Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sở Tiêu

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 20
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Lưu ý : Thể Loại Đam Mỹ. Thể loại: Cổ trang, cung đình, phụ tử niên thượng, 1×1, lãnh khốc bá đạo công x ôn nhuận đảm đang thụ, chút ngược, ngắn, HEMột người đảm đang, giỏi giang, lại tính tình dịu dàng, cẩn thận, tỉ mỉ,.

Danh sách chương Sở Tiêu


Chương 1: Phu Tử Sinh Khí, Phạt Đứng

1 Ngoài cửa sổ mưa tiếp tục tí tách tí tách rơi, bụi bay mịt mù, không khí âm u, làm cho người ta mệt mỏi muốn ngủ. Trong giảng đường Tôn phu tử đang nắm tay để sau lưng, cầm trong tay một cây thước đi qua đi lại, trong miệng ngâm đọc: Đại học chi đạo, tại minh minh thành, tại thân dân, tại chỉ vu chí thiện.


Loading...

Chương 2: Phu Tử, Khứu

2 Trong lòng Vân Sở đã hiểu, vị hảo huynh đệ này cố ý chọc giận tiên sinh, cố tình khiến cho tiên sinh phạt đi ra đứng, vì cùng bồi chính mình phạt đứng, hắn thực cảm kích Vân Dật.


Chương 3: Dã Lan, Thơm Mát

3 Từ trong cung về Tiêu vương phủ vẻn vẹn một khắc chung (= 15 phút), hai người vừa đi vừa trò chuyện không lâu sau đã đến. Nhìn thấy Vân Sở vào cửa, Vân Dật lúc này mới trở về phủ đệ của mình.


Chương 4: Vân Tiêu, Thức Dậy

4 Vân Sở lau chân, thay giày mới, hướng phòng Vân Tiêu đi đến. Từ khi mẫu thân Vân Sở_ Trầm Sở Sở_ qua đời, Vân Sở liền muốn thay nàng hảo hảo chiếu cố Vân Tiêu, vì thế, một hài tử tám tuổi liền bắt đầu học giặt quần áo, nấu cơm.


Chương 5: Sở Nhi, Ngươi Muốn Có Nương Không

5 Sau khi phụ tử Vân Tiêu hai người đến, thỉnh an xong, ngồi xuống, Tuyên Nhân hoàng đế nhanh đứng lên, hai mắt tỏa sáng, lao thẳng tới Vân Sở. Vân Sở lảo đảo một cái liền đứng vững vàng, trông thấy người tới, chỉ có thể thấy nhưng không thể trách, mỗi lần gặp mặt, hoàng thúc của hắn luôn như vậy nhào vào hắn nhanh như hổ đói vồ mồi.


Chương 6: Tiêu Nhi, Ngươi Lưu Lại

6 Thoáng nhìn tôn tử sớm bị mình làm cho cảm động, bị lời nói của nàng đả động đến tột đỉnh, lão thái bà trong lòng vui như nở hoa, thừa thắng truy kích nói: _Sở nhi, hài tử ngoan, cần phải chủ động lo lắng chuyện này cho phụ thân ngươi, hướng y nhắc tới.


Chương 7: Không Xong, Đã Muộn

7 Vân Sở lấy khăn ướt lau tay, tiếp nhận hạ nhân đưa đến khăn mặt, lau mồ hôi trên trán, dù đầu xuân khí trời hơi lạnh, vì luyện tập hết tất cả thức ăn trong thực phổ (= sách dạy nấu ăn), vẫn khiến hắn ra một ít mồ hôi.


Chương 8: Vương Gia Tính Cái Gì, Nên Mắng

8 Tôn Học Thành cầm thước hướng bục giảng gõ một cái, đông một tiếng, nói: _Tan học. Thỏa mãn vuốt vuốt râu hoa râm, mang theo sách, đi rồi. Trong giảng đường, bọn đệ tử như ong vỡ tổ nói nhao nhao, có hô dẫn bằng hữu thương lượng khi về đi đâu chơi, có người mang theo mấy hạ nhân bắt đầu cãi nhau ầm ĩ.


Chương 9: Hảo Hữu, Giải Nạn

9 Vân Sở sớm chờ dưới tàng cây, trùng hợp gặp tiên sinh cùng Tiêu nói cái gì đó, không dám tiến đến, trong lòng có chút sợ hãi. Lúc này thấy Tiêu đi tới, chạy nhanh nghênh đón, đưa qua ấm lô trong tay, nói: _Tiêu, có chút lãnh, cầm nó cho ấm áp chút.


Chương 10: Trầm Thanh Thanh, Vào Phủ

10 (Ngưng Băng: Tình địch của Sở nhi đã xuất hiện ~(‾▿‾~)) Trầm Thanh Thanh vào cửa, Tiêu Vương gia dẫn Trầm Thanh Thanh vào cửa vương phủ, bọn hạ nhân trong vương phủ một đám đều dài cổ, treo cằm, nhìn nhìn, suy nghĩ vẩn vơ.


