1 Đám mây bồng bềnh nhẹ trôi trên trời như kẹo bông gòn ngọt ngào, làn gió xuân mát mẻ đi qua tản đi mọi cơn buồn ngủ làm cho con người không tự chủ hứng khởi hăng say nhiệt tình quyết tâm làm việc tận tình.
2 Quan niệm trong đầu trên núi luôn luôn vắng vẻ nay bị đánh tan hoàn toàn. Nằm trong nhà vài ngày, lúc đầu yên tĩnh, qua ngày thứ hai thỉnh thoảng có những bước chân xột xoạt, qua ngày thứ ba những ánh mắt soi mói xuyên qua cửa sổ chiếu tướng cô.
3 Ráng chiều cam nhạt giòn rã nhẹ trôi lững thững. Nằm trên bãi cỏ, Đinh Đan ngậm nhánh bông cỏ nhìn trời, tay kẹp tấm thẻ vàng soi xét nhíu mày nghi hoặc.
4 Nếu Đinh Đan có thể nói chuyện, cô nhất định tranh thủ từng giây từng phút thoá mạ cái tên nhóc cứ tỏ vẻ lạnh lùng, bụng phúc hắc dẫn cô đi tới vòng lui.
5 "Chị cứ định như thế đi ngủ sao?" Hải Du nhíu mày nhìn Đinh Đan một thân bụi bặm, váy trắng lấm lem vết bẩn. - Chứ thế nào? Cô đâu có đồ để thay, đành để ngày mai mua vậy.
6 Ngồi trên bậc thềm cửa sổ, xe Lamborghini Adventador màu trắng nhanh lướt đi biến mất khỏi con đường. Sân thoáng trống rỗng, nắng sáng trải rộng sân dinh thự.
7 Đinh Đan chớp mắt. Dù có mở miệng ngăn cản cũng không kịp, huống chi cô còn bị câm, chỉ có thể trơ mắt nhìn tờ giấy chứng minh thư bị xé rách. Trong lòng nhất thời cảm thấy giống như một loại chết lặng.
8 Ngồi trong xe Đinh Đan nghiêng đầu nghi hoặc nhìn Hải Du. Không phải nói sợ bị trễ sao? Thế nào tới rồi lại không vào, còn lãng phí thời gian. Cô hơi nhích vai hi vọng hành động của mình có thể đánh thức Hải Du, thoát khỏi bể khổ.
9 "Cậu. . Cô ấy. . . " Hải Du hoảng hốt gọi, người mà cậu cho rằng ngủ say vì mệt mỏi không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Cậu Hải Du nhíu mày đi qua đặt tay lên trán Đinh Đan:"Không có sốt.
10 Bốp!Rầm!"Khôngngờ cậulàcon người như vậy. . . ". . . . "Hình như đâykhôngphải chuyện của anh. ". . . . Dùkhôngnhìn thấy nhưng các giác quan cô cảm nhận được xung quanh một mảnh hỗn loạn.
11 Sáng sớm. Ăn xong điểm tâm sáng dưới ánh mắt nghi ngờ khinh thường của đám người hầu, Đinh Đan chậm rãi rời nhà tới trường. Cô thầm nghĩ, có phải cô sắp được gặp Hải Du? Lúc đó nên xem nhưkhôngquen biết hay chào hỏi đây? Cô cũngkhôngrõ ràng.