1 CHƯƠNG 1. Làn tóc ngắn ngang vai cột cao bởi chiếc dây thun nhỏ. Khuôn mặt nó không còn nhăn nhó như tối hôm qua nữa. Phải nó-Bạch Dương-với tâm trạng không thể khá hơn khi ngày đầu nhận lớp.
2 CHƯƠNG 2. Nó thập thò ngoài cửa lớp,ngó qua khe cửa. Là anh, kaka của nó với khuôn mặt đẹp. Anh chính là thần tượng bất di bất dịch trong lòng nó. Người mà nó luôn yêu thương,tôn trọng và không bao giờ làm nó tổn thương.
3 CHƯƠNG 3. - Con về rồi à? Ở trường thế nào con? Ngày nhập học vui chứ?- mẹ Sư Tử vừ hỏi vừa nhìn cậu con trai mỉm cười. - Vâng , cũng khá thú vị mẹ ạ!- cậu nhìn mẹ một cách hiền lành.
4 CHƯƠNG 4. Nhân Mã hôm qua không hề thấy nó. Hôm nay,cậu bạn đi học sớm hơn thường ngày. Cậu ta vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh như đang kiếm chỗ ngự trị cho cái tật ăn chơi của mình.
5 CHƯƠNG 5. Gần kết thúc tiết học,thầy giáo dặn học sinh:- Tuần sau chúng ta có tiết thực hành. Các em nhớ đọc bài mới và chuẩn bị dụng cụ đầy đủ như trong sách đã yêu cầu nhé.
6 CHƯƠNG 6. Lớp thực hành Sinh Học. - Này Bạch Dương, sắp vào học rồi mà Kim Ngưu vẫn chưa tới, có khi nào gặp chuyện gì không nhỉ?- Chắc không đâu. Cậu ta cũng là người nhiệt tình và có trách nhiệm à.
7 CHƯƠNG 7. Sư Tử cảm thấy rất bực mình. Hắn không hiểu vì lí do gì khiến hắn như vậy. Rõ ràng hắn đã đạt được mục đích là trả thù nó nhưng hắn lại không vui? Bao nhiêu người con gái vây quanh hắn, quan tâm hắn nhưng hắn không như Nhân Mã ham chơi đa tình.
8 CHƯƠNG 8. Dạo này hắn với Nhân Mã càng ngày càng thân thiết hơn. Thỉnh thoảng hắn cũng khẽ liếc nhìn nó. Nhưng nó hầu như không quan tâm đến hắn. Nó cũng ít đi với Kim Ngưu và Song Ngư mà lại đi cùng kaka Bảo Bình của nó.
9 CHƯƠNG 9“aaaaaa” Anh bừng tỉnh giấc. Mồ hôi tuôn ra như tắm. Anh đã mơ,nó bị bắt đi rồi bị giết. Cho tới giờ anh và hai người bạn kia vẫn chưa tìm thấy nó.
10 CHƯƠNG 10. Nó đã tỉnh và nó bắt Bảo Bình phải tới lớp. Nó không muốn vì nó mà anh nghỉ học. Đã mấy ngày anh luôn bên nó chăm sóc nó. Nó hôn mê nhưng nó có thể cảm nhận được hơi ấm từ anh.
11 CHƯƠNG 11. Nó bỏ đi ngay sau khi viết xong đoạn nhật kí. . . ngày. . . tháng. . . năm. . . Bố mẹ không cần con nữa sao? Con vốn dĩ đã có một gia đình.
12 CHƯƠNG 12. * Cậu định thế nào? –hắn cảm thấy lo lắng cho nó. * Thế nào là thế nào? Ý cậu là gì? –nó trả lời có vẻ không để tâm đến câu hỏi. * Giờ chỗ ở của cậu ý.
13 CHƯƠNG 13. * Này, tôi đi chơi đây. –nó nói với hắn trông có vẻ không giống một osin. Hắn nhìn nó, nhẹ giọng:* Đi đâu á?* Đi chơi. * Ở đâu?* Hỏi gì nhiều thế.
14 Chương 14. Một Bạch Dương nó, trước mặt luôn cười đùa vui vẻ nhưng khi màn đêm buông xuống là lúc nó thu mình trong cái vỏ bọc bên ngoài để tự nó gặm nhấm nỗi buồn của riêng nó.
15 CHƯƠNG 15. Giờ sinh hoạt 15 phút đầu giờ, lớp phó học tập Xử Nữ đang định lên bảng chữa bài tập thì Thiên Bình ngăn lại. * Xữ Nữ à, hôm nay tớ có tin thông báo trước lớp.
16 CHƯƠNG 16. - Thôi mà,đừng giận nữa mà. Ngoan nào. –Nhân Mã ra sức khuyên cái tính trẻ con của Thiên Yết. Và chỉ có Nhân Mã mới khuyên được thôi. - Tớ không thèm.
17 CHƯƠNG 18. - Con à, thỉnh thoảng con kêu con bé Bạch Dương qua đây chơi cho vui, ở nhà có hai mẹ con cũng buồn. –mẹ Kim Ngưu nói với con trai. - Dạ. Dạo này chắc là cậu ấy bận nhiều việc, với lại tuần sau thi học kì rồi chắc cậu ấy không có thời gian đâu mẹ ạ.
18 CHƯƠNG 17. Kim Ngưu biết nó khó xử, nhưng cứ giữ trong lòng thế này cậu cảm thấy khó chịu vô cùng. Nhưng nó chưa trả lời cậu. “cậu yêu Sư Tử sao” –Kim Ngưu nghĩ thầm đưa mắt dõi theo nó cho đến khi không còn trông thấy nó nữa.
19 CHƯƠNG 19. Nó sững sờ vì câu nói của hắn. Nó đã làm gì sai?, hắn giận nó sao? Nhưng nó không nghĩ nhiều, nó gạt bỏ những lời nói “cố tình” xúc phạm của hắn gọi taxi đưa hắn vào bệnh viện, trong khi nó tức giận kinh khủng.
20 CHƯƠNG 20. Khi quen nó, hắn đã điều tra rất kĩ về nó. Nhưng sao chuyện nó và Nhân Mã yêu nhau hắn không hề biết gì hết? Hắn cần phải làm rõ chuyện này.