Chương 11: Thang (= Nước Thuốc) Nóng, Rơi Vãi

11 Vân Sở bị cọ đầu có chút choáng váng, hai má càng đỏ hơn, hồng đến tận cổ. Hắn biết trước người mình chính là Trầm di, người mà hắn thích từ nhỏ, trong lòng tràn ngập ấm áp, gật đầu nói: _ Có, Sở nhi cũng tưởng niệm Trầm di, rất nhớ.


Chương 12: Vân Sở, Bỏ Đi

12 Bây giờ Vân Sở đang hốt hoảng lửng thửng đi trên đường, bên tai ồn ào huyên náo, đám người qua lại, trong đầu không ngừng hiện lên khuôn mặt uất giận vừa rồi của Vân Tiêu, một lần lại một lần, tiếng vọng y quở trách: vì cái gì không cẩn thận, vì cái gì không cẩn thận.


Chương 13: Vân Tiêu, Thực Sinh Khí

13 Trên triều, Tuyên Nhân hoàng đế rất bất đắc dĩ, trừ bỏ mình ra, người không hề sợ hãi lục đệ, thì ai có thể trên triều đường chịu nổi hàn khí tản mát ra từ đệ ấy mà không sợ hãi, là ai chọc hắn đây? Mặc kệ là ai, chính mình chưa bao giờ chọc giận y a, nhưng y lại mặt lạnh xem đây như chốn không người, đem các thần tử dọa đến thở cũng không dám thở mạnh, lúc lâm triều không thể không trôi qua trong một mảnh yên lặng, không thể không bãi triều trước thời gian quy định trong một mảnh hàn khí.


Chương 14: Vân Dật Lớn Mật, Khiếu Bản (=?)

14 Nghe hắn nói như vậy Vân Sở buông bát, ngồi ngay ngắn, nhìn hắn làm như thế nào. Chỉ thấy Vân Dật đi về phía trước vài bước, đưa lưng về Vân Sở, xoắn ống tay áo, nhấc lên vạt áo, quay đầu lại, ánh mắt bễ nghễ.


Chương 15: Vân Tiêu, Đêm Khuya Tưởng Niệm

15 Phía trước Vân Tiêu Vương gia bước nhanh tiêu sái, cũng không xem Vân Sở, đáng thương thân mình nhỏ nhắn của Vân Sở, chỉ phải đuổi theo hết sức, một đường chạy chậm.


Chương 16: Vân Sở Cảm Thấy Khó Nghĩ

16 Vân Dật. Y không sợ, nhưng, nếu thật như lời hắn, sớm muộn gì sẽ có một ngày, Sở nhi trưởng thành, sẽ rời đi y, đi tạo dựng cho mình một phen sự nghiệp, thậm chí sẽ thú thê sinh tử, vậy y có lý do gì để ngăn cản hắn.


Chương 17: Thanh Mộng Ổ

17 Vân Sở bật dậy, hắn bị dọa đến phải thức tỉnh, ngồi thẳng thân mình, trong khi mông mông lung lung hắn còn nhớ rõ những việc đêm qua Vân Tiêu đã làm với hắn.


Chương 18: Thanh Y

18 Lúc này Thanh Y quán chủ từ trên lầu lay động trường sam bước xuống, Vân Sở xem có chút ngây người. Chỉ thấy một bóng dáng mảnh khảnh xanh thẩm, cùng với như có như không mùi thơm, bước sen nhẹ nhàng, từ trên chậm rãi xuống.


Chương 19: Vân Tiêu, Đến Đây

19 Ngay khi Thanh Y tỉ mỉ cẩn thận dạy cách ăn mặc cho Vân Sở, dạy các động tác cho hắn, thì đã ồn ào bận rộn trải qua một buổi. Chỉ thấy trong phòng người xếp chỉnh tề thành hai hàng, đều cầm bội kiếm vắt ngang hông, trầm mặt.


Chương 20: Hương Vị Hạnh Phúc

20 Trên lầu truyền đến một tiếng kêu to, mọi người đều ngẩng đầu: _TêMọi người ngẩn ngơ, hít mạnh mấy ngụm khí. Người đến, bạch y xinh đẹp phiêu dật, trên đầu tóc vấn như lưu tuyền (= dòng chảy của con suối) khoác trên vai.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thế nào một loại yêu không đau

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 67


Ngài Chủ Tịch Ác Liệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Xứ Nữ Đoạt Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Làm Nhục Ca Ca

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Liêu Uyển Hồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43




Quy Về Điền Viên

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 111


Cuộc Sống Ở Bắc Tống

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 250