hành động gì, hơn nữa, nghe nói vào Ly cung còn rất vừa lòng nữa.
289 Một tuần sau, đại điển phong Hậu.
Phong Hậu ư? Muốn làm Xà Hậu à? Nằm mơ đi! Bé con đang nằm trên giường hoa chân múa tay vui sướng nghĩ, đôi mắt nhỏ đảo đảo nhanh như chớp, trong lòng âm thầm châm chọc Đại phi.
290 Nếu như bé nguyện ý, bé có thể đặt toàn bộ vương thành vào trong phạm vi ý thức của chính mình, nói cách khác, bé có thể nắm rõ toàn bộ nhất cử nhất động của mọi người trong hoàng cung, thậm chí là suy nghĩ đều nằm trong lòng bàn tay, tựa như một người đứng xem ở bên ngoài.
291
292 Xà quốc thiên biến sao? Chỉ có đúng những lời này mới khiến mọi người kinh hãi, đúng vậy, bọn họ cũng không biết ngoại trừ Vương thành, có phải bên ngoài cũng như thế hay không, nhưng từ miệng bé mới mạnh mẽ kinh hãi, không phải chỉ có thời tiết của Vương thành thay đổi, mà là khắp thiên hạ đều thay đổi thời tiết.
293 Không ít dân chúng vẫn tụ lại không hề rời đi, lúc này bóng tối biến mất, sắc trời sang trong làm cho tất cả mọi người cảm nhận sâu sắc được đây là thiên ý, không thể vi phạm.
294 "Ngươi, ngươi. . . " Tay hắn run lên hồi lâu, sững sờ không thốt nên lời, đều là nữ nhân của hắn, hiện giờ hắn quả thật là có chút chỉ trích nặng hai bên rồi, hơn nữa nàng nói cũng không hề sai.
295
296 Lý Quả dĩ nhiên cũng biết gần đây thức ăn càng ngày càng kém, ban đầu đồ ăn đều giống như lúc còn ở cung Phượng Thê, nguyên nhân chủ yếu chính là vì bé con, sau thì càng ngày càng ít, rau xanh càng ngày càng nhiều, cuối cùng chính là như bây giờ, toàn bộ là đồ chay.
297
298 "Tiểu thư, bọn họ lại gây khó dễ cho chúng ta. " Qua mấy tháng sống sinh động dễ chịu, mọi người trong Ly cung đều cảm thấy cả đời này chưa từng sống vui vẻ như vậy, nhưng chưa được bao lâu, đồ dùng mà trong cung đưa cho bọn họ đều thiếu cân thiếu lượng nghiêm trọng.
299
300 Vào bữa tối, Lý Quả cũng không nói gì, mà là để cho mọi người ăn cơm trước, đợi mọi người đều ăn no, cô mới chậm rãi mở miệng ở dưới ánh mắt chờ mong của mọi người: "Tôi muốn nói cho mọi người một chuyện, tôi muốn quay về nhân gian